Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 345: Lợi nhuận kếch sù (1)

Chương 345: Lợi nhuận kếch sù (1)
Thẩm Đống lắc đầu, nói: "Chỉ có mười ba người thôi, không có ngoại lệ, toàn bộ đều là đến từ giới giải trí. Chủ yếu bọn họ muốn tìm cho mình một hậu thuẫn. Mặt khác mười bảy người còn lại hoàn toàn là vì kiếm thêm một chút thu nhập, bởi vì ta đồng ý với bọn họ chỉ cần bọn họ sẵn sàng tham gia cuộc thi này, dù cho đạt thứ hạng như thế nào đi nữa, ta đều sẽ cho bọn họ ít nhất năm vạn phí vất vả. Ha ha, nói thật, ta rất bội phục những cô gái không vì tiền mà động lòng."
Giản Áo Vĩ uống một ngụm rượu vang đỏ, nói: "Coi như ngươi vẫn còn chút lương tâm."
Thẩm Đống sâu kín nói: "Từ ngày ta tham gia Hồng Hưng, lương tâm của ta đã bị chó ăn mất rồi, thứ duy nhất còn lại là giới hạn đạo đức làm người."
Giản Áo Vĩ nhìn anh thật sâu, nói: "Trên thương trường không biết có bao nhiêu đại nhân vật vì kiếm tiền, ngay cả giới hạn đạo đức làm người cũng đánh mất. Ngươi vẫn còn thừa một ít đã tốt lắm rồi.
Thẩm Đống nói: "Ngài xác định là ngài đang an ủi ta chứ không phải đang mắng ta phải không?"
"Phụt!"
Ba người phụ nữ được thế không nhịn được bật cười thành tiếng.
Giản Áo Vĩ cũng cười ha ha.
Đúng chín giờ, cuộc thi sắc đẹp chính thức bắt đầu.
Ba mươi người đẹp trong cuộc thi lần này đều do Tiểu Mã ca và A Thiền tỉ mỉ chọn lựa ra.
Bọn họ không chỉ xinh đẹp, dáng người siêu cấp tuyệt vời, hơn nữa còn rất đa tài đa nghệ.
Cuộc thi được chia làm ba giai đoạn, giai đoạn thứ nhất là catwalk, bọn họ cần tự chọn ba bộ quần áo xinh đẹp catwalk thể hiện phong cách, cá tính của mình.
Giai đoạn thứ hai là tài nghệ, mỗi một người đẹp đều có thời gian biểu diễn ba phút, ca hát khiêu vũ gì cũng được, cho dù là đọc diễn cảm thơ cũng không thành vấn đề.
Giai đoạn thứ ba là trình diễn đồ bơi, mọi người mặc bikini, thể hiện dáng người của mình.
Sau mỗi giai đoạn, tất cả đàn ông sẽ bỏ phiếu một lần.
Người đẹp có số phiếu bầu cao nhất sẽ nhận được giải thưởng lớn một triệu.
Bắt đầu từ giai đoạn thứ nhất, dưới khán đài không còn chút yên tĩnh nào nữa, tiếng huýt sáo, tiếng thét chói tai không dứt vang lên.
Bầu không khí trong hội trường nhiệt liệt tới cực điểm.
"Thật sự là người đẹp nhiều như mây."
"Mỗi người một vẻ, ai cũng rất xinh đẹp."
"Nếu có thể ngủ với những người đẹp này một lần, dù ta lập tức phải chết ta cũng sẵn sàng."
"Hộp đêm Bích Hải tìm đâu ra nhiều người đẹp như vậy? Ta thật sự phục rồi."
"Mẹ kiếp, đêm nay số 8 là của ta, ai cũng đừng nghĩ cướp người với ta."
Mọi người nghị luận sôi nổi.
Khi tất cả ba mươi người đẹp mặc bikini xuất hiện trước mặt mọi người, không khí trong nháy mắt đạt tới đỉnh điểm.
Tất cả mọi người đứng lên, vì những người đẹp này dâng lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Rất nhanh, số phiếu đã được thống kê xong, người đẹp đạt số phiếu cao nhất tên là Khâu Diễm Nhi, từng diễn qua mấy vai phụ trong phim.
Người thứ hai và người thứ ba không có ngoại lệ, đều xuất thân từ giới giải trí.
Không cần phải nói, đây là Tiểu Mã ca cố ý giở trò quỷ.
Bởi vì ba người đẹp này đều đồng ý bán hoa nên mới cố ý sắp xếp cho bà người nằm trong top 3, giá cả khẳng định không thấp.
Mặc kệ đối với cá nhân ba người này hay là đối với hộp đêm Bích Hải thì đều là chuyện tốt.
Sau khi cuộc thi sắc đẹp kết thúc, Tiểu Mã ca giao danh sách người đẹp cho các phú hào.
Bất kể họ thích ai, đều có thể điền tên và giá cả của mình vào bên dưới.
Chỉ cần những người đẹp đồng ý thì chuyện này liền thành công.
Thẩm Đống đứng dậy, nói: "Cuộc thi kết thúc rồi, chúng ta đi thôi."
Âu Vịnh Ân như cười như không nói: "Thẩm tiên sinh, ngươi thật cam lòng rời đi à? Làm ông chủ lớn của hộp đêm Bích Hải, nếu là ngài khâm điểm vài người đẹp, phỏng chừng bọ họ đều sẽ đồng ý hết cả đấy."
Thẩm Đống nói: "Thôi đi. Đối phó với ba người các ngươi, ta đã cảm thấy hơi vất vả rồi. Lại thêm vài người nữa, e rằng ngày nào ta cũng phải làm bạn với bình thuốc mất."
Âu Vịnh Ân đỏ mặt, nói: "Đi chết đi."
Lý Hân Hân nói: "Đống ca, hay là đêm nay chúng ta không về nhà nữa. Ta chưa từng qua đêm ở bên ngoài."
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Được. Để ta bảo A Thiền tìm một phòng."
Âu Vịnh Ân lập tức nói: "Ta cũng muốn ở lại đây."
Thẩm Đống cười nói: "Không thành vấn đề."
Giản Áo Vĩ bên cạnh lắc đầu.
Con gái của mình thật sự hết thuốc chữa rồi.
Rất nhanh sau đó, Âu Vịnh Ân lập tức hối hận, bởi vì Thẩm Đống chỉ thuê một phòng.
Cô muốn rời đi nhưng đáng tiếc đã muộn rồi, Thẩm Đống làm sao bỏ qua cơ hội hiếm có này.

Chín giờ sáng hôm sau, Thẩm Đống từ trên giường thức dậy.
Đi tới nhà hàng buffet, thấy Tiểu Mã ca và A Thiền đang ăn cơm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận