Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 224: Bốn xã đoàn lớn có biến động

Chương 224: Bốn xã đoàn lớn có biến động
Hồng Nam ngồi vào vị trí trên cùng, cười nói: “Ta giới thiệu trước cho mọi người một chút. Đây là A Quỷ, A Lai, A Tín, Mike và Phì tử. Dựa theo mệnh lệnh của Văn ca, ta cần năm người đi giết một người. Không đúng, chỉ cần làm bị thương là được rồi, không được giết chết. Chúng ta cần lấy được sản nghiệp của hắn.”
Nếu Thẩm Đống mà ở đây nhìn thấy năm người này, nhất định hắn sẽ nhớ đến một bộ phim điện ảnh kinh điển [Súng hỏa.]
Chỉ là trong phim, năm người bọn họ bảo vệ sự an toàn cho Hồng Văn, còn bây giờ thì muốn hợp tác xử lý Thẩm Đống.
A Quỷ mặt không cảm xúc, nói: “Nam ca, chúng ta cần ảnh chụp và hồ sơ.”
Hồng Nam đáp: “Đã chuẩn bị xong hết rồi.”
Đưa năm tập tài liệu cho năm người, Hồng Nam châm một điếu thuốc và bắt đầu hút.
Ba phút sau, A Lai đặt tài liệu xuống, nhíu mày nói: “Ta đã nghe nói qua cái tên Thẩm Đống của Hồng Hưng này. Nhóm sát thủ của Nghê Vĩnh Hiếu đã chết trong tay của một mình hắn.”
A Quỷ kinh ngạc hỏi: “Nhóm thủ của Nghê Vĩnh Hiếu có bao nhiêu người? Năng lực thế nào?”
A Lai đáp: “Có hơn mười người, mỗi một người đều có kinh nghiệm dày dặn, thân thủ không thua gì so với bộ đội đặc chủng, kỹ năng bắn súng càng lợi hại hơn.”
A Tín hỏi: “Lai ca, sao ngươi biết?”
A Lai vén tay áo lên, chỉ vào hai vết sẹo và nói: “Đây là kiệt tác của bọn họ.”
Phì tử bóc một nắm đậu phộng, nói: “Nếu mục tiêu đã lợi hại như thế thì chúng ta phải dùng trí để thắng thôi.”
Mike nói: “Làm sao dùng trí thắng được? Trên tài liệu có ghi là mỗi lần Thẩm Đống ra ngoài thì đều mang theo hai thuộc hạ thân tín. Một người tên Lý Kiệt, xuất thân là huấn luyện viên cho bộ đội đặc chủng. Một người tên Thiên Dưỡng Sinh, xuất thân là lính đánh thuê. Không dễ dàng để đến gần tên Thẩm Đống này đâu.”
A Lai bình tĩnh nói: “Tài liệu chỉ là vật chết, người thì sống. Nếu không dùng trí để thắng được thì chỉ có thể dùng vũ lực tấn công. Nói thật, ta rất muốn gặp hắn.”
A Quỷ nói: “Quyết định vậy đi. Phì tử, chuyện súng đạn giao cho ngươi.”
Phì tử búng ngón tay nói: “Không thành vấn đề.”
A Quỷ nhìn về phía Hồng Nam và nói: “Nam ca, ngươi hãy phái người theo dõi Thẩm Đống.”
Hồng Nam cười đáp: “Đã theo dõi từ trước rồi. Nói cho các ngươi biết một chuyện nữa, ba xã đoàn gồm Hồng Thái, Trung Nghĩa Tín và Đông Tinh dự định sẽ ra tay với Hồng Hưng vào tối nay. Ở Vượng Giác, Thẩm Đống có sáu con phố, một khi khai chiến thì tất nhiên hắn sẽ dẫn người đi chi viện. Đã hiểu ý của ta chưa?”
A Quỷ gật đầu đáp: “Đã hiểu.”
Hồng Nam nói: “Chuyện này chưa có ai biết, các ngươi nhớ không được nói ra ngoài.”
Năn người cùng đồng thanh nói: “Đã rõ.”
…...
Vào lúc 4 giờ chiều, A Hoa vô cùng lo lắng mà đi đến biệt thự của Thẩm Đống.
“Đống ca, không tốt.”
Thẩm Đống đang uống trà, nghe vậy thì hỏi: “Làm sao vậy?”
A Hoa nói: “Hồng Thái, Đông Tinh, Trung Nghĩa Tín và Hòa Liên Thắng đều đang vẫy cờ, dường như đêm nay sẽ có động thái lớn nào đó.”
Lông mày Thẩm Đống nhướng lên, hỏi: “Ý của ngươi là rất có thể mục tiêu của bọn họ là chúng ta?”
A Hoa lắc đầu: “Chính xác mà nói thì là Hồng Hưng.”
Thẩm Đống trầm ngâm một lúc, nói: “Nếu ta đoán không lầm thì khu vực Du Tiêm Vượng sắp xảy ra chuyện rồi. Tuy rằng Tưởng tiên sinh muốn tiếp quản địa bàn của Hàn Sâm, nhưng ăn trắng trợn khó coi quá, khiến cho không ít xã đoàn ghen tức. Mấy ngày trước, Hồng Thái và Đông Tinh vừa mới bị đuổi khỏi Tiêm Sa Chủy, trong lòng bọn họ không vui nên muốn nhân cơ hội này để cướp địa bàn về một lần nữa. Còn Trung Nghĩa Tín thì chắc bị mời tham gia vào.”
A Hoa hỏi: “Về phần Hòa Liên Thắng thì sao?”
Thẩm Đống nói: “Hòa Liên Thắng vừa đánh một trận với Đông Tinh và Hồng Thái, hai bên đều chết không ít người. Mặc dù việc các xã đoàn lớn bị chia cắt rồi lại tụ hợp là chuyện rất bình thường, nhưng cũng cần có những giai đoạn nghỉ ngơi dưỡng sức. Trong thời gian ngắn như vậy, các xã đoàn vốn đang đấu đá nhau đến mức ngươi sống ta chết mà lại đột nhiên hợp tác lại, điều này sẽ khiến cho những tiểu đệ phía dưới có suy nghĩ gì? Tuy nhiên, chắc chắn Hòa Liên Thắng biết mục tiêu của ba xã đoàn kia là ai, nếu không cũng sẽ không hợp tác với bọn họ.”
A Hoa nói: “Đống ca, nếu bọn họ thật sự muốn ra tay tấn công Du Tiêm Vượng thì chỉ sợ là sáu con phố của chúng ta ở Vượng Giác sẽ trở thành mục tiêu đánh chiếm của chúng.”
Thẩm Đống uống một ngụm trà với nói: “Chuyện này là điều chắc chắn. A Hoa, ta không muốn sáu con phố này nữa.”
“Sao?”
A Hoa kinh ngạc: “Đống ca, ngươi định từ bỏ Vượng Giác sao?”
Thẩm Đống cười nói: “Ta hỏi ngươi, lợi nhuận là sáu con phố ở Vượng Giác mang lại cho chúng ta trong một năm là bao nhiêu tiền?”
A Hoa đáp: “Khoảng 30 triệu.”
Thẩm Đống lại tiếp tục hỏi: “Nếu ở Vượng Giác, chúng ta liều chết một trận với bốn xã đoàn lớn kia thì kết quả sẽ như thế nào?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận