Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 295: Giết Đặng Bá

Chương 295: Giết Đặng Bá
Ước chừng sau năm phút đồng hồ, Hứa Vinh cảm thấy sát thủ hẳn là đã rời đi, lúc này mới cẩn thận từng li từng tí đi ra.
Sau khi xác nhận không còn vấn đề gì, Hứa Vinh nhìn thi thể Đặng Uy, sắc mặt khó coi tới cực điểm, nói: "Tra cho ta."
Xuyên Bạo lau mồ hôi lạnh trên trán, lẩm bẩm nói: "Lần này xong đời rồi."
Trên sân thượng cách đó một trăm mét, sau khi Tiểu Trang xử lý Đặng Uy, vỗ súng bắn tỉa trong tay một cái, nói: "Dùng tốt ghê. Cũng không biết Đống ca kiếm đâu ra hàng tốt như vậy."
Tiểu Trang từ tốn cất kỹ súng ngắm, rồi xử lý một chút dấu vết chung quanh, sau đó phóng khoáng rời đi.
"Đống ca, giải quyết xong rồi, không ai thấy ta cả."
"Rất tốt. Để đảm bảo, ta cho ngươi ba triệu đô la Hồng Kông, ngươi ra nước ngoài du lịch nửa tháng đi."
"Cảm ơn Đống ca."
Cùng lúc đó, Đại D ta đang chuẩn bị tấn công địa bàn của Lâm Hoài Nhạc thì nhận được tin Đặng bá bị giết.
Hắn ta đi đến một nơi không có người, lập tức gọi cho Thẩm Đống.
"A Đống, có phải ngươi làm không?"
Thẩm Đống đương nhiên sẽ không thú nhận với Đại D chuyện mình giết Đặng bá, vì thế ra vẻ khó hiểu hỏi: "Ngươi đang nói cái gì?"
"Ta hỏi ngươi, có phải ngươi giết Đặng Bá hay không?"
"Mẹ kiếp, Đặng bá chết rồi? Khi nào? Làm sao có thể?"
"Ngươi đừng giả bộ nữa. Ta bảo ngươi giết Lâm Hoài Nhạc chứ không phải bảo ngươi giết Đặng bá."
"Giết cái rắm. Ta vừa mới liên lạc với người Đại Diện sát thủ kia, làm sao giết Đặng bá được? Đúng rồi, ngươi còn chưa trả lời ta, chuyện xảy ra lúc nào?"
"Mười lăm phút trước, một tay súng bắn tỉa đã giết chết Đặng Bá trước mặt cảnh sát."
"Vậy thì phiền to rồi. Lâm Hoài Nhạc nhất định sẽ đổ cái chết của Đặng bá lên đầu ngươi, ngươi bây giờ là trăm miệng, không đúng, Đặng bá chết rồi, ai là người có lợi nhất?"
Đại D trầm ngâm một phen, đột nhiên hô to: "Là A Nhạc."
Thẩm Đống nói: "Đúng vậy. Đặng bá vừa chết, A Nhạc có thể danh chính ngôn thuận tiếp thu thế lực của hắn ta, đồng thời còn chụp cái nồi này lên đầu ngươi, nhất cử lưỡng tiện. Mẹ kiếp, chiêu này quá âm hiểm."
Suy nghĩ của Đại D hoàn toàn bị Thẩm Đống lôi đi, nói: "Đúng vậy. A Nhạc, nhất định là A Nhạc làm."
Thẩm Đống nói: "Đại D, ngươi lập tức sai người truyền tin, nói là A Nhạc vì giá họa cho ngươi, mời sát thủ giết Đặng bá. Mặc kệ mọi người có tin hay không, ngươi đều phải ra mặt giải thích. Chỉ cần không có chứng cớ, bọn họ không làm gì được ngươi."
Đại D nói: "Ta biết rồi."
Cúp điện thoại, Đại D lập tức gọi điện cho vợ mình, bảo cô ta tìm những tòa soạn báo lớn nhỏ ở Hồng Kông.
Mục tiêu chỉ có một, đó chính là đem cái chết của Đặng Bá đặt lên đầu Lâm Hoài Nhạc.
Vừa sắp xếp xong thì cảnh sát đã ập tới, trực tiếp áp giải Đại D về cục cảnh sát.
Lúc từ trong xe đi ra, khéo làm sao đụng phải Lâm Hoài Nhạc.
Lâm Hoài Nhạc chỉ vào Đại D chửi ầm lên: "Đại D, ngươi thật to gan lớn mật, ngay cả Đặng bá cũng dám giết."
Đại D thấy xung quanh có mấy người phụ trách khu vực Hòa Liên Thắng, lập tức trả lời lại một cách mỉa mai, nói: "A Nhạc, ngươi là thứ vừa ăn cắp vừa la làng. Kẻ ngốc cũng biết, vào thời điểm nhạy cảm này, nếu giết Đặng bá sẽ khiến tất cả mọi người nghi ngờ ta, ta chẳng dại gì lại đi làm chuyện ngu ngốc đó."
"Ngược lại, Đặng Bá vừa chết, ngươi có thể dễ dàng đạt được thế lực của lão nhân gia, còn có thể chụp chậu phân này đầu ta, kêu gọi tất cả anh em tới đánh ta. A Nhạc, chiêu đổi trắng thay đen này ngươi chơi thật hay."
Lâm Hoài Nhạc cả giận nói: "Đánh rắm. Ngươi vu oan hãm hại ta."
Đại D nói: " Đại D ta nguyện ý thề với trời, nếu như Đặng bá thực sự chết trong tay của ta thì cả nhà Đại D ta rơi vào mười tám tầng địa ngục, trọn đời không được siêu sinh. A Nhạc, ngươi mẹ nó dám dùng con trai của ngươi thề không?"
Lâm Hoài Nhạc vừa muốn há mồm nói chuyện, Hứa Vinh đi tới, lạnh lùng nói: "Ai cho các ngươi hô to gọi nhỏ ở đây?"
Sát thủ dám ám sát Đặng Uy ngay trước mặt mình, trong lòng Hứa Vinh vô cùng căm tức.
Một khi chuyện này truyền ra ngoài, e là hắn ta sẽ trở thành trò cười trong Sở cảnh sát Hồng Kông mất, bởi vậy hắn ta phải dùng tốc độ nhanh nhất tìm ra hung thủ.
Hứa Vinh vốn cho rằng hung thủ là Đại D, nhưng nghe những lời Đại D vừa phân tích, hắn ta cũng cảm thấy chuyện này đối với Đại D không có chỗ nào tốt.
Đại D chắc chắn không ngốc đến mức này.
Ngược lại, cái chết của Đặng Uy đối với Lâm Hoài Nhạc lại có nhiều chỗ tốt hơn.
Cho nên Hứa Vinh liệt Lâm Hoài Nhạc vào đối tượng hoài nghi trọng điểm.
Đáng tiếc, thẩm vấn cả một buổi tối, Hứa Vinh vẫn không có được bất kỳ manh mối hữu dụng nào.
Ngay cả sát thủ ra tay ở chỗ nào, cũng không thể tra được.
Biết làm sao được khi đối phương làm quá sạch sẽ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận