Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 136: Lộ ra kế hoạch (2)

Chương 136: Lộ ra kế hoạch (2)
Trần Hạo Nam nói: "Đống ca, Tịnh Khôn chôn sống cả nhà đại ca của ta. Chúng ta muốn báo thù."
Thẩm Đống nói: “Tưởng tiên sinh vừa mới nói cho ta biết, ngươi có bằng chứng gì không?”
Trần Hạo Nam lấy ra một vài bức ảnh, đưa cho Thẩm Đống.
Thẩm Đống xem xong, lạnh lùng nói: "Họa không kịp người nhà (). Tịnh Khôn, tên khốn nạn này, thật sự không phải là thứ gì tốt."
Họa không kịp người nhà (
): Có nghĩa là nếu ai đó làm điều gì sai, chúng ta không nên trừng phạt cả gia đình họ vì điều đó.
Trần Hạo Nam đứng dậy, chấp tay lạy Thẩm Đống một cái, nói: "Đống ca, ta biết đại ca ta thường xuyên xung đột với ngài trong các cuộc họp. Ta thay mặt hắn xin lỗi ngài."
Thẩm Đống xua tay nói: “Chỉ là cãi vã tranh chấp một chút thôi. Nói thẳng đi, ngươi cần ta làm gì?”
Trần Hạo Nam nói: "Chúng ta đã đào được thi thể của gia đình đại ca. Sáng ngày mốt, chúng ta sẽ tổ chức tang lễ. Ngày đó, Tịnh Khôn nhất định sẽ đến, chúng ta dự định sẽ giết hắn. Đến lúc đó, chỉ cần hai bên ngài không giúp bên nào là được.”
Thẩm Đống sửng sờ nói: “Ngươi không cần ta ra tay sao?”
Trần Hạo Nam nghiến răng nghiến lợi nói: "Ta muốn trước mặt linh cữu của đại ca, tự tay làm thịt tên khốn này.”
Thẩm Đống gật đầu nói: “A Nam, ngươi là một nam tử hán, rất nghĩa khí.”
Trần Hạo Nam nói: " Đống ca, ý của ngài là đồng ý sao?"
Thẩm Đống dùng ngôn từ đầy chính nghĩa nói: "Hài tử mới bốn, năm tuổi mà Tịnh Khôn cũng không buông tha, đúng là khiến cho nhân thần cộng phẫn (). Nếu ta không đồng ý, ta còn là con người sao?"
Nhân thần cộng phẫn (
): cả người và thần linh đều phẫn nộ.
Trần Hạo Nam cao hứng nói: "Quá tốt rồi, cảm tạ Đống ca."
Thẩm Đống nói: “Nên làm mà. Các ngươi cầm tiền về đi.”
Trần Hạo Nam nói: "Đống ca, đây là lòng thành của chúng ta."
Thẩm Đống đóng hộp lại, nói: “Ta không muốn người khác nghĩ ta ủng hộ các ngươi chỉ vì tiền. Như vậy đi. Sau khi chuyện xong xuôi, các ngươi đãi ta ăn bữa cơm cũng coi như biểu đạt tâm ý rồi.”
Trần Hạo Nam và Sơn Kê nhìn nhau, vẻ mặt đều tỏ ra kinh ngạc.
Đại B trước đây chưa bao giờ nói điều gì tốt đẹp về Thẩm Đống, hai người cũng coi Thẩm Đống như “kẻ thù”.
Tuyệt đối chưa bao giờ ngờ rằng kẻ được gọi là kẻ thù này lại nghĩa khí đến vậy, cho hắn 20 vạn đô la Mỹ hắn cũng không lấy.”
Điều này khiến cả hai người đều kính phục Thẩm Đống không ngớt.
Đổi lại là mình, e là sẽ khó chống lại cám dỗ của số tiền này.
Sau khi rời khỏi nhà Thẩm Đống, Sơn Kê nói: “Nam ca, trước đây có phải chúng ta có chút hiểu lầm Đống ca phải không?”
Trần Hạo Nam nói: "Có vẻ là vậy."
Sơn Kê nói: "20 vạn đô la Mỹ đó. hắn lại nói không cần là không cần. Điều này thực sự nằm ngoài dự đoán của ta".
Trần Hạo Nam nói: "Ta cũng rất ngạc nhiên. Sau này chúng ta có thể thử kết bạn với hắn."
Sơn Kê gật đầu nói: “Sau khi giết được Tịnh Khôn, chúng ta sẽ đãi hắn uống một chén.”
...
Ngày hôm sau, tin Trần Hạo Nam và Sơn Kê tìm thấy xác Đại B lan truyền khắp giang hồ.
Khi hay tin cả nhà Đại B bị chôn sống, trong đó có hai bé gái dưới 6 tuổi, toàn thể giang hồ đều cực kỳ xúc động.
Để che đậy tội ác của chính mình, Tịnh Khôn đã trực tiếp treo thưởng ngàn vạn để tìm ra hung thủ.
Một ngày nữa trôi qua, tang lễ của Đại B được tổ chức.
Hầu như tất cả các lãnh đạo lớn nhỏ của Hồng Hưng đều đã đến.
Thẩm Đống dâng hương cho Đại B rồi cúi đầu, đứng giữa Thập Tam Muội và Hàn Tân.
Hàn Tân nhẹ giọng hỏi: “A Đống, Hạo Nam tìm ngươi đúng không?”
"Tìm. Hắn cho ta xem bức ảnh cả nhà Đại B bị chôn.”
"Ta tò mò, những bức ảnh này đến từ đâu?"
"Chắc chắn phải có người của Tưởng Thiên Sinh ở bên cạnh Tịnh Khôn, họ nằm trong số những người đã chôn Đại B."
"Cho nên, Tưởng Thiên Sinh hoàn toàn có đủ thời gian đi cứu cả nhà Đại B."
"Không sai."
“Đáng thương Đại B luôn trung thành tuyệt đối với Tưởng Thiên Sinh, không ngờ kết cục lại như thế này.”
"Dùng mạng cả nhà Đại B đổi lấy mạng của Tịnh Khôn, Tưởng Thiên Sinh kiếm lời rồi."
Nghe hai người nói xong, Thập Tam Muội không nhịn được nói: “Ta cảm thấy có chút đau lòng, cũng vì Đại B cảm thấy có chút không đáng.”
Thẩm Đống thở dài nói: “Chỉ có thể trách Đại B quá tin tưởng Tưởng Thiên Sinh.”
Khoảng mười giờ, Tịnh Khôn dẫn hơn chục vệ sĩ bước vào.
Hắn vừa muốn thắp hương, Trần Hạo Nam lạnh lùng nói: "Chờ một chút."
Tịnh Khôn nhìn hắn, cười lạnh nói: "Không phải là kẻ phản bội Hồng Hưng chúng ta sao? Ngươi có tư cách gì để đứng ở đây?"
Trần Hạo Nam nói: "Ta lấy tư cách thân phận người nhà đứng đây nói chuyện với ngươi.”
Tịnh Khôn ồ một tiếng, nói: "Vậy, người nhà này, ngươi không cho ta thắp hương là có ý gì?"
Trần Hạo Nam nói: “Giết người đền mạng, thiếu nợ thì trả tiền.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận