Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 155: Đại thắng lợi (1)

Chương 155: Đại thắng lợi (1)

Cách đồn cảnh sát không xa, Thẩm Đống nhìn La Phái Quyền đang lo lắng, cười nói: “Ta thật sự không biết tên này làm sao có thể lên được chức vụ tổng giám đốc này.”
A Hoa mỉm cười nói: "Đông ca, chúng ta còn đi tìm luật sư để kiện bọn họ không?"
Thẩm Đống nói: “Đừng vội, tối đa là ngày mai La Phái Quyền sẽ tới tìm ta, xem hắn nói cái gì.”
A Hoa gật đầu nói: “Ta cảm thấy chúng ta không nên kết thù với đồn cảnh sát vẫn tốt hơn, dù sao chúng ta vẫn còn phải làm ăn.”
Thẩm Đống nói: “Mọi người đều biết đạo lý hòa bình, nhìn xem vị La tiên sinh này có đi đúng hướng không nào. Đi, chúng ta đi uống rượu.”
Tính cả điện thoại báo động bên trong, Đồn Môn cần xử lý tổng cộng 62 vụ án.
Làm sao La Phái Quyền còn có thời gian rảnh để triển khai bất kỳ hoạt động loại trừ xã hội đen nào?
Làm việc suốt đêm, lúc này La Phái Quyền và các anh em thở phào nhẹ nhõm.
“La tiên sinh, đám người báo án đều là giả, đây là có người cố ý chơi chúng ta.” Hai mắt Phụ tá Trương Nham đỏ bừng, nổi giận đùng đùng nói.
La Phái Quyền nói: “Bọn họ đều là người của Thẩm Đống.”
Trương Nham hỏi: “Có cần bắt tên Thẩm Đống đó lại không?”
La Phái Quyền hỏi: “Những tên báo án này đã mở miệng chưa?”
Trương Nham lắc đầu nói: “Chưa.”
La Phái Quyền nói: “Vậy ngươi dựa vào cái gì mà đi bắt Thẩm Đống, Được rồi, xem ra ta phải đi đến nói chuyện đàng hoàng với hắn một chút.”
Vừa dứt lời, một viên cảnh sát đi đến, vẻ mặt không còn gì luyến tiếc.
“La tiên sinh, bên ngoài tụ tập hơn ba mươi người, nói là có vụ án lớn cần phải báo án.”
La Phái Quyền đập bàn chửi mắng: “Tên khốn khiếp này.”
Lúc này, đại ca của ông ta hét lên.
La Phái Quyền nhấc máy.
Là điện thoại của giám đốc Charles.
“La, chúng ta không thể tiếp tục như thế này được."
"Ta sẽ đến nói chuyện với Thẩm Đống."
“Nhanh chóng giải quyết đi. Ta không muốn trở thành trò cười của đảo Hồng Kông."
“Ta hiểu rồi.”
Sau khi cúp điện thoại, La Phái Quyền nhắm mắt lại.
Mười giờ sáng, Thẩm Đống lại đến sở cảnh sát, bên cạnh còn có một luật sư.
Nhìn dáng vẻ mệt mỏi của La Phái Quyền, Thẩm Đống mỉm cười, nói: "Sếp La, tinh thần của ngài hình như không tốt lắm, nhất định phải chú ý nghỉ ngơi."
La Phái Quyền nghiến răng nghiến lợi nói: "Thẩm Đống, ngươi đừng tưởng rằng dùng cách này có thể khiến ta thỏa hiệp."
Thẩm Đống nói: "Đương nhiên là không. Chúng ta đã tìm luật sư rồi, ngày mai sẽ đi kiện sở trưởng Charlie, hy vọng không liên lụy đến ngài."
La Phái Quyền nói: "Có phải những người báo án kia do người tìm tới không?"
Thẩm Đống không chút suy nghĩ, không chút do dự nói: "Không phải. Ta không biết bọn họ."
La Phái Quyền cả giận: "Bọn họ là đàn em của đàn em ngươi, ngươi đương nhiên không nhận ra."
Thẩm Đống cười: "Cái gì mà đàn em với không phải đàn em? Ta là người làm ăn chính đáng, bọn họ đều là công nhân viên chức của ta. Ta thường xuyên giáo dục bọn họ phải hiểu pháp luật, tuân thủ pháp luật. Gặp phải chuyện phạm pháp, nhất định phải nhanh chóng báo cáo với cảnh sát. Cho dù tương lai bị đám bại hoại kia trả thù, cũng không sợ. Hiển nhiên bọn họ làm rất tốt. Ta cảm thấy rất kiêu ngạo và tự hào vì có được nhân viên như vậy."
"Phụt!"
Luật sư ngồi bên cạnh Thẩm Đống thật sự không nhịn được nữa cười phun ra.
Một kẻ du côn vô lại lại há mồm ngậm miệng nói về pháp luật ngay trong sở cảnh sát, quả thực quá khôi hài.
Ánh mắt La Phái Quyền như muốn tóe lửa.
Hắn ta làm cảnh sát nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên đụng phải tên côn hồn các đảng như thế này.
Thẩm Đống không thèm để ý tới vẻ mặt của La Phái Quyền, hắn nói: "Sếp La, đừng nói nhảm nữa, lần này ngài tìm ta có chuyện gì?"
La Phái Quyền trầm giọng nói: "Ta muốn thông báo cho ngươi, hoạt động chống băng đảng bị hủy bỏ."
Thẩm Đống lông mày giương lên, nói: "Hoạt động chống băng đảng có thể khiến những hắc bang xã đoàn kia một sự chấn nhiếp răng đe mạnh mẽ, tại sao nói hủy bỏ là hủy bỏ liền như vậy?"
La Phái Quyền tức đến nỗi phổi cũng muốn nổ tung.
Người chạy đến nói hành động chống băng đảng ảnh hưởng đến việc làm ăn là ngươi, bây giờ người nói hành động chống băng đảng có lợi cho xã hội cũng là ngươi.
Toàn bộ hành động chống băng đảng đều do ngươi định đoạt nhỉ.
"Ầm!"
La Phái Quyền trực tiếp vỗ bàn, lạnh lùng nói: "Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?"
Thẩm Đống cười nói: "Đừng giận. Sếp La, nói thật với ngươi vậy, ngươi tìm nhầm đồ rồi."
La Phái Quyền sửng sốt, hỏi: "Có ý gì?"
Thẩm Đống nhìn camera xung quanh, không nói lời nào.
La Phái Quyền lập tức hiểu ý, hắn ta khoát tay áo để cho người bên ngoài tắt máy quay đi.
Thẩm Đống nói: "Luật sư Vương, ngươi cũng đi ra ngoài đi."
Luật sư gật đầu, nói: "Được. Ta ở ngoài cửa, Thẩm tiên sinh có chuyện gì có thể gọi ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận