Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 736: Khí thế anh rể (2)

Mỗi người hai bình Mao Đài hai bình hoa tử, giá trị ba, bốn trăm tệ.
Ở thời đại này, có thể xưng là hào lễ.
"Đời ta chưa được uống loại rượu nào tốt như này."
"Vậy ngươi uống qua Mao Đài chưa?"
"Thật sự không có."
"Nhị đệ, ngươi cô gia này thật là tốt."
"Hy vọng có thể mau chóng được uống rượu mừng của hai đứa nhỏ."
Nghe thấy lời nói của người trong nhà , Thu phụ nhất thời cảm thấy xúc động vô cùng, nụ cười trên mặt không ngừng được.
Sau khi tiễn họ hàng xuống lâu, cha mẹ của Thu Đề mới biết Thẩm Đống cùng Thu Đề đã dẫn một đoàn xe đến đây, khí thế vô cùng.
Cha Thu Đề hơi xúc động, hỏi: "Tiểu Thẩm, ngày mai Thu Dương kết hôn. Có thể dùng những chiếc xe này để đi đón tân nương hay sao?"
Thẩm Đống chưa nói chuyện, Thu Dương đã vội vàng nói: "Ba, người đùa gì thế. người biết đây là xe không? Cadillac. Một chiếc hơn một triệu. Chúng ta có bán nhà đi cũng không mua nổi."
Cha Thu Đề vừa nghe, nhất thời hít vào một hơi, nói: "Hơn một triệu một chiếc xe, thật kinh khủng. Tiểu Thẩm, sao ngươi có thể mua được những chiếc xe như vậy chứ?"
Thẩm Đống cười nói: "Đều là khách sạn giúp ta sắp xếp, không phải ta, chỉ là thuê thôi."
Thu Dương nói: "Đống ca, ngài vẫn nên mau mau trả lại đi. Xe này quá đắt, tiền thuê một ngày chí ít cũng năm, sáu trăm."
Thẩm Đống vung vng tay, nói: "Đây đều là chuyện nhỏ. Ngày mai lúc nào thì đón dâu vậy?"
Thu Dương nói: "Chín giờ sáng."
Thẩm Đống gật đầu, hướng về phía Lý Kiệt vẫy tay.
"Đống ca, có chuyện gì?" Lý Kiệt đi tới hỏi.
Thẩm Đống nói: "Này đều là do A Nhân gọi xe. Ngươi gọi điện thoại cho hắn ta, để hắn liên lạc với bên kia, ngày mai ta muốn dùng những chiếc xe này cho Thu Dương đi đón dâu."
Lý Kiệt gật đầu, nói: "Không thành vấn đề."
Nhìn thấy Lý Kiệt đi tới một bên để gọi điện thoại, Thu Dương cười khổ nói: "Đống ca, thật sự không cần phải làm lớn như vậy đâu. Tiểu Diệp cùng cha mẹ cô ấy không phải người chê nghèo yêu giàu. Nếu không thì, ta cũng không thể cưới được cô ấy."
Thẩm Đống nói: "Người ta không chê bần yêu phú, cũng không ý nghĩa là để cho ngươi có thể tùy ý với hôn lễ. Phải biết, ngươi chính là đại diện cho Thu gia, mà tiểu Diệp là đại diện cho Diệp gia. Cho dù không có tổ chức, thì tiểu Diệp cũng không trách ngươi đúng không, nhưng họ hàng của Diệp gia sẽ ở sau lưng cười xấu ngươi, sau đó ngươi làm sao có thể đứng vững gót chân trong Diệp gia được? Thu Dương, ngươi phải hiểu được, hôn lễ không chỉ là làm cho mình, mà còn làm cho người ngoài xem."
Cha Thu Đề nói: "Tiểu Thẩm nói rất đúng. Tiểu Dương, hôn lễ của con với tiểu Diệp nhất định phải làm cho rạng rõ mặt mày."
"Nhưng mà. . ."
Thu Dương lộ ra một vẻ mặt ngượng nghịu, tiếp theo cắn răng, nói: "Được rồi. Đống ca, tiền thuê mười chiếc Cadillac, ta sẽ trả."
Thẩm Đống sững sờ, mỉm cười nói: "Hóa ra là ngươi lo lắng về vấn đề tiền thuê sao. Yên tâm, số tiền nhỏ đó không tính cái gì, còn chưa đủ chi một bữa cơm của chị ngươi ở Hồng Kông đâu."
"Hả?"
Thu Dương nghe xong trợn mắt ngoác mồm.
Cha mẹ Thu Đề cũng kinh ngạc không thôi.
Không đủ chi một bữa cơm, đây là khoác lác sao?
Ba người làm sao biết, Thu Đề thích nhất là uống rượu đỏ giá trị mấy ngàn đô la Mỹ một bình.
Nói chuyện điện thoại xong, Lý Kiệt báo cáo: "Đống ca, A Nhân nói, mười chiếc xe cho dù dùng mười ngày nửa tháng cũng không có bất cứ vấn đề gì. Còn nữa A Nhân hỏi, có muốn điều một chiếc Rolls-Royce đến đây nữa hay không?"
Thẩm Đống sững sờ, nói: "Yến đô có Rolls-Royce sao?"
Lý Kiệt nói: "Có thể dùng máy bay trực thăng từ Hồng Kông chở tới đây."
Thẩm Đống cười nói: "Tiểu tử này thực sự là có ý nghĩ kỳ lạ. Không cần, mười chiếc xe này là đủ rồi."
Khi đi lên lầu, Thu Dương tò mò hỏi: "Đống ca, Rolls-Royce là cái gì? Cũng là xe sao?"
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Nó là chiếc xe quý giá nhất trên thế giới, nếu như dùng tiền để nói, hình như hơn 30 triệu."
Thu Dương kinh hô: "Hơn 30 triệu? Xưởng chúng ta làm mười năm cũng không có được doanh thu cao như thế. Đống ca, ngài ở Hồng Kông làm gì? Chiếc xe tốt như vậy mà ngươi cũng có thể mượn hay sao."
"Mượn?"
Thẩm Đống cười nói: "Ta cũng có một chiếc. Chờ có cơ hội đi Hồng Kông, ngươi có thể lái Rolls-Royce chở tiểu Diệp đi hóng gió."
Cha mẹ Thu Đề cùng Thu Dương lại một lần nữa bị chấn động nói không ra lời.
Về đến nhà, Thẩm Đống bị Thu Đề kéo tới gặp bà nội.
Bà nội nhìn thấy Thẩm Đống vô cùng vui mừng, kéo tay hắn, nhẹ nhàng nói mấy câu.
Thẩm Đống không cảm thấy mất kiên nhẫn, trái lại vô cùng ước ao có được một người bà nội yêu thương mình như Thu Đề.
Bất kể là kiếp trước hay là kiếp này, điều Thẩm Đống hy vọng nhất chính là tình yêu thương của người nhà.
Đáng tiếc, từ đầu đến cuối hắn vẫn không thể cảm nhận được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận