Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 410: Rất quyết đoán (1)

Chương 410: Rất quyết đoán (1)
Thẩm Đống nhìn A Hoa, A Hoa nhanh chóng lấy một chiếc đĩa CD ra và nói: "Ở đây. Trong đây có TV và ổ đĩa nên ta sẽ phát nó lên."
Hàn Tân to giọng: "Thế còn chờ gì nữa? Phát lên đi."
Sắc mặt Trần Diệu nhìn có vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng đang thấp thỏm không yên.
Hắn ta muốn ngăn A Hoa không phát lên nhưng lại chẳng tìm được lý do thích hợp nào cả, chỉ có thể hy vọng rằng A Hoa và Thẩm Đống chỉ đang tỏ vẻ.
Tiếc là lần này Trần Diệu đã phải thất vọng.
Cho dù là ghi âm điện thoại hay video và hình ảnh quay chụp, đều đã chứng minh rằng Tưởng Thiên Sinh và Trần Diệu đã thuê Aix để ám sát Thẩm Đống.
Sau khi đoạn video kết thúc, mọi người đều nhìn sang Tưởng Thiên Sinh bằng ánh mắt quái lại.
Ai cũng biết, hiểm họa của Tưởng Thiên Sinh chính là Thẩm Đống.
Chỉ vì muốn chèn ép hắn mà hắn ta đã ưu ái Trần Hạo Nam bằng mọi giá.
Nhưng chẳng ai ngờ rằng thủ lĩnh của mình sẽ cấu kết với người ngoài để ám sát Thẩm Đống.
Cố gắng kìm nén sự hoảng sợ đang sục sôi trong lòng, Tưởng Thiên Sinh nhấp một ngụm cà phâ và nói: "A Đống, có lẽ ngươi đã bị tên gian manh như Aix lừa rồi. Người trong video kia không phải ta."
Trần Diệu phản ứng nhanh chóng và phụ họa theo: "Đúng vậy. Ta và ngài Tưởng chưa từng phái người đến New York để chứng thực tin A Đống đã chết. A Lãng và Trương Khánh trong video đã phản bội Hồng Hưng và biến mất từ lâu rồi.
Bằng chứng lúc nãy chỉ có giọng nói của Trương Thiên Sinh chứ không phải hình ảnh nên hai người vẫn có thể ngụy biện.
Thẩm Đống bình tĩnh đáp: "Ta đã đưa A Lãng và Trương Khánh rời khỏi Hong Kong để không bị hai người ám sát."
Trần Diệu nói: "Thế Aix đâu? Bọn ta có thể đối chất với hắn."
Thẩm Đống cười mỉa: "Một thủ lĩnh mafia khác đã khiến Aix nổ tung đến tan xương nát thịt, còn đâu để ngươi đối chất nữa?"
Trần Diệu nhíu mày: "Chỉ có vài cuộc điện thoại do hai kẻ phản bội gài bẫy mà ngươi dám nói rằng ta và thủ lĩnh thuê sát thủ để giết ngươi. A Đống, có phải ngươi đã quá độc đoán rồi không?"
Cơ ca nói: "Diệu ca nói đúng đất. A Đống, ngươi không có nhân chứng thì chúng ta cũng có thể nói là ngươi đã tìm người để gài bẫy ngài Tưởng mà đúng không? Mọi người thấy có đúng không?"
Cả phòng họp, không một ai lên tiếng.
Thật ra mọi người đều biết Thẩm Đống đang nói sự thật.
Nhưng Tưởng Thiên Sinh mới là thủ lĩnh.
Nếu tin đồn một người đứng đầu mà ra tay giết chêt anh em của mình bị truyền ra ngoài thì khắp cả Hồng Hưng sẽ chế nhạo.
Nhưng nếu họ trơ tráo như Cơ ca và nói rằng Thẩm Đống đang vu oan hãm hại thì cũng không được.
Thẩm Đống nói: "Thật ra hai người có thừa nhận hay không thì cũng không quan trọng. Hôm nay ta tuyên bố sẽ rút khỏi Hồng Hưng."
Hàn Tân thốt lên: "A Đống, ngươi điên rồi à?"
Thập Tam Muội cũng khuyên: "A Đống, đừng bốc đồng."
Thẩm Đống thở dài: "Bây giờ thủ lĩnh và Bạch Chỉ Phiến muốn giết ta mà ta còn ở lại Hồng Hưng thì mới là điên."
Hàn Tân và Thập Tam Muôi nghe thế thì cứng họng.
Tưởng Thiên Sinh vỗ vỗ tay và cười nói: "Ta hiểu rồi. A Đống, ngươi cất công gài bẫy ta như thế là vì ngươi muốn rời khỏi Hồng Hưng. Ngươi luôn được Hồng Hưng bảo vệ, lúc này ngươi đã có thể dấn thân vào sự nghiệp, đã đủ lông đủ cánh nên thấy rằng Hồng Hưng sẽ cản trở sự phát triển của ngươi. Giờ ngươi muốn rời đi chứ gì, ngươi cho rằng sẽ có chuyện tốt như thế à?'
Thẩm Đống cười nói: "Tưởng Thiên Sinh, với tư cách là thủ lĩnh của băng đảng, ngươi có biết vấn đề lớn nhất của người là gì không?"
Tưởng Thiên Sinh còn chưa kịp trả lời thì Thẩm Đống đã nói: "Không có chỗ cho người khác. Hơn hai mươi năm, chỉ cần có người có thể đe dọa đến vị trí thủ lĩnh của ngươi thì ngươi sẽ dùng nhiều thủ đoạn để giết người đó, và bây giờ là đến lượt ta. Đáng tiếc, ngươi hành động quá muộn. Sáu tháng trước nếu ngươi ra tay thì vẫn còn 30% cơ hội, nhưng bây giờ ngươi chẳng còn gì nữa, ngươi đã đánh mất rồi."
Tưởng Thiên Sinh nói: "Nếu ngươi muốn rời khỏi, Hồng Hưng sẽ không đồng ý và ta cũng sẻ không chịu nổi oan này."
Thẩm Đồng không kiên nhẫn: "Tưởng Thiên Sinh ơi Tưởng Thiên Sinh, ngươi giả nhân giả nghĩa làm cái gì, càng làm ta thấy ghê tởm mà thôi. Lúc trước khi Tịnh Khôn nắm quyền thì sao các anh em lại được cảnh sát chăm sóc đặc biệt thế? Chẳng phải vì ngươi đã bỏ 20 triệu đô la Mỹ ra để thuê phó cục trưởng Simon ở Hong Kong giúp đỡ đó sao?"
"Sau này, vì để giành lại vị trí thủ lĩnh nên ngươi đã không ngần ngại để hy sinh đại ca B, lúc này cũng đặt dấu chấm hết cho Tịnh Khôn. Tiếc thay cho đại ca B là kẻ trung thành với ngươi vô điều kiện, cuối cùng lại phải chết thảm như thế."
Bạn cần đăng nhập để bình luận