Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 249: Phi Cơ bị thương nặng (1)

Chương 249: Phi Cơ bị thương nặng (1)
Thẩm Đống vỗ bàn nói: “Làm tốt lắm. Phi Cơ, ngươi lập tức đi tìm A Hoa, nói hắn ta sắp xếp luật sư hỗ trợ Lý Bình lấy được tài sản thừa kế của Phi Tử Bình. Trong khoảng thời gian này, ngươi phải bảo vệ mẹ con Lý Bình thật tốt cho ta. Nếu có người đến gây rắc rối thì không cần khách khí, cứ đánh thẳng tay.”
Phi Cơ gật đầu nói: “Đã hiểu.”
Một tiếng sau, Phi Cơ dẫn theo luật sư đến nhà Lý Bình, thấy có vài người đàn ông đang ngồi trên sô pha.
Còn Lý Bình thì đầu tóc rối bù, má bên trái bị đánh tới đỏ bừng, đã sưng tấy lên.
Cô ta ôm con mình, quỳ trên mặt đất, trong ánh mắt chứa đầy sự tuyệt vọng.
Thấy Phi Cơ đến, Lý Bình tỏ ra rất vui mừng.
Gã đàn ông ngồi chính giữa cười lạnh nói: “Ngươi nghĩ rằng hắn ta có thể cứu được các ngươi sao? Đừng có nằm mơ. Thứ mà Miến Điện chúng ta muốn thì không ai có thể cướp được, Hồng Hưng cũng không được.”
Phi Cơ tiến đến đỡ Lý Bình dậy trước rồi nói: “Ra tay với cả cô nhi quả phụ, đám Miến Điện các ngươi thật đúng là không có điểm mấu chốt gì nhỉ.”
Gã đàn ông đánh giá Phi Cơ rồi hỏi: “Ngươi chính là Phi Cơ – người giết Phi Tử Bình đúng không?”
Phi Cơ đáp: “Nếu đã không sợ Hồng Hưng chúng ta thì hãy xưng tên ra đi, để ta nhìn xem chỗ dựa của ngươi là gì?”
Gã đàn ông nói: “Ta tên Tony, chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt mới tới đảo Hồng Kông chưa đến nửa năm mà thôi.”
Nếu Thẩm Đống có mặt ở đây, nhất định hắn sẽ nhớ tới một bộ phim gọi là [Đảo hỏa tuyến].
Trong bộ phim đó, phản diện lớn nhất chính là gã đàn ông tên Tony này.
Hắn ta thành lập băng Miến Điện tại đảo Hồng Kông, có hai huynh đệ, đại ca gọi là Tra ca, tiểu đệ gọi là A Hổ, có hơn hai trăm thuộc hạ dám sẵn sàng xông pha chiến đấu. Vô cùng kiêu ngạo, không thèm để ai vào mắt.
Phi Cơ gật đầu nói: “Ta đã nghe nói về sự nổi tiếng của băng Miến Điện các ngươi, các ngươi cũng rất có tiếng ở Cửu Long. Chỉ là không ngờ rằng các ngươi lại có quan hệ với công ty bất động sản Long Hải. Chẳng lẽ Long Hải không biết các ngươi là bọn môi giới mại dâm sao?”
Tony đã có chút bực bội, nói: “Chúng ta đều là dân xã hội đen, mẹ nó ngươi xem thường ai chứ? Mẹ kiếp, đừng nói nhảm nữa, ta cho ngươi hai lựa chọn. Một là giao mảnh đất kia ra, ta có thể cân nhắc nâng giá lên 12 triệu, đảm bảo không để cho các ngươi chịu thiệt hại gì. Hai, đó là đánh.”
Phi Cơ cười nhạo một tiếng, nói: “Vậy thì chiến thôi! Hồng Hưng chúng ta chưa bao giờ sợ đánh nhau.”
Tony đứng dậy, cười lạnh nói: “Nghe nói lão đại của ngươi – Thẩm Đống được xưng là đệ nhất cao thủ thế hệ mới của đảo Hồng Kông, ta còn thật sự đang muốn gặp mặt hắn đây.”
Phi Cơ mắng: “Muốn đánh với lão đại của ta? Mẹ nó, ngươi có đủ tư cách à? Luật sư Trương, nhờ ngươi mang hai mẹ con cô ấy ra ngoài đi.”
“Được.”
Luật sư Trương đáp ứng một tiếng, mang theo mẹ con Lý Bình đi ra ngoài.
Tony tức giận nói: “Ta có cho các ngươi đi à?”
Phi Cơ vẫy vẫy tay, năm thuộc hạ rút đường đao ra, chắn phía trước mẹ con Lý Bình.
“Muốn bắt bọn họ thì trước tiên phải qua được cửa này của ta đã.”
Phi Cơ lạnh lùng nói.
Tony khinh thường đáp: “Tìm chết.”
Hai bên vào thế, bắt đầu đánh nhau.
Luật sư Trương rất nhanh nhạy, lập tức dẫn Lý Bình và con trai cô ta xuống lầu, chui vào trong xe, sau đó gọi điện thoại cho A Hoa kể lại sự việc cho hắn ta.
A Hoa nhanh chóng đưa ra quyết định và nói: “Không cần lo cho bọn họ, ngươi mau mang mẹ con hai người đó tới chỗ của ta đi.”
Luật sư Trương đáp: “Đã hiểu.”
Sau khi khởi động ô tô, luật sư Trương nhanh chóng lái xe rời đi.
Trong phòng, tất cả thuộc hạ của Phi Cơ đều đã ngã xuống.
Chỉ có hắn ta là còn nỗ lực chống trả.
Nhưng dưới sự tấn công liên tục của Tony, việc Phi Cơ bị đánh bại đã là chuyện trong chớp mắt.
Không còn cách nào khác, nếu so sánh với Tony có công phu khá ngang hàng với Thiên Dưỡng Sinh, thì Phi Cơ vẫn còn kém hắn ta không ít.
“Mẹ nó, ta phải chạy nhanh thôi.”
Sau khi dùng hết sức lực để chém một đao ra, lợi dụng lúc Tony lùi lại tránh né thì Phi Cơ vừa lăn vừa bò bỏ chạy khỏi nhà.
Tony lập tức đuổi theo, đá mạnh một cú vào người Phi Cơ.
“Ư....”
Phi Cơ kêu lên một tiếng, trực tiếp lăn từ lầu 4 xuống, cú ngã khiến cho đầu óc hắn ta choáng váng.
Cũng may hắn ta có tố chất cơ thể tốt, vẫn không hề dừng lại chút nào mà vội vàng bò dậy, chạy xuống phía dưới với tốc độ nhanh nhất.
Chờ đến khi Tony đuổi theo xuống dưới lầu thì Phi Cơ đã khởi động ô tô, bỏ trốn mất dạng.
“Mẹ kiếp, chạy thì nhanh lắm.”
Cúi đầu nhìn miệng vết thương đang chảy máu trên ngực của mình, Tony lẩm bẩm nói: “Xài đao cũng được lắm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận