Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 214: Hỗn chiến ở Hào Giang

Chương 214: Hỗn chiến ở Hào Giang
Hàn Sâm muốn sản nghiệp của Thẩm Đống, đương nhiên Thẩm Đống cũng muốn tài sản của Hàn Sâm.
Ai thắng ai thua thì phải xem năng lực của mỗi người.
Còn địa bàn của Hàn Sâm thì Thẩm Đống không để vào mắt.
A Hoa nói: “Đã chuẩn bị xong rồi. Chỉ cần Hàn Sâm ký tên lên đó thì sẽ có tính ràng buộc về mặt pháp lý.”
Thẩm Đống nói: “Nói với A Huy là đừng giết hắn ta.”
A Hoa đáp: “Ngươi yên tâm, trước khi A Huy xuất phát thì ta đã dặn hắn kỹ càng rồi, cũng sợ hắn sẽ giết chết Hàn Sâm.”
Thẩm Đống chỉ vào A Hoa và mắng: “Ngươi cái đồ tham tiền này.”
A Hoa nhún nhún vai nói: “Đống ca, chúng ta như nhau thôi mà.”
Hai người nhìn nhau rồi cùng bật cười.
Đi vào trong xe, Thẩm Đống gọi điện thoại cho Tưởng Thiên Sinh.
“Tưởng tiên sinh, Hàn Sâm và Ma La Bỉnh đã ra tay rồi, bây giờ ta sẽ đi đến Hào Giang.”
Tưởng Thiên Sinh tức giận nói: “Mẹ nói, tên Hàn Sâm này thật xảo quyệt. Thế mà hắn lại không nói cho ta biết.”
Thẩm Đống cười nói: “Nếu hắn ta hoàn toàn tin tưởng ngươi mới là chuyện lạ đấy. Tưởng tiên sinh, ngươi hãy chuẩn bị sẵn sàng đi. Chờ sau khi thu phục Hàn Sâm xong thì ta sẽ lập tức gọi điện cho ngươi để đánh chiếm địa bàn của Hàn Sâm. Chúng ta nhất định phải cắm cờ thành công trước khi các xã đoàn khác kịp phản ứng.”
Tưởng Thiên Sinh đáp: “Yên tâm đi, ta chờ tin tức tốt của ngươi.”
Bên trong Hồng Hưng Đà Di.
Tưởng Thiên Sinh cúp điện thoại, nhìn về phía Trần Diệu và hỏi: “Đám người Thái Tử, A Nam đã chuẩn bị xong chưa?”
Trần Diệu gật đầu: “Chiều nay đã chuẩn bị xong hết rồi. Chỉ cần ngươi ra lệnh một tiếng thì hai ngàn tiểu đệ sẽ tập trung lại ngay.”
Thì ra trong hai ngày này, Tưởng Thiên Sinh cũng không rảnh rỗi.
Hắn ta đã cử ngươi theo dõi Lý Hoành liên tục.
Vào buổi chiều, khi Lý Hoành dẫn bạn gái đi Hào Giang thì Tưởng Thiên Sinh đã đoán rằng Hàn Sâm sẽ ra tay. Thế nên đã nhanh chóng gọi điện thoại cho năm người Thái Tử, Trần Hạo Nam, Hàn Tân, Khủng Long và Đại Phi. Năm thủ lĩnh này là những người quyền lực và mạnh nhất trong Hồng Hưng. Vì tránh cho gây thêm rắc rối không đáng có, rò rỉ tin tức ra ngoài cho nên Tưởng Thiên Sinh chỉ thông báo cho bọn họ.
Tưởng Thiên Sinh cười nói: “Nếu lần hành động này thành công thì địa bàn của Hồng Hưng chúng ta sẽ được mở rộng thêm rất nhiều.”
Trần Diệu hỏi: “Tưởng tiên sinh, ta không hiểu cho lắm, chẳng phải ngươi luôn muốn đối phó với A Đống sao? Vì sao lần này lại chọn hợp tác với hắn?”
Tưởng Thiên Sinh hỏi ngược lại: “Nếu Hàn Sâm thắng A Đống thì ngươi nghĩ rằng hắn ta sẽ ngoan ngoãn nhường lại sản nghiệp và địa bàn của A Đống cho chúng ta à?”
Trần Diệu không chút do dự trả lời: “Chắc chắn sẽ không.”
Trong mắt Tưởng Thiên Sinh hiện lên một tia suy tính, nói: “Ta đoán là sau khi Hàn Sâm giết A Đống thì sẽ ngay lập tức hợp tác với Ma La Bỉnh để nuốt trọn địa bàn của A Đống. Dù cho Hồng Hưng chúng ta cuối cùng có thể đánh bại được Hàn Sâm và Ma La Bỉnh liên thủ thì cũng sẽ thiệt hại nặng nề. Đến lúc đó, nhưng xã đoàn khác sẽ nhảy vào lợi dụng cơ hội, vậy chúng ta chẳng phải sẽ gà bay trứng vỡ() sao?”
(
) Ý chỉ không được lợi gì mà còn mất nhiều hơn.
Trần Diệu giơ ngón cái lên nói: “Tưởng tiên sinh anh minh.”
Tưởng Thiên Sinh bình tĩnh nói: “Bây giờ thì để coi A Đống có thể xử lý được Hàn Sâm hay không.”
…...
Sòng bạc Huệ Lợi - Hào Giang.
A Bân đứng trước mặt Ma La Bỉnh, cung cung kính kính nói: “Lão đại, Thẩm Đống nói sẽ lập tức mang 12 triệu đến để chuộc người.”
Lông mày Ma La Bỉnh nhướng lên: “Đến sòng bạc Huệ Lợi của chúng ta sao?”
A Bân nói: “Đúng vậy. Có lẽ là hắn không cảm thấy nghi ngờ gì nên đồng ý rất dứt khoát.”
Ma La Bỉnh hỏi: “Các huynh đệ đã chuẩn bị xong chưa?”
A Bân đáp: “Đã chuẩn bị xong hết rồi. Chỉ cần ngươi ra lệnh một tiếng thì các huynh đệ sẽ lao đến chém Thẩm Đống thành thịt vụn.”
“Vậy thì tốt.”
Ma La Bỉnh hài lòng gật đầu rồi nói: “Nếu lần này thành công thì ta sẽ thưởng cho ngươi 50 vạn để ngươi đi vui vẻ thoải mái.”
A Bân vui mừng nói: “Cảm ơn lão đại.”
Ma La Bỉnh hỏi: “Đúng rồi, Hàn Sâm đến đâu rồi?”
A Bân đáp: “Bây giờ chắc đã đi đến cầu Hào Giang rồi.”
Ma La Bỉnh cầm lấy điện thoại và nói: “Để ta gọi điện cho hắn.”
Rất nhanh, cuộc gọi được bắt máy.
“Sâm ca, đến đâu rồi?”
”Vừa đến cầu Hào Giang. Tình huống bên Thẩm Đống thế nào?”
“Hắn không nghi ngờ gì cả, nói sẽ trực tiếp đến sòng bạc Huệ Lợi của ta để chuộc người. Có phải ngươi đã đánh giá hắn quá cao rồi không?”
Hàn Sâm cảm thấy có gì đó không đúng, sắc mặt trở nên khó coi, nói: “Thẩm Đống không nghi ngờ gì sao?”
Hàn Sâm đã cẩn thận tìm hiểu về Thẩm Đống, người nhỏ hơn hắn ta đến mười mấy tuổi mà đã làm đại ca của Hồng Hưng này.
Càng tìm hiểu, hắn ta càng cảm thấy Thẩm Đống là người rất đáng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận