Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 105: Tranh chấp với Đông Tinh (2)

Chương 105: Tranh chấp với Đông Tinh (2)
Tưởng Thiên Sinh nói: "Trên cầu Cửu Đinh, Diệu Dương cùng Tư Đồ Hạo Nam dẫn theo mấy chục người đi giết Thẩm Đống, thậm chí còn đánh trọng thương một thanh tra."
"Hôm qua, thủ lĩnh Diệu Dương đã đến đồn cảnh sát đầu thú. Bằng chứng xác thực, xin hỏi Lạc ca giải thích thế nào?"
Lạc Đà đáp không chút do dự: "Là chúng ta làm. Thẩm Đống đã giết chết Tiếu Diện Hổ. Diệu Dương cùng Tư Đồ Hạo Nam đều là một trong Ngũ Hổ, việc trả thù cho hắn ta là điều hợp tình hợp lý."
Tưởng Thiên Sinh lạnh lùng nói: "Diệu Dương cùng Tư Đồ Hạo Nam giết Thẩm Đống không thành công, Thẩm Đống giết bọn họ báo thù cũng là hợp tình hợp lý."
"Ngươi..."
Lạc Đà nhất thời nghẹn lời.
Thấy tài hùng biện của Lạc Đà kém xa Tưởng Thiên Sinh và Thẩm Đống, Ô Nha thầm mắng một tiếng rác rưởi, cao giọng nói: "Thẩm Đống đã cướp ba con phố ở Vượng Giác của Đông Tinh chúng ta, này thì tính như thế nào?"
Không thể không thừa nhận, Cái này Ô Nha còn mạnh hơn Lạc Đà không ít.
Hắn đen ba con phố nói thành thuộc về Đông Hưng, mà không phải của Diệu Dương, điều này ngay lập tức khiến Thần Đống chống lại toàn bộ Đông Hưng.
Lạc Đà nói: "Đúng vậy. Ngươi phải trả lại ba con phố đó cho chúng ta, đồng thời bồi thường ba triệu tiền thuốc thang."
Tưởng Thiên Sinh cau mày, trước đó hắn ta chưa nghĩ tới Lạc Đà sẽ ầm ĩ lấy ba con phố này tới đanh luận.
Thẩm Đống kinh ngạc nói: "Diệu Dương giết ta, ta lại để cho người ta cướp bóc ba đường phố ở Vượng Giác của Diệu Dương. Chuyện này có vấn đề gì?"
Lạc Đà vỗ bàn nói: “Đó là địa bàn của Đông Tinh, Diệu Dương chỉ quản lý thôi.”
Thẩm Đống nhún vai nói: “Nếu như vậy thì địa bàn của Diệu Dương trả lại cho các ngươi thì tốt rồi. Tuy nhiên, ba con phố này là do các tiểu đệ của ta khổ cực đánh được.”
"Nếu Đông Tinh các ngươi muốn đoạt lại thì phải phô bày được bản lĩnh của mình, làm cho các tiểu đệ của ta tâm phục khẩu phục. Như này đi, ta sẽ một chọi một thách đấu với các cao thủ Đông Tinh của các ngươi, chúng ta sẽ quyết định thắng bại trong ba trận."
"Nếu các ngươi thắng, ta sẽ cho các ngươi một con đường địa bàn và trăm vạn tiền viện phí."
“Nếu các ngươi thua, thì phải công nhận quyền sở hữu con phố này và bồi thường cho ta hai triệu phí tổn thất.”
"Lạc tiên sinh, ngươi có dám chơi không?"
Thấy Lạc Đà trầm tư, Tưởng Thiên Sinh nói: "Lạc huynh, ta cảm thấy đây là một giải pháp đơn giản hiệu quả, không cần đánh làm lớn chuyện. Đặng bá, Đệ thúc, các ngươi thấy thế nào?"
Đặng bá nói: “Buổi tối ngày hôm ấy các xã đoàn lớn vì tranh giành lãnh thổ của Nghê gia, chết không ít người. Sau khi phân chia địa bàn, mọi người tổ chức họp mặt và quyết định rằng trong quá trình tranh giành địa bàn dù có xảy ra chuyện gì, không ai được truy cứu nữa. A Lạc, theo quy tắc giang hồ, các ngươi không nên vì cái chết của Tiếu Diện Hổ mà đi gây sự với Thẩm Đống.”
Tưởng Thiên Sinh gật đầu nói: "Đặng bá, ngài nói không sai."
Lạc Đà hừ một tiếng, sắc mặt có chút không dễ nhìn.
Đặng bá nói tiếp: “Về phần Diệu Dương cùng Tư Đồ Hạo Nam, việc hai người họ giết người không được bị trả thù là chuyện bình thường. Mặc kệ có phải Thẩm Đống làm hay không, hắn đều không sai.”
Lạc Đà có chút căm tức, nói: "Đặng bá, ngươi đây là lệch giúp Hồng Hưng."
Đệ thúc nói: "A Lạc, lời này của Đặng bá là phù hợp với quy tắc giang hồ. Diệu Dương không giết được Thẩm Đống, nhưng Thẩm Đống giết ngược lại hắn ta chiếm địa bàn, việc này không có nửa điểm vấn đề."
"Hiện tại Thẩm Đống đề nghị một mình để giải quyết tranh chấp, ta cũng cho rằng đây là một biện pháp hay, có thể tránh khỏi một cuộc chiến dùng hung khí đánh nhau quy mô lớn giữa Hồng Hưng và Đông Tinh."
Thẩm Đống vốn tưởng rằng hai lão già này, đến từ Hoà Liên Thắng và Tân Ký, có lẽ sẽ vì lợi ích của xã đoàn mình có thể gây ra xích mích ly gián, nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ rằng bọn họ sẽ ủng hộ hắn chính mình một mình quyết đấu.
Chẳng lẽ bọn họ cũng không hy vọng Hồng Hưng và Đông Tinh phát sinh xung đột?
Lạc Đà nói: “Vì Đệ bá cùng Đặng thúc đã nói như vậy, vậy chúng ta ba ngày sau, buổi tối tám giờ, tại quán quyền anh Thương Long ở Đồng La Loan đấu một trận, lấy thắng bại luận địa bàn.”
Thẩm Đông nói: “Vậy thì định như thế đi.”
Sau khi Lạc Đà dẫn người rời đi, Tưởng Thiên Sinh hỏi: "A Dống, có nắm chắc không?"
Thẩm Đông cười nói: “Chắc không có vấn đề gì đâu. Đúng rồi, Đại B ca, A Nam là chuyện như thế nào?”
Trong lúc mở hội, Đại B cùng Thẩm Đống náo động đến có chút không vui.
Đại B cho rằng Thẩm Đống đang cố ý cười nhạo mình, liền mặt lạnh nói: "A Nam vừa tiến vào Ngạo Thành đã bị người chặn đường. Nhất định có người đã tiết lộ bí mật cho Tang Cẩu. A Đống, người đó không phải là ngươi chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận