Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 239: Khắp nơi tổ chức hội nghị (1)

Chương 239: Khắp nơi tổ chức hội nghị (1)
“Rầm.”
Lạc Đà tức giận vỗ bàn, giận dữ nói: “Ai làm?”
Lý Văn Bân dường như biết rất rõ về tình hình cuộc chiến, đáp: “Phi Tử Bình bị thuộc hạ Phi Cơ của Thẩm Đống mai phục, bị chém thành thịt nát. Tứ Hải thì bị Trần Hạo Nam chém đứt cánh tay, mất máu mà chết. Còn Hoàng Mi thì chết càng thê thảm hơn, hắn tự tin nghĩ rằng bản thân rất lợi hại nên đã liên thủ với hai xã đoàn khác, tạo thành một nhóm tám người muốn đi giết Thẩm Đống. Kết quả là bốn chết bốn chạy.”
Sắc mặt Liên Hạo Long biến đổi, vội vàng hỏi: “Có những ai đã chết?”
Lý Văn Bân nói: “Các ngươi tự trở về mà điều tra đi. Chuyện tranh đoạt địa bàn dừng ở đây. Ai lại dám gây chiến thì ta cam đoan sẽ khiến kẻ đó đẹp mặt. Bốn vị lão đại, các ngươi đã rõ chưa?”
Lạc Đà đứng dậy nói: “Chúng ta hiểu quy củ mà. Lý tiên sinh, chúng ta có thể đi chưa?”
Lý Văn Bân làm ra động tác “mời”, bốn người lần lượt rời khỏi phòng họp.
Một cuộc đại chiến đã kết thúc.
Trở lại Central, Tưởng Thiên Sinh lập tức tổ chức một cuộc họp lớn.
Nhìn thấy Thái Tử bị băng bó như một cái xác ướp, Tưởng Thiên Sinh quan tâm hỏi: “Tình hình sao rồi?”
Thái Tử đáp: “Không có việc gì, chỉ bị đâm vào đao mà thôi.”
Lê Bàn Tử âm dương quái khí nói: “Tưởng tiên sinh, chúng ta đánh với người ta suốt ba tiếng, thế mà lại có những người trốn ở Vượng Giác không ra, thật là không có nghĩa khí.”
"Bùm."
Thập Tam Muội đập bàn, chửi ầm lên, bảo: "Lê Bàn Tử, con mẹ nó ngươi còn nói nữa không biết ngại sao. Ta đã gọi cho A Tân biết bao nhiêu cuộc rồi, cầu xin các người giúp đỡ. Kết quả thì sao, mấy người có phái người nào đến đây không?"
Trần Diệu hắng giọng một tiếng, nói: "Thập Tam Muội, lúc đó không rõ tình hình, dù là ai cũng không thể đảm bảo rằng đó không phải mưu kế mà địch dùng để điệu hổ ly sơn được?"
Thập Tam Muội cười lạnh nói: "Đúng, các người đều sợ điệu hổ ly sơn, bọn ta cũng sợ, vậy đừng ai bảo ai chuyện gì cả. Đệt, lại để ta nghe được có ai còn bàn tới bàn lui đừng trách Thập Tam Muội ta trở mặt thành thù."
Tưởng Thiên Sinh nói: "Dừng. Hội nghị lần này không phải là nơi để mọi người chỉ trích lẫn nhau. Thập Tam Muội, việc để ngươi dùng hết sức lực bảo vệ địa bàn Tiêm Sa Chủy là quyết định của ta, ngươi muốn trách thì cứ trách ta đi."
Thẩm Đống nói: "Tưởng tiên sinh, Thập Tam Muội không có ý đó đâu, chẳng qua là nàng cảm thấy đáng tiếc mà thôi. Mục đích của ba xã đoàn đứng đầu đã rất rõ ràng, bọn họ muốn lợi dụng ưu thế về nhân số để giải quyết Vượng Giác trước, sau đó sẽ tiến công vào Tiêm Sa Chủy. Nếu như lúc đó mọi người đều tề tựu tạo Vương Giác, nói không chừng chúng ta đã có thể đánh bại bọn họ."
"Trước đó, Diêu ca đã gọi cho bọn ta, bảo bọn ta đến giúp đỡ Tiêm Sa Chùy, tuy bọn ta không đi nhưng đó không phải là vì giận dỗi gì mà cốt bởi bọn ta không có năng lực đó. Lấy ví dụ, hai ngàn đầu với một vạn, có thể sống sót bỏ chạy đã là tốt rồi."
Tưởng Thiên Sinh cười nói: "Ta nghe người ta đồn rằng A Đống ngươi lấy ít địch nhiều, không chỉ phá vòng vây xông ra, còn đơn phương độc mã giết bốn vị đường chủ của ba xã đoàn đứng đầu, coi như là nhất chiến thành danh, tạo ra uy phong cho Hồng Hưng của chúng ta. Tới, A Đống, nói nghe thử xem, tám vị cao thủ kia gồm những ai?"
A Hoa nói: "Hay là để ta nói cho. Tám vị cao thủ này theo thứ tự chính là Đông Tinh - Tư Đồ Hạo Nam, Hoành Mi, Khả Nhạc, Hồng Thái - A Tường, Đại Long và Trung Nghĩa - Tín Thiên Hồng, A Hanh, A Ô. Đống ca đã lấy một địch tám, đánh chết Hoành Mi, A Tường, Đại Long và A Ô, bốn người còn lại sau khi nhìn thấy Đống ca lợi hại như vậy liền bỏ chạy trối chết."
"Đù má, thật hay giả vậy?"
"Trung Nghĩa Tín Thiên Hồng có được danh xưng vô địch Hồng Kông hơn nữa còn nắm trong tay Bát Diện Hán Kiếm không nghĩ tới chỉ là có tiếng mà không có miếng."
"Không phải tại bọn họ quá yếu đâu, là do A Đống quá mạnh."
Mọi người nghị luận sôi nổi.
Con ngươi Tường Thiên Sinh đột nhiên co lại, trong lòng không ngừng chấn động.
Vai trò của tám người này không hề đơn giản, đặc biệt là người tên Thiên Hồng kia, đến này cũng coi như là vô đối trong khắp khu vực Hồng Kông này.
Tư Đồ Hạo Nam và Hoành Mi là những cao thủ có tiếng lâu nay ở Đông Tinh, thực lực rất mạnh mẽ.
Tuyệt đối không thể ngờ rằng nhiều cao thủ như vậy liên thủ với nhau cũng không phải là đối thủ của Thẩm Đống, nói như vậy, rốt cuộc Thẩm Đống mạnh đến mức nào?
Nếu như hắn một lòng một dạ muốn giết mình, vậy thì toàn bộ Hồng Kông này còn ai có thể cứu được ta?
Nghĩ đến đây, Tưởng Thiên Sinh hít một ngụm khí lạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận