Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 391: Ăn miếng trả miếng (1)

Chương 391: Ăn miếng trả miếng (1)
Thẩm Đống lắc đầu, nói: "Tại sao không phải giúp ngài báo mối thù giết cha nhỉ? Hạ Quốc có một câu nói, gọi là thù giết cha, không đội trời chung. Mấy năm nay ngài luôn che giấu tài năng, chẳng lẽ mục đích không phải là giết Aix để báo thù cho cha ngài ư?"
Pod Morris uống một ngụm cà phê, nói: "Trước cổng ngươi nói có cách giết Aix nên ta mới để ngươi vào. Thẩm tiên sinh, ta rất ghét có người lừa gạt ta. Nếu ngươi không cho ta một câu trả lời thỏa mãn, chỉ sợ lát nữa ngươi không ra khỏi đây được."
Thẩm Đống cười nói: "Chỉ cần Morris tiên sinh chịu hỗ trợ, ta nắm chắc mười phần có thể xử lý Aix."
Pod Morris nói: "Giết như thế nào?"
Thẩm Đống nói: "Ta ở New York lạ nước lạ cái, cần có người truyền tin cho ta. Aix có một đứa con trai tên là Clarke, chỉ cần ngài có thể tìm được nó, ta có thể bắt cóc nó."
Pod Morris dường như hơi thất vọng, nói: "Bên cạnh Clarke có sáu vệ sĩ, được xưng là lục đại kim cương, mỗi một người đều là lính đánh thuê bò ra từ trong đống người chết. Muốn bắt cóc Clarke từ trong tay bọn họ không dễ hơn bắt cóc Aix là bao. Thẩm tiên sinh, câu trả lời của ngài, không khiến ta hài lòng. Để tránh cho Aix hiểu lầm, ta đành phải giao ngài cho hắn ta thôi."
Nói xong, Pod Morris vỗ tay, hơn mười vệ sĩ mặc âu phục, thân thể cường tráng đi ra.
Thẩm Đống cười ha hả nói: "Ta muốn biết lục đại kim cương bên cạnh Clarke so với vệ sĩ của ngài thế nào? Ta cảm giác hình như bọn họ cũng bò ra từ núi thây biển xác.
Pod Morris nói: "Ngang ngửa nhau."
Thẩm Đống đứng dậy, chỉ đồng hồ lớn trên tường, nói: "Ngươi cảm thấy ta cần bao lâu mới có thể đánh gục bọn họ?"
Pod Morris nhướng mày, nói: "Mặc kệ mất thời gian bao lâu, chỉ cần ngươi có thể đánh thắng, ta sẽ hợp tác với ngươi."
Thẩm Đống vươn một ngón tay, nói: "Vậy lấy một phút làm giới hạn nhé."
Vệ sĩ dẫn đầu Hawk cả giận nói: "Ngươi đang vũ nhục chúng ta."
Mười hai vệ sĩ khác cũng trợn mắt nhìn.
Thẩm Đống chắp hai tay sau lưng, nói: "Không phải vũ nhục, chỉ là ta ăn ngay nói thật mà thôi."
"Fuck! Ngươi đi chết đi!"
Hawk siết chặt nắm tay, đấm mạnh tới chỗ Thẩm Đống.
Quyền phong khuấy động, dù là khoảng cách hơn mười phân, Thẩm Đống vẫn có thể cảm nhận được lực lượng từ một quyền này của đối phương.
Không thể không nói, thể chất của người phương Tây quả thật mạnh hơn người phương Đông không ít.
Chỉ là so với tên biến thái Thẩm Đống này thì vẫn kém quá xa.
Thẩm Đống chập ngón tay lại như kiếm, dùng tốc độ mắt thường khó thấy đâm vào cổ tay Hawk.
"A!"
Hawk chỉ cảm thấy cánh tay mình đau đớn, tê dại, hắn ta không kiềm được rên lên một tiếng, lui về phía sau.
Thẩm Đống lắc đầu, nói: "Sức mạnh và tốc độ của ngươi kém quá, căn bản không phải đối thủ của ta."
Hawk vung tay lên, nói: "Đánh cho ta."
Hơn mười vệ sĩ đã sớm không kiên nhận được gào thét xông về phía Thẩm Đống.
Thẩm Đống khẽ mỉm cười, giống như đi bộ nhàn nhã, thoải mái xuyên qua vòng vây của những vệ sĩ này, sau đó liên tục đá ra ba cước, đá ba vệ sĩ có trọng lượng cơ thể ít nhất hai trăm cân bay ra lên bức tường cách đó năm mét.
Điều khiến người ta cảm thấy kinh ngạc chính là bọn họ dán lên tường một lúc, rồi mới nặng nề rơi xuống đất.
Nếu có người hiểu được võ thuật này nhìn thấy hiện tượng này, nhất định sẽ thốt ra năm chữ "đánh người như treo tranh".
Đây là hiệu quả Hình Ý Quyền khi luyện đến cảnh giới cực cao mới có thể làm được.
Sau khi thu phục ba vệ sĩ, thân hình Thẩm Đống như gió, lướt qua lại xen kẽ, đánh bay những vệ sĩ kia ra ngoài.
Không có một ai ngoại lệ, tất cả bị dáng trên tường, sau đó dừng một hai giây, rồi mới ngã xuống đất, quả thực vô cùng kỳ diệu.
Cuối cùng chỉ còn lại Hawk bị thương ở cổ tay phải.
"Ta giết ngươi."
Hawk rống to một tiếng, muốn xông về phía Thẩm Đống, bị Pod Morris ngăn lại.
"Hawk, Thẩm là bạn ta, các ngươi đều lui xuống cả đi."
Hawk dừng bước, cung kính nói: "Vâng."
Đám vệ sĩ đều lui ra sau, Pod Morris hứng thú hỏi: "Đây là võ thuật của Hạ quốc à?"
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Đây là Hình Ý quyền."
Pod Morris giơ ngón tay cái lên, nói: "Ngươi là người lợi hại nhất mà ta từng gặp, ta bây giờ tin tưởng ngươi chắc chắn có thể bắt cóc Clarke."
Thẩm Đống nói: "Sau khi bắt Clarke đi, người của ta sẽ mai phục trước cửa nhà Aix. Chỉ cần hắn vừa ra ngoài, sẽ bị súng bắn tỉa giết chết. Cho nên, bây giờ ta cần ngài cung cấp cho ta một khẩu súng bắn tỉa có tầm bắn ít nhất có thể đạt tới tám trăm mét."
Pod Morris gật gật đầu, nói: "Không thành vấn đề, nơi này của ta có súng bắn tỉa Barrett được xưng là đại bác của thế giới. Thẩm tiên sinh, xin hỏi còn cần ta làm cái gì nữa không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận