Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 323: Trình Đông Lai hối hận (1)

Chương 323: Trình Đông Lai hối hận (1)
Mã Hạo Thiên?
Đây không phải là lão đại trong phim "Truy quét ma túy" à?
Hắn ta bây giờ vẫn đang tổ trưởng tổ truy quét ma túy, xem ra nội dung bộ phim vẫn chưa bắt đầu.
Thẩm Đống bình tĩnh nói: "Cảnh sát Mã, ngài có biết một tháng ta có thể kiếm được bao nhiêu tiền không?"
Mã Hạo Thiên sửng sốt, hỏi: "Chuyện này có liên quan gì đến việc ngài buôn bán ma túy chứ?"
Thẩm Đống nói: "Tổng thu nhập mỗi tháng từ những công ty của ta cộng lại hơn một trăm triệu trở lên, ngài cảm thấy ta sẽ ngốc đến nỗi buôn bán ma túy à?"
Mã Hạo Thiên nhíu mày nói: "Sự tham lam là vô hạn."
Thẩm Đống cười ha hả: "Xem ra ta đã coi thường Trình gia rồi. Không ngờ giới nhà giàu ở Hồng Kông lại ảnh hưởng lớn đến các ngươi như vậy."
Mã Hạo Thiên là một người phải đào sâu tận gốc rễ, nghe Thẩm Đống nói, lập tức hỏi: "Ý của ngươi là Trình gia vu hãm ngươi?"
Thẩm Đống nói: "Ngày hôm qua ta và Trình Đông Lai tiên sinh tranh đoạt một ngàn tấm xe taxi biển số xe ở buổi đấu giá, kết quả là ta thắng, tối hôm đó, hộp đêm Bích Hải xuất hiện ma túy. Sáng sớm hôm nay, Trình Đông Lai tiên sinh mời ta uống cà phê, chính miệng thừa nhận ma túy kia là hắn phái người vu oan cho ta. Nếu ta đoán không sai, hẳn là cấp trên của ngươi phái ngươi tới bắt ta chứ không phải ngươi tra được manh mối ta buôn bán ma túy, đúng không?"
Mã Hạo Thiên nói: "Đây đều là lời nói phiến diện của ngươi."
Thẩm Đống trợn trắng mắt, tức giận nói: "Nói nhảm, nếu ta có chứng cứ, còn phải nói nhảm với ngươi à."
Âu Vịnh Ân lạnh lùng nói: "Cảnh sát Mã, ta là luật sư của Thẩm Đống tiên sinh, hy vọng các ngươi có thể chấp pháp theo lẽ công bằng. Nếu đương sự của ta bị đối xử không công bằng, ta không ngại kiện các ngươi lên tòa."
Thẩm Đống vỗ vỗ vai Âu Vịnh Ân, cười nói: "Vịnh Ân, đừng như vậy, bọn họ cũng chỉ là một đám cảnh sát nhỏ phụng mệnh làm việc mà thôi. Cảnh sát Mã, đi thôi, đã lâu rồi ta không đến cục cảnh sát. Không biết quán cà phê của tổ truy quét ma túy Tiêm Sa Chủy các ngươi có khác mùi vị cà phê ở tổ chống xã hội đen hay không?"
Mã Hạo Thiên nói: "Sẽ không để ngươi thất vọng đâu."
Trên đường đi, Thẩm Đống không hề có chút giác ngộ nào của một người bị tình nghi.
Hắn ngồi ở hàng sau vị trí chính giữa, bất mãn nói: "Cục cảnh sát các ngươi không thể đổi một chiếc xe có không gian lớn hơn một chút được ư?"
Mã Hạo Thiên: "Xin lỗi, tài chính có hạn."
Thẩm Đống nói: "Vậy các ngươi cắt bớt một người cũng được?"
Mã Hạo Thiên nói: "Ngài là đệ nhất cao thủ giang hồ, chúng ta không dám lơ là."
Thẩm Đống mỉm cười nói: "Quá khen. Ta là người làm ăn chính đáng, tuyệt đối sẽ không làm chuyện tập kích cảnh sát. Đúng rồi, cảnh sát Mã, nghe nói qua Bát Diện Phật chưa?"
Mã Hạo Thiên biến sắc, nói: "Có nghe nói qua. Làm sao vậy?"
Thẩm Đống nói: "Ta rất thích sự chính trực của ngươi, cho nên cho ngươi một lời khuyên, ngàn vạn lần không nên đến Thái Quốc bắt Bát Diện Phật. Nếu bắt buộc phải đi, nhất định phải cẩn thận nhiều hơn. Nếu không, ngươi sẽ hối tiếc cả đời."
Mã Hạo Thiên xoay người nhìn Thẩm Đống, nói: "Có phải ngươi biết gì đó đúng không?"
Qua vài ngày nữa, hắn ta sẽ dẫn đội đến Thái Quốc bắt Bạch Diện Phật.
Bây giờ Thẩm Đống đột nhiên nói như vậy, khiến Mã Hạo Thiên không khỏi sinh lòng cảnh giác.
Thẩm Đống nhún vai, nói: "Nói chơi mà thôi, ngươi có thể coi như ta đang đánh rắm."
Mã Hạo Thiên nhìn hắn thật sâu, không nói gì thêm.
Xe đến đồn cảnh sát Tiêm Sa Chủy.
Âu Vịnh Ân cũng đi theo sau.
Lấy thân phận luật sư đại diện của Thẩm Đống, đưa ra kháng nghị nghiêm chỉnh với tổ truy quyét ma túy Tiêm Sa Chủy.
Nhưng cảnh sát có quyền giam giữ Thẩm Đống bốn mươi tám giờ, Âu Vịnh Ân cũng không có cách nào khác.
Thẩm Đống cười nói: "Đừng gấp. Ngươi về nói với Hân Hân và Thu Đề một tiếng, bảo hai người họ không cần lo lắng. Nói với Hoa, nên làm gì thì cứ làm cái đó, ta ở đây vô cùng an toàn."
Âu Vịnh Ân gật đầu, nói: "Ta biết rồi. Nếu bọn họ hỏi ngươi vấn đề gì, ngươi có thể không cần trả lời, mọi chuyện đã có ta."
Thẩm Đống nhéo khuôn mặt xinh đẹp của Âu Vịnh Ân một cái, nói: "Có bạn gái làm luật sư quả thật không tồi."
Âu Vịnh Ân lườm hắn một cái, nói: "Ngươi biết là tốt."
Thẩm Đống nói: "Mau đi đi."
Sau khi Âu Vịnh Ân rời đi, Mã Hạo Thiên bưng một ly cà phê đi vào.
Thẩm Đống cười nói: "Ta biết ngay cảnh sát Mã nhất định sẽ tới tìm ta."
Mã Hạo Thiên tắt camera, nói: Thẩm tiên sinh, ta muốn nói chuyện với ngài về Bát Diện Phật."
Thẩm Đống lắc đầu, nói: "Ta không biết nhiều về Bát Diện Phật lắm, chỉ biết thế lực của hắn ở Thái Quốc cực kỳ lớn, hơn nữa bọn họ còn trang bị vũ trang."
Mã Hạo Thiên hỏi: "Vậy làm sao ngươi biết chúng ta sẽ đi bắt Bát Diện Phật?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận