Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 281: Dự định của mỗi người (1)

Chương 281: Dự định của mỗi người (1)
Chữ "Long" của Long Hải chính là đến từ Long gia.
"Thẩm tiên sinh tuổi còn trẻ đã có sản nghiệp lớn như vậy, thật sự rất ưu tú." Long Thanh Quần mỉm cười nói.
Thẩm Đống khiêm tốn nói: "Long tiên sinh quá khen. Ngài gây dựng sự nghiệp từ con số không, dốc sốc làm việc chưa tới hai mươi năm, từ hai bàn tay trắng đến hàng chục tỷ như bây giờ. So với ngài, ta còn kém rất xa."
Long Thanh Quần cười ha hả nói: "Xem ra ngươi rất hiểu ta."
Thẩm Đống nói: "Ta muốn hợp tác với quý công ty, đương nhiên phải hiểu rõ tình hình của quý công ty. Nhất là vị chủ tịch ngài, càng là đối tượng trọng điểm ta cần chú đến."
Trên thực tế, Thẩm Đống cực kỳ không thích tên Long Thanh Quần này.
Nhìn những chuyện thối nát hắn ta làm, nếu dùng một từ để hình dung hắn ta, Thẩm Đống nhất định sẽ dùng từ âm hiểm độc ác này.
Hắn ta và loại thương nhân chính thống như Lý Siêu Nhân không giống nhau, hắn ta ưa thích sử dụng những thủ đoạn không lên được mặt bàn kia, có thể nói mỗi một thùng tiền hắn ta kiếm được đều tràn ngập máu tanh.
Đương nhiên, trong mắt người ngoài, Thẩm Đống có thể tích lũy nhiều tài phú như vậy trong thời gian không đến một năm, so với Long Thanh Quần chỉ hơn chứ không kém.
Nhưng người trong nhà biết chuyện nhà mình, Thẩm Đống chưa từng làm tổn thương bất kỳ người dân Hồng Kông bình thường nào, từ trước đến nay những chuyện hắn làm không chạm vào lằn ranh đạo đức của mình, đây là sự khác biệt về bản chất giữa hai người.
Long Thanh Quần nói: "Thẩm tiên sinh, hội đồng quản trị của chúng ta đã nghiêm túc thảo luận, cuối cùng quyết định đồng ý hợp tác với ngài."
Thẩm Đống vui vẻ nói: "Vậy thì tốt quá."
Long Thanh Quần nói: "Những mảnh đất của ngài, ta thấy rồi, vị trí đều vô cùng tốt. Nhất là hai mảnh đất Tiêm Sa Chủy và Trung Hoàn, đều thuộc khu vực phồn hoa. Dựa theo diện tích của chúng, có thể xây được hai tòa nhà văn phòng trên sáu mươi tầng. Sau khi làm xong, tiền thuê mỗi tháng của bốn tòa nhà văn phòng sẽ mang đến cho ngài khoảng bốn triệu, ba đến năm năm là có thể hoàn vốn. Không biết ngài có dự định này hay không?"
Thẩm Đống nói: "Kế hoạch xây dựng mấy mảnh đất này, ta vẫn chưa cân nhắc tới. Bởi vì trong khoảng thời gian kế tiếp, ta sẽ tập trung công tác vào hai nhà máy ở Bằng Thành, đợi đến khi chúng đi vào quỹ đạo, ta mới có thể xử lý những mảnh đất ở Hồng Kông này. Không sợ ngài chê cười, tiền vốn lưu động của ta sắp tiêu hết rồi, có thể xây dựng tiểu khu Thiên Thủy đã là cực hạn của ta rồi."
Long Thanh Quần nói: "Về phương diện tài chính ta có thể giúp ngài ứng trước, lãi suất hàng năm là 10%."
Thẩm Đống nhướng mày, hỏi: "Long tiên sinh, ngươi làm như vậy đối với ta cũng quá tốt rồi?"
Trên đời vẫn có câu gọi là chuyện khác thường tất có điều gian trá.
Long Thanh Quần là một người không thấy thỏ không thả ưng, bây giờ đột nhiên bỏ tiền ra xây dựng văn phòng cho mình, lợi tức còn thấp như vậy, Thẩm Đống làm sao có thể không hoài nghi cho được?
Long Thanh Quần nhẹ giọng nói: "Ta có một khoản tiền cần nhanh chóng ra tay. Thẩm tiên sinh, ngài hẳn là hiểu ý ta chứ?"
Thẩm Đống cười nói: "Ta không có hứng thú với tiền. Nếu Long tiên sinh sẵn lòng xây bốn tòa nhà này giùm ta, ta đương nhiên là cầu còn không được."
Long Thanh Quần vỗ đùi, vui vẻ nói: "Vậy cứ quyết định như vậy. Chung cư, văn phòng cùng nhau xây dựng, tranh thủ trong vòng một năm xây xong toàn bộ."
Thẩm Đống tiếp lời: "Chủ tịch Long, chúng ta trước là tiểu nhân sau mới làm quân tử. Đối với chất lượng công trình và chi phí tài chính, ta sẽ tìm người giám sát, hy vọng ngài có thể hiểu cho."
Long Thanh Quần nói: "Đây là việc nên làm. Thẩm tiên sinh, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ."
Thẩm Đống nâng ly rượu lên, chạm vào ly rượu của hắn ta, nói: "Hợp tác vui vẻ."
Nói xong chính sự, Long Thanh Quần không ở lại hộp đêm Bích Hải chơi mà trực tiếp rời đi.
Tiễn Long Thanh Quần đi rồi, Thẩm Đống mới nhẹ giọng nói: "A Hoa, trong hộp đêm nhiều mỹ nữ như vậy, ngươi nói vì sao một yêu ma phóng túng như Long Thanh Quần lại gấp gáp rời đi như vậy?"
A Hoa nghĩ nghĩ, nói: "Hắn ta không tin tưởng chúng ta."
Thẩm Đống nói: "Chúng ta đã đạt thành ý định hợp tác rồi, tại sao hắn vẫn không tin tưởng chúng ta?"
A Hoa rốt cuộc hiểu ý Thẩm Đống, nói: "Ý ngài là hắn có địch ý với chúng ta?"
Thẩm Đống nghiền ngẫm nói: "Thay chúng ta bỏ tiền ra xây văn phòng, ngươi cảm thấy trên thế gian này có chuyện tốt như vậy không?"
A Hoa nhíu mày nói: "Vậy hắn muốn làm gì?"
Thẩm Đống nói: "Vô sự ân cần, không gian ắt trộm. Có lẽ người ta muốn ăn thịt ta, đến lúc đó, nhà sẽ là của hắn."
A Hoa cười lạnh nói: "Nếu hắn thật sự có tâm tư này, chúng ta giết hắn trước."
Bạn cần đăng nhập để bình luận