Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 219: Sản nghiệp của Hàn Sâm (1)

Chương 219: Sản nghiệp của Hàn Sâm (1)
Sau khi Thẩm Đống rời đi, Lý Hân Hân nhìn về phía Lý Hoành và hỏi: “Hắn cứu ngươi ra bằng cách nào?”
Lý Hoành làm sao có thể dám nói sự thật được, đáp: “Lúc Đống ca đến thì nói mấy câu với đối phương. Đối phương nể mặt hắn nên thả ta ra.”
Lý Hân Hân hỏi: “Có đưa tiền không?”
Lý Hoành lắc đầu: “Không có.”
Lý Hân Hân nói: “Ngươi nghĩ ta dễ bị lừa gạt lắm hả? Đó là 12 triệu, không phải 1200 đồng. Đổi lại là ngươi thì ngươi có đòi tiền không?”
Lý Hoành mấp máy miệng, nói: “Tỷ, xin ngươi đừng hỏi nữa mà. Có vấn đề gì thì tỷ đi hỏi Đống ca đi.”
Lý Hân Hân tức giận nói: “Nếu hắn chịu nói thật cho ta biết thì ta còn hỏi ngươi làm gì nữa?”
Thu Đề cười nói: “Hân tỷ à, hôm nay là sinh nhật của dì mà, ngươi đừng nhắc đến chuyện này nữa. Thôi, chúng ta ăn cơm đi, cùng nhau chúc mừng sinh nhật nhé.”
Lý Hân Hân gật đầu nói: “Thôi được. Mẹ, ăn cơm.”
Sau khi rời khỏi biệt thự, Thẩm Đống đi tới quán bar Huy Hoàng của mình ở Đồn Môn.
Trải qua khoảng thời gian tranh đấu này, hắn có sở hữu được không ít quán bar, khách sạn, KTV và hộp đêm.
Nhưng thứ mà Thẩm Đống thích nhất vẫn là cái quán bar nhỏ này, sản nghiệp đầu tiên mà hắn có được.
Trong ghế lô số 1, Thẩm Đống mỉm cười nói: “Ta tin rằng mọi người đều biết chuyện vợ chồng Hàn Sâm đã chết, Hồng Hưng đang điên cuồng cướp đoạt địa bàn của hắn ta. Có thể nói rằng, lần hành động này của chúng ta đã thành công rực rỡ.
A Hoa nói: “Đống ca, lúc này có phải chúng ta nên uống một chén để chúc mừng hay không?”
Thẩm Đống xua tay: “Tiệc ăn mừng tạm thời tính sau. Tối hôm nay không được yên bình, ai cũng không biết liệu sẽ xảy ra chuyện gì, chúng ta phải cẩn thận một chút.”
Phi Cơ vẫn còn hiếu chiến, hỏi: “Đống ca, hiện giờ đang là cơ hội tốt như vậy, sao chúng ta lại không chiếm lấy địa bàn của Hàn Sâm?”
Thẩm Đống nói: “Đây là thỏa thuận giữa ta và Tưởng Thiên Sinh. Hàn Sâm thuộc về ta, địa bàn là của hắn. Hơn nữa, muốn nhiều địa bàn như vậy làm gì? Chỉ thu thêm được chút ít phí bảo hộ hay phí đậu xe mà thôi. Cố cho lắm vào mà tiền lại chẳng được bao nhiêu, chẳng bõ công. Nhớ kỹ, cốt lõi của chúng ta là làm kinh doanh. A Hoa, nói cho các huynh đệ nghe đi, Hàn Sâm cho chúng ta bao nhiêu sản nghiệp?”
A Hoa nói: “Đầu tiên là 100 triệu tiền mặt và trang sức châu báu có trị giá 50 triệu. A Hào, không thành vấn đề chứ?”
Tống Tử Hào vươn ra ba ngón tay, nói: “Nhiều nhất là ba ngày, ta bảo đảm sẽ rửa 100 triệu này sạch sẽ.”
Thẩm Đống cười nói: “Sau khi lấy số tiền này ra thì sẽ lần lượt được chuyển vào tài khoản tiết kiệm của Tiểu Trang, A Tu và A Huy, mỗi người được 5 triệu. Những người khác thì 3 triệu. Còn các huynh đệ cũng có tham gia vào lần hành động này thì mỗi người 2 triệu. Các huynh đệ khác được thưởng thêm một tháng tiền lương.”
Tống Tử Hào gật đầu đáp: “Đã rõ.”
A Hoa tiếp tục nói: “Ngoại trừ tiền ra thì Hàn Sâm còn sở hữu ba công ty tài chính, hai quán bar, hai quán KTV và một hộp đêm. Tổng giá trị là hơn 200 triệu, đều đã từng là sản nghiệp của Nghê Vĩnh Hiếu.”
Thẩm Đống nói: “Ta dự định thành lập công ty giải trí Đằng Phi, sẽ sáp nhập tất cả các địa điểm ăn chơi vào công ty này, ngoại trừ quán bar Huy Hoàng. Tiểu Mã sẽ phụ trách quản lý, mọi người có ai có ý kiến gì hay không?”
Jimmy cười hì hì, hỏi đùa: “Nếu đến chơi thì Tiểu Mã ca có giảm giá cho không?”
Tiểu Mã nói: “Yên tâm, nếu đến thì ta đảm bảo sẽ giảm giá cho ngươi ít nhất là 12%.”
Jimmy sửng sốt hỏi: “Là sao?”
Phi Cơ đáp: “Ngươi thật ngốc. Ý của Tiểu Mã là nếu người khác tiêu 100 thì ngươi phải tiêu ít nhất là 102.”
Jimmy hét lớn: “Mẹ nó, ác quá vậy.”
“Ha ha ha ha.”
Mọi người cười to.
Thẩm Đống nói: “Còn ba công ty tài chính thì sát nhập vào công ty đầu tư của A Hào. A Hào, hãy tự tay sàng lọc một chút, đuổi hết người của Hàn Sâm đi.”
Tống Tử Hào nói: “Đã rõ.”
A Hoa nói: “Thứ đáng giá nhất của Hàn Sâm chính là bất động sản. Tên này có bốn mảnh đất, lần lượt ở Tiêm Sa Chủy, Central, Thiển Thủy Loan và Tướng Quân Áo. Trong số đất, mảnh đất xây dựng ở Tướng Quân Áo có diện tích rộng đến 120 mẫu, cũng đủ đến xây mấy tòa nhà cao tầng. Ba nơi khác thì rộng chỉ có mười mấy mẫu, nhưng đều nằm ở những khu vực đông đúc.”
Jimmy nói: “Mẹ kiếp, buôn ma túy giàu thật.”
A Hoa lắc đầu, nói: “Đây đều là tài sản tích lũy trong mấy chục năm của nhà họ Nghê, bị Hàn Sâm chiếm đoạt, có thể không giàu sao? Trừ cái này ra, Hàn Sâm còn có hai căn biệt thự và ba căn hộ. Đống ca, không phải ngươi vẫn luôn muốn mở rộng qua thị trường bất động sản sao? Ta cảm thấy bây giờ thời cơ đã đến.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận