Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 618: Đảo Hồng Kong sôi động (1)

So với hai anh em Tưởng Thiên Dưỡng, đạo đức của Trần Hạo Nam rõ ràng cao hơn nhiều.
Cho dù sau này hai người đối mặt với nhau, Thẩm Đống cũng sẽ không phải kiêng kị quá.
Xét về sức mạnh thuần túy, Thẩm Đống không sợ bất kỳ xã đoàn nào.
...
Giá vàng quốc tế lao dốc vượt quá sức tưởng tượng của mọi người.
Đặc biệt là ở thời điểm nó giảm từ 650 đô la Mỹ đến 700 đô la Mỹ, vô số nhà đầu tư đã bạo thương.
Sau hai tuần, giá vàng còn 450 đô la Mỹ.
Từ lúc giá 480 đô la Mỹ, Thẩm Đống đã từ từ hiệp ước giao hàng kỳ hạn trong tay mình.
Đến lúc nó còn 420 đô la Mỹ, đã bán toàn bộ hiệp ước, hợp đồng, giá tiền bình quân là 460 đô la Mỹ.
Sau khi giao nộp thuế, cuối cùng tiền lời của Thẩm Đống là 18,2 tỷ đô la Mỹ, kiếm được đầy túi.
Sau khi lấy được tiền, Thẩm Đống bắt đầu vung tiền mặt, điên cuồng đầu tư vào những công ty nổi tiếng ở kiếp trước.
Trong thời gian chưa đầy một tuần, hắn đã chi tổng cộng 12 tỷ đô la Mỹ để mua cổ phiếu của Apple, HP, IBM, Oracle, Dell, Wal-Mart, Johnson & Johnson, Coca-Cola và các công ty khác.
Cùng với số cổ phiếu mà Tống Tử Hào mua lại được trên thị trường, Thẩm Đống đã trở thành một trong những cổ đông lớn nhất của các công ty này.
Sau khi ở Đăng Tháp Quốc gần bốn tuần, Thẩm Đống cầm theo 92 tỷ đô la Mỹ quay về Hồng Kông, có thể nói là thắng lợi trở về.
Sân bay quốc tế đảo Hồng Kông.
Mười tám chiếc limousine tạo thành một đoàn xe, xếp hàng ngay ngắn ở bãi đỗ xe.
Bên cạnh mỗi chiếc xe đều có một người đàn ông mặc âu phục màu đen, đeo kính râm đứng bên cạnh.
Phía trước nhất là đám người A Hoa, Jimmy, Trần Huy, Phi Cơ.
Ngoại trừ Đường Bồi Quân đang dưỡng thương, phàm là thành viên trung tâm của đảo Hồng Kông gần như đến đông đủ.
Các du khách nhao nhao nhìn bọn họ.
“Đúng là một trận chiến lớn.”
“Đây là đến đón ai đây?”
“Có lẽ là một đại nhân vật nào đó muốn đến đảo Hồng Kông.”
“Đây đều là những chiếc xe sang trọng, mỗi một chiếc xe đều trăm vạn trở lên, Giàu quá."
...
Một lúc sau, đoàn người của Thẩm Đống ra khỏi sân bay.
“Không cần phải dàn trận lớn như vậy chứ?” Thẩm Đống khẽ cười nói.
A Hoa nói: “Nhất định rồi.” Với tư cách là tổng giám đốc của tập đoàn Đằng Phi, nếu có trận chiến thì nhất định không thể thiếu được.”
Thẩm Đống nói: “Nói thật, các ngươi làm như vậy, thật sự khiến lòng hư vinh của ta rất thỏa mãn.”
“Haha haha.”
Mọi người cười lớn.
Jimmy nói: “Đống ca, chúng ta về rồi nói chuyện tiếp.”
Thẩm Đống gật đầu nói: “Đi.”
Dẫn theo Lý Hân Hân và Thu Đề ngồi vào một chiếc Rolls-Royce, Lý Kiệt đã thay thế cho vệ sĩ trước đó.
A Hoa đi theo Thẩm Đống lâu nhất, có địa vị cao nhất nên hắn cũng ngồi cùng xe với Thẩm Đống.
Trên đường, Thẩm Đống nói: “Ta không ngờ lần này lại ở Đăng Tháp Quốc lâu như vậy, cũng may kết quả không tệ.”
A Hoa mỉm cười nói: Đống ca, ta nghe Hào ca nói rằng lần này ngươi kiếm được rất nhiều tiền. Nhưng cụ thể nhiều hay ít, hắn sống chết cũng không lộ ra.”
Thẩm Đống nói: “Không nói là đúng, giàu có không nên tiết lộ ra ngoài. A Hoa, ngươi có biết ta mang về Hồng Kông bao nhiêu tiền không?”
A Hoa cười khổ nói: "Đống ca, ngươi đừng nước đục thả câu nữa, trực tiếp nói cho ta biết đi.”
Thẩm Đống nói: “Trừ đi số tiền vay Hải Đường lúc trước, số tiền trong tay ta có thể sử dụng là 7,1 tỷ đô la Mỹ.”
A Hoa vô cùng khiếp sợ hỏi: “Đống ca, rốt cuộc lần này ngươi kiếm được bao nhiêu tiền?”
Thẩm Đống cười nói: “Tổng tiền lời là 18,2 tỷ đô la Mỹ. Nhưng, phần lớn vốn của ta đều được dùng để mua cổ phiếu của các công ty khổng lồ ở Đăng Tháp Quốc. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, mười năm sau, số cổ phiếu này sẽ đủ để cho thân thể của ta có giá trị hơn 200 tỷ đô la, thậm chí còn nhiều hơn.”
A Hoa há to miệng, cả người chết lặng.
Lần này là 18,2 tỷ đô la Mỹ cộng với lần trước hơn 10 tỷ đô la Mỹ, tổng tài sản riêng của Thẩm Đống đã lên tới hơn 30 tỷ đô la Mỹ, tương đương với 200 tỷ đô la Hồng Kông, chắc chắn có thể coi là đệ nhất phú hào ở Hồng Kông.
So với Lý Siêu Nhân, hắn ta cũng phải đứng sang một bên.
Đnags sợ nhất là Thẩm Đống còn chưa đến ba mươi tuổi.
Với thế phát triển của hắn ta, hai mươi ba mươi năm nữa cũng không thể trở thành người giàu nhất thế giới.
A Hoa nằm mơ cũng không tin rằng ông chủ mà mình luôn đi theo lại có một ngày như vậy.
“Đống ca, ngươi thật sự rất lợi hại.”
Qua một lúc lâu, lúc này A Hoa mới phục hồi lại tinh thần nói.
Thẩm Đống cười haha nói: “Thế giới này rất lớn, chúng ta không thể chỉ để con mắt ở nơi chật hẹp nhỏ bé như đảo Hồng Kông này. Đừng nói là mấy chục tỷ đô la Mỹ, thậm chí hàng trăm tỷ đô la Mỹ cũng chẳng là gì trước mặt những người của tập đoàn tài chính lớn ở phương Tây. Đừng nói chuyện này nữa, gần đây ở đảo Hồng Kông có chuyện gì không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận