Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 349: Đe doạ La Triển

Chương 349: Đe doạ La Triển
Đinh Dao cười nói: "Mặc kệ ngài bảo ta làm gì, ta đều sẽ dốc toàn lực hoàn thành."
Lôi Công vô cùng hài lòng với thái độ của Đinh Dao, nói: "Ta cảm thấy rất hứng thú với sòng bạc của Hồng Hưng ở Ma Cao, nhưng Tưởng Thiên Sinh chắn trước mặt ta."
Đinh Dao hỏi: "Ngài bảo ta đi mê hoặc hắn à?"
Lôi Công lắc đầu, nói: "Tưởng Thiên Sinh cũng đã hơn bốn mươi tuổi, trầm ổn lão luyện, lòng dạ thâm sâu, ngươi làm sao có thể mê hoặc được hắn? Ta muốn ngươi đi tìm Thẩm Đống."
Đinh Dao sửng sốt, nói: "Thẩm Đống là ai? Hắn có thể khiến Tưởng Thiên Sinh đồng ý để ngài đồng quản lý sòng bạc ư?"
Lôi Công nói: "Đương nhiên không thể, nhưng Thẩm Đống có năng lực giết hắn, tự mình ngồi lên vị trí thủ lĩnh đứng đầu Hồng Hưng."
Đinh Dao ánh mắt sáng lên, hỏi: "Lôi Công, hắn bao nhiêu tuổi?"
Lôi Công nói: "So với ngươi vẫn nhỏ vài tuổi, chính là lúc hỏa lực dồi dào. Ngươi chỉ cần giải quyết hắn, ta sẽ thưởng cho ngươi mười triệu đô la Mỹ và một căn biệt thự."
Đối với phần thưởng của Lôi Công, Đinh Dao khịt mũi coi thường, nhưng trên mặt lại lộ ra nụ cười tuyệt mỹ, nói: "Cám ơn Lôi Công, ta nhất định sẽ cố gắng hết sức, để Thẩm Đống cam tâm tình nguyện trở thành nô lệ dưới váy ta."
Lôi Công nhéo má cô một cái, nói: "Hy vọng ngươi đừng làm ta thất vọng."
Không thể không nói, Lôi Công đúng là một kiêu hùng.
Đinh Dao là người phụ nữ của hắn ta, đại diện cho thể diện của hắn ta.
Cho dù phương diện kia không được đi nữa thì người bình thường cũng tuyệt đối không thể chịu được người phụ nữ của mình đi cắm sừng mình, bởi vì điều này đại diện cho tôn nghiêm xủa một người đàn ông.
Nhưng Lôi Công lại không để ý điểm này, trực tiếp cử Đinh Dao đi quyến rũ người đàn ông khác.
Chỉ bằng vào điểm này, không phải người đàn ông nào cũng có thể làm được.
Sau khi Đinh Dao rời đi, Lôi Công cầm lấy điện thoại, bấm một dãy số.
"Quản lý Lục, Tưởng Thiên Sinh không đồng ý yêu cầu của ta."
"Chuyện này rất bình thường. Mỗi năm Hồng Hưng kiếm được 200 triệu ở Ma Cao, Tưởng Thiên Sinh làm sao có thể đồng ý?"
"Hà tiên sinh là có ý gì?"
"Chỉ cần không ảnh hưởng đến hoạt động của sòng bạc, Hà tiên sinh chưa bao giờ hỏi đến tranh đấu trên giang hồ."
"Được. Ngày mai ta sẽ đến Ma Cao, thương lượng với bang Mã Hào một chút xem thử xem nên ăn quyền quản lý bàn cờ bạc của Hồng Hưng như thế nào."
"Đây là chuyện của các ngươi. Người có khả năng lên tahy người tầm thường, tập đoàn Úc Bồ chúng ta chỉ xem kết quả."
Cúp điện thoại, Lôi Công cười lạnh nói: "Chỉ là một con chó của Hà Hồng Thịnh mà thôi, lại luôn tự cho mình là người ghê gớm lắm. Chờ bang Tam Liên chúng ta đánh sòng bạc Ma Cao, người đầu tiên ta giết chính là ngươi."
Ngày hôm sau, Tưởng Thiên Sinh và Lôi Công gần như đồng thời rời khỏi đảo Hồng Kông, đi về sòng bạc Ma Cao.
Đối với chuyện Ma Cao, Thẩm Đống không hề để trong lòng.
Hắn đi tới công ty taxi Đằng Phi, gặp được Vi Cát Tường.
Lúc này, sở giao thông đã phát một ngàn tấm biển số xe taxi cho bọn họ.
Chỉ mất hai ngày, những biển số xe này đã được thuê lại.
Tính toán dựa theo một tấm biển số xe mang đến hai vạn lợi nhuận, lợi nhuận ròng mỗi tháng của công ty xe taxi Đằng Phi thể đạt tới hơn 21 triệu sau thuế, tức là hơn 200 triệu nhân dân tệ một năm.
Nhưng Thẩm Đống cũng chưa thỏa mãn với từng đó, hắn muốn có nhiều biển số xe hơn.
"A Tường, tình huống bên La Triển thế nào?"
"La Triển nói hắn đã xin cấp trên một ngàn tấm, chỉ là bên trên vẫn chưa phê chuẩn."
"Thật hay giả?"
"Không thể chứng minh."
"Hừ, ta hoài nghi La Triển bằng mặt không bằng lòng."
"Vậy làm sao bây giờ?"
"Đi, cùng đến sở giao thông tìm hắn."
Một giờ sau, Thẩm Đống và Vi Cát Tường xuất hiện trong phòng làm việc của La Triển.
Nhìn thấy hai người, sắc mặt La Triển rất khó coi, nói: "Ta đã giao đơn xin lên, bên trên có phê chuẩn một ngàn tấm xe taxi biển số xe hay không, không phải vẫn đền ta có thể quyết định."
Thẩm Đống thản nhiên nói: "Sở trưởng La, ta biết bây giờ ngươi chắc chắn rất hận ta. Đừng nói một ngàn biển số xe, cho dù là một biển số xe, ngươi cũng không muốn cho ta. Nếu ta là ngươi, ta cũng sẽ như thế."
La Triển nhíu mày nói: "Ngươi muốn nói gì? Uy hiếp ta à?"
Thẩm Đống nói: "Ta không muốn làm mối quan hệ giữa chúng ta trở nên căng thẳng như vậy, nhưng ngươi cũng không thể quá đáng. Chuyện của Trình Đông Lai, ta không tính sổ với ngươi đã rất không tệ rồi. Ngươi còn muốn thế nào nữa?"
La Triển nói: "Trình Đông Lai có quan hệ gì với ta chứ?"
Thẩm Đống cười lạnh nói: "Ngươi châm ngòi ly gián, khiến Trình Đông Lai gây phiền phức cho ta, thật sự cho rằng ta không biết sao?"
La Triển nói: "Ta không có."
Thẩm Đống khoát tay nói: "Ngươi thừa nhận cũng được, không thừa nhận cũng được, đều không sao cả. Bây giờ ta chỉ muốn nghe ngươi nói một câu, 4,4 tỷ đô la Hồng Kông cộng thêm 20% lợi nhuận mỗi tháng, rốt cuộc có thể thu xếp được một ngàn biển số xe taxi hay không? Nếu có thể, ít nhất cần mấy ngày? Nếu không, ta muốn tên cục trưởng chó má như ngươi có tác dụng gì chứ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận