Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 914: Tiêu diệt quân đoàn lính đánh thuê Hùng Sư (1)

Philippe Barker cũng là một người thủ đoạn, trực tiếp đưa ra điều kiện.
Nếu như kiếm được tiền, hắn sẽ chỉ lấy 60% trên tổng lợi nhuận thu được, 40% còn lại sẽ chia cho các cổ đông.
Nếu như không kiếm được tiền thì một mình gia tộc Barker sẽ phụ trách bồi thường.
Mọi người nghe thấy có chuyện tốt như vậy ngay lập tức đồng ý.
Tuy nhiên đại gia cũng không phải kẻ ngốc lắm tiền, vì đề phòng Philippe Barker không đền nổi, họ đã ép từ 5 tỷ đô la Mỹ xuống còn 3 tỷ đô la Mỹ.
Philippe Barker tức đến mức xì khói, nhưng cũng không thể làm gì được.
Một ngân hàng khổng lồ như Hằng Sinh đương nhiên là sẽ có các nhà phân tích và đám phán mua bán chứng khoán chuyên nghiệp riêng.
Chỉ trong 3 ngày ngắn ngủi, họ đã chuẩn bị xong tất cả để tiến vào thị trường chứng khoán Đông Doanh.
Thành phố Ranke, phía bắc đảo Malay Gary.
11 giờ đêm, một bữa tiệc sôi động được tổ chức ở trang viên của Recker, thủ lĩnh của quân đoàn lính đánh thuê Hùng Sư.
Hôm nay là sinh nhật 50 tuổi của Recker, tất cả chỉ huy nòng cốt dù chức cao hay thấp đều được hắn ta mời đến để uống rượu.
Sau 3 tuần rượu và 5 món ăn, Recker say khướt hỏi: “Nurkse, tìm được Clarke chưa?”
Nurkse là quân sư của đoàn lính đánh thuê Hùng Sư, là chỉ huy nổi tiếng số 2.
“Chưa tìm được. Ta e là Clarke đã bị Thẩm Đống giết chết.”
Recker trợn mắt lên, mắng: “Rác rưởi.”
Nurkse nói: “Recker tiên sinh, bên trên ra lệnh cho chúng ta nhanh chóng tiêu diệt Thẩm Đống.”
Recker cau mày nói: “Mai ngươi đích thân dẫn dội đến Hồng Kông một chuyến, vũ khí tiếp ứng ta đã phái người bí mật chuyển qua rồi. Dù thế nào thì lần này cũng không được để Thẩm Đống chạy mất.”
Ryan gật đầu nói: “Rõ.”
Một thành viên nòng cốt của đoàn lính đánh thuê đang ngửa đầu uống rượu thì nhìn thấy ngoài cửa sổ xuất hiện ánh loé lên trên trời, nói: “Con bà nó, kẻ nào dám đốt pháo hoa ở địa bàn của chúng ta.”
“Pháo hoa gì?”
Recker nhìn ra bên ngoài, sắc mặt ngay lập tức thay đổi, hô: “Chạy mau, là đạn rocket.”
“Ầm”
“Ầm”
“Ầm”
“Ầm”
Mười viên đạn rocket đồng thời bay về phía trang viên.
Trong trang viên xảy ra vụ nổ kinh hoàng, ánh lửa ngút trời.
Lý Quần Sơn ở nơi xa bình tĩnh nhìn trang viên đang cháy rừng rực, lạnh lùng nói: “Không được để cho chúng có bất kỳ cơ hội sống sót nào, tiếp tục.”
Bên cạnh hắn ta có mấy chục anh em của công ty vệ sĩ Đằng Phi, bên trong có 10 người, mỗi người vác trên vai một cái bazooka.
Những người ở phía sau nhét đạn pháo vào trong bazooka, bắn về phía trang viên một lần nữa.
“Ầm.”
“Ầm.”
Lại 10 viên đạn pháo nữa được bắn đi.
Trang viên của Recker đã mất một nửa nay hoàn toàn biến thành một đống phế tích.
Bên trong trang viên, lính đánh thuê chết như ngả rạ.
“Lại nổ!”
Lý Quần Sơn lạnh lùng nói.
Lại mười viên đạn pháo nữa được bắn ra, tạo thành một đường parabol hoàn mỹ, làm nổ trang viên từ cự ly 300m.
Thiên Dưỡng Nghĩa liếc nhìn Lý Quần Sơn và nhận ra vẻ mặt của cái tên này vẫn bình chân như vại, trong mắt không hề có một chút cảm xúc nào, thầm nói: “Cái tên này đúng là tàn ác, sau này ít đắc tội hắn thôi.”
Thực ra 20 viên đạn Rocket đầu tiên đã tiêu diệt hết đám người cấp cao của đoàn đánh thuê Hùng Sư.
10 viên đạn sau là để giết chết hơn chục tên lính trong sân mà thôi.
Lý Quần Sơn phất tay, nói: “Xông vào, không được để lại người sống.”
Hơn 30 lính đánh thuê của Đằng Phi đi theo Lý Quân Sơn và Thiên Dưỡng Nghĩa xông vào trang viên xử lý nốt những tên lính bị thương và những tên còn sống.
Cả quá trình chỉ diễn ra trong 10 phút, 30 thành viên nòng cốt và hơn 60 tên lính của đoàn lính đánh thuê Hùng Sư đều tử trận.
Sau khi giải quyết Recker, Lý Quần Sơn lập tức rút lui, theo như kế hoạch đã triển khai, đi đến nơi tập hợp cùng với Trần Huy.
Khi Lý Quần Sơn bắt đầu phóng đạn Rocket để tấn công thì cùng lúc đó Trần Huy cũng dẫn hơn 200 người tập kích một kho vũ khí nóng.
Đồng thời 3 kho vũ khí khác, 2 trại huấn luyện, 1 sân bay cỡ nhỏ và một bến cảng cũng gặp phải sự tấn công của tập đoàn vệ sĩ Đằng Phi.
Đây là kế hoạch họ đã lên từ trước, tấn công trang viên chính của đoàn lính đánh thuê Hùng Sư là tín hiệu phát động tấn công.
Khi Lý Quần Sơn tới Trần Huy cũng vừa chiếm được kho vũ khí nóng, 1, 200 người nằm ngổn ngang trên đất, thậm chí còn có người không mặc quần áo.
Những người này đều là lính canh gác của kho vũ khí.
Cái gọi là kho vũ khí nóng trên thực tế chỉ là một cái nhà kho cỡ lớn.
Bởi vì đoàn lính đánh thuê Hùng Sư chưa bao giờ gặp phải đợt tấn công nào nên chúng tương đối thiếu cảnh giác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận