Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 251: Ám sát Lạc Đà

Chương 251: Ám sát Lạc Đà
Một hòn đá trúng ba con chim.
Không chuyện gì có lời hơn thế này.
Nghĩ đến đây, Thẩm Đống gọi điện thoại cho Tiểu Trang.
Nói đến ám sát, Tiểu Trang là chuyên nghiệp nhất.
Rất nhanh, Tiểu Trang đã bắt máy.
“Đống ca, ngươi tìm ta.”
Thẩm Đống gật đầu rồi nói thẳng vào vấn đề chính: “Ta muốn giết một người.”
Tiểu Trang hỏi: “Ai?”
Thẩm Đống đáp: “Lạc Đà của Đông Tinh.”
Tiểu Trang không chút do dự nói: “Không thành vấn đề. Ta đây liền đi chuẩn bị.”
Thẩm Đống nói: “Tìm được nơi ở của hắn ta là được rồi. Buổi tối hôm nay, hai người chúng ta sẽ đi xử lý Lạc Đà.”
Tiểu Trang sửng sốt, nói: “Ngươi cũng muốn đi à ?”
Thẩm Đống cười nói: “Làm sao? Ngươi cảm thấy ta không đủ tư cách?”
Tiểu Trang vội vàng nói: “Không phải. Ý của ta là giết gà không cần dùng đến dao mổ trâu đâu.”
Thẩm Đống trợn trắng mắt, nói: “Thôi bỏ đi. Lạc đà là lão đại của Đông Tinh. Hơn nữa bây giờ đang là thời kỳ bất ổn, chắc chắn xung quanh hắn ta được bảo vệ vô cùng chặt chẽ. Nếu muốn giết Lạc Đà trước sáng mai thì một mình ngươi căn bản không đủ khả năng.”
Tiểu Trang khó hiểu hỏi: “Vì sao lại gấp gáp như vậy?”
Thẩm Đống nói: “Vu oan giá họa. Giết Lạc Đà, Đông Tinh sẽ chỉ cho rằng là do Hồng Văn làm. Hồng Thái và Đông Tinh đều là kẻ thù của chúng ta, để cho bọn họ đấu đá với nhau thì cũng coi như là báo thù cho các huynh đệ đã chết.”
Tiểu Trang vui lòng phục tùng, nói: “Đống ca, vẫn là ngươi cao minh.”
Thẩm Đống nói: “Thời gian có hạn, mau đi chuẩn bị đi.”
Tiểu Trang đáp ứng một tiếng, xoay người rời đi.
Mười giờ tối, Tiểu Trang gửi tin tức đến, Lạc Đà đang xông hơi trong một tiệm mát xa ở Tiêm Sa Chủy, có hơn hai mươi người đang bảo vệ cho hắn ta.
Thẩm Đống nghe vậy thì lập tức chạy tới.
“Lạc Đà đã ra chưa?” Sau khi Thẩm Đống gặp mặt Tiểu Trang thì vội vàng hỏi.
Tiểu Trang nói: “Vẫn chưa.”
Thẩm Đống quan sát bốn phía xung quanh, nói: “Ngươi hẳn có thể bắn tỉa đúng không?”
Tiểu Trang gật đầu đáp: “Được.”
Thẩm Đống nói: “Chờ ta vài phút.”
Hắn đi tới xe của mình, mở cốp xe ra, Thẩm Đống nhỏ giọng lẩm bẩm một tiếng, lấy ra một cái hộp thật dài từ trong hệ thống, sau đó quay lại xe của Tiểu Trang, nói: “Nhìn xem khẩu súng bắn tỉa này thế nào?”
Tiểu Trang mở hộp ra, thấy bên trong đựng một khẩu súng bắn tỉa được trang bị kính nhìn đêm, bên cạnh là 50 viên đạn.
“Đống ca, đây là loại súng bắn tỉa gì thế? Sao trước đây ta chưa từng thấy qua?” Tiểu Trang kinh ngạc hỏi.
Thẩm Đống nói: “Là loại mới nhất do phương Tây sản xuất, còn chưa có trên thị trường đâu. Ngươi mau chóng làm quen với khẩu súng bắn tỉa này đi.”
Trên thực tế, đó là súng bắn tỉa kiểu mới mà Thẩm Đống bảo A Hoa mua ở chợ đen. Là trang bị mới nhất dành cho lính bắn tỉa của quân đội Ưng Tương Quốc, có giá trị 20 vạn bảng Anh.
Tiểu Trang không hổ danh là sát thủ hàng đầu, chỉ cần chơi đùa năm phút là hắn ta đã hoàn toàn quen thuộc với khẩu súng này.
“Quá tuyệt vời.”
Tiểu Trang tán thưởng nói: “Đây là khẩu súng bắn tỉa tốt nhất mà ta thấy, không gì sánh nổi.”
Thẩm Đống nói: “Xử lý xong Lạc Đà thì ta tặng luôn khẩu súng đó cho ngươi.”
Hai mắt của Tiểu Trang phát sáng, nói: “Cảm ơn Đống ca.”
Hai người đợi ở bên ngoài khoảng nửa tiếng, lúc này mới thấy Lạc Đà ôm hai cô gái nhỏ đi ra.
Đám vệ sĩ của hắn ta làm việc rất tận tâm, một nửa chắn phía trước Lạc Đà, một nửa khác quan sát khắp nơi, cảnh giác với mọi nhân vật khả nghi xung quanh.
Sau khi đoàn xe của Lạc Đà rời đi, Thẩm Đống và Tiểu Trang cũng đi theo từ xa.
Sau gần một tiếng lái xe, đoàn xe của Lạc Đà tiến vào một căn biệt thự trong tiểu khu Thiển Thủy Loan.
Hai mắt Thẩm Đống hơi nheo lại, nói: “Hình như an ninh của nơi này cũng không tốt cho lắm. Chúng ta sẽ chờ đến hai giờ sáng rồi mới đi vào xử lý Lạc Đà. Đến khi đó, ta sẽ tự mình ra tay, còn ngươi thì hãy tìm một chỗ cao để phụ trách bắn tỉa.”
Tiểu Trang gật gật đầu, nói: “Không thành vấn đề.”
Hai người ngồi ở bên trong xe, lẳng lặng chờ đợi.
Thời gian trôi qua từng giờ từng phút.
Còn mười lăm phút nữa là đến hai giờ sáng, Thẩm Đống và Tiểu Trang đang định mở cửa xe.
Bỗng nhiên, có hai chiếc Minibus bất ngờ vọt qua bên cạnh xe của bọn họ.
Khi hai chiếc xe đó đến cửa, một người đàn ông đội mũ trùm đầu màu đen đi ra từ trong xe, bắn thẳng hai phát súng vào phòng bảo vệ, giết chết hai nhân viên an ninh.
Sau đó, lại có thêm một người đàn ông đội mũ trùm đầu màu đen nữa đi ra từ trong xe
Hai người kia, mỗi người kéo lê hai thi thể quăng vào trong một góc tối cạnh cổng lớn.
Cuối cùng, hai chiếc xe tiến quân thần tốc, tiến thẳng vào biệt thự.
Toàn bộ quá trình chỉ mất ba phút, vô cùng dứt khoát lưu loát.
Tiểu Trang nhíu mày nói: “Những người này là sát thủ chuyên nghiệp, hành động của bọn họ rất điêu luyện.”
Khóe miệng Thẩm Đống nhếch lên, hắn mỉm cười và nói: “Bọn họ là người của Hồng Văn.”
Tiểu Trang sửng sốt hỏi: “Làm sao ngươi biết?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận