Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 338: Điên cuồng kiếm 5 tỷ (2)

Chương 338: Điên cuồng kiếm 5 tỷ (2)
Bàng Nghiêm vội vàng cúi đầu khom lưng: "Cảm ơn Đống ca, cảm ơn Đống ca."
Thẩm Đống sai người nới lỏng dây thừng cho Long Thanh Tuyền, lấy bút và tài liệu thỏa thuận chuyển nhượng ra, nói: "Long tiên sinh, mời."
Long Thanh Tuyền nhìn lướt qua nội dung hợp đồng chuyển nhượng, phát hiện so với những gì Bàng Nghiêm nói còn tỉ mỉ hơn: "Điều tra tỉ mỉ như vậy, xem ra ngươi mưu đồ sản nghiệp của ta không phải ngày một ngày hai."
Thẩm Đống nói: "Từ ngày ngươi cho ta vay tiền xây nhà, ta đã biết ngươi nhắm vào ta, cho nên hơn nửa năm nay, ta vẫn luôn chờ đợi ngày này đến. Chủ tịch Long, đừng nói nhảm nữa, ký đi."
Long Thanh Tuyền cầm bút, ký tên mình lên thỏa thuận chuyển nhượng, đồng thời ấn dấu tay.
Thẩm Đống gọi điện thoại cho Âu Vịnh Ân, sau khi xác nhận thỏa thuận hiệu lực phát lý, lúc này mới cất đi.
Long Thanh Tuyền nói: "Bây giờ có thể thả vợ con ta đi chưa?"
Thấm Đống nhún vai, nói:" Đương nhiên có thể. Long tiên sinh, nếu ta nói ta chưa từng muốn làm tổn thương bọn họ, vừa rồi chỉ là hù dọa ngươi thôi, ngươi có tin không?"
Long Thanh Tuyền cười lạnh nói: "Loại người như ngươi, ai dám tin."
Thẩm Đống nói: "Thật sự là ta vốn định hướng về trăng sáng, nhưng làm sao trăng sáng chiếu rọi được kênh mương. A Sinh, đưa người nhà Long tiên sinh trở về đi."
"Rõ."
Thiên Dưỡng Sinh đáp ứng một tiếng, mang theo vợ con Long Thanh Tuyền ngồi lên xe rời đi.
Thẩm Đống đưa súng cho Bàng Nghiêm, nói: "Tổng giám đốc Bàng, muốn sống, vậy ngươi phải cho ta một giấy chứng nhận đầu hàng."
Sao Bàng Nghiêm không hiểu ý Thẩm Đống được, hắn ta nhận lấy súng, chỉ về phía Long Thanh Tuyền.
Trong con ngươi Long Thanh Tuyền hiện lên sự tia sợ hãi, hắn ta quát lớn: "Ngươi dám."
"Đoàng đoàng đoàng."
Đáp lại hắn ta là ba tiếng súng.
Long Thanh Tuyền nặng nề ngã xuống mặt đất.
Thẩm Đống cười nói: "Rất tốt. Tổng giám đốc Bàng, sau này phải nhờ CEO của công ty bất động sản Long Hải quan tâm nhiều hơn."
Bàng Nghiêm nhìn thoáng qua máy quay của Tống Tử Hào, biết cả đời này mình không thể thoát khỏi sự khống chế của Thẩm Đống, cười khổ nói: "Đống ca yên tâm, ta sẽ giúp ngươi trông chừng công ty bất động sản Long Hải."
Thẩm Đống vỗ vỗ vai hắn ta, nói: "Vậy cám ơn. A Tam, lái xe đưa Tổng giám đốc Bàng đến bệnh viện. Sau này ngươi là tài xế kiêm vệ sĩ của Tổng giám đốc Bàng, hiểu chưa?"
A Tam gật đầu, nói: "Đã hiểu."
Bảo người xử lý thi thể xong, Thẩm Đống thắng lợi trở về.
Trở lại công ty đầu tư, Đường Bồi Quân vô cùng cảm kích Thẩm Đống, dẫn vợ con dập đầu với Thẩm Đống.
Thẩm Đống vội vàng kéo bọn họ đứng lên, nói: "Đều là anh em, không cần phải như vậy. Lão Đường, Long Thanh Tuyền đã chết, sau này ngươi cứ an tâm làm CEO của công ty bất động sản Đằng Phi cho ta đi."
Đường Bồi Quân tự tin nói: "Đống ca, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ đưa công ty bất động sản Đằng Phi tới vị trí top 5 Hồng Kông."
Thẩm Đống mỉm cười nói: "Vì sao không phải là số một?"
Đường Bồi Quân khựng lại, cười khổ nói: "Chúng ta khởi bước quá muộn so với đám người Lý Siêu Nhân."
Thẩm Đống vỗ vai hắn, nói: "Khởi động muộn không có nghĩa là kém hơn hắn."
Đường Bồi Quân gật đầu, nói: "Ta sẽ cố gắng."
Ngày hôm sau, Thẩm Đống đi tới văn phòng luật của Âu Vịnh Ân, nhờ cô hỗ trợ hợp pháp hóa những sản nghiệp của Long Thanh Tuyền.
Long Thanh Tuyền tham lam thành tính, hắn ta dùng đủ mọi thủ đoạn hòng biến những bất động sản kia thành sở hữu cá nhân của mình.
Bây giờ tất cả đều làm áo cưới cho Thẩm Đống.
Chỉ riêng biệt thự, chung cư và văn phòng trên danh nghĩa của hắn ta đã có giá trị khoảng ba tỷ.
Qua mười năm nữa, tối thiểu có thể tăng trưởng tới hai mươi tỷ.
Công ty xây dựng Long Hải càng ghê gớm hơn, đội ngũ khổng lồ có hơn tám ngàn người, có thể một hơi nhận xây hơn mười tòa nhà.
Một khi niêm yết, giá trị thị trường đột phá một tỷ đô la Hồng Kông tuyệt đối không có vấn đề gì.
Nếu cộng thêm các khu dân cư và tòa nhà văn phòng đang xây, Thẩm Đống ít nhất kiếm được năm tỷ từ trong tay Long Thanh Tuyền.
Âu Vịnh Ân xem xong những thỏa thuận này, kinh hô: "Long Thanh Tuyền điên rồi?"
Thẩm Đống kể lại chuyện xảy ra ngày hôm qua, chỉ giấu diếm quá trình xử lý Long Thanh Tuyền.
Âu Vịnh Ân nghe xong, hít sâu một hơi, nói: "Long Thanh Tuyền này thật sự là đủ độc đủ ác."
Thẩm Đống bĩu môi, khinh thường nói: "Quên đi. So với những lão già giang hồ kia, hắn vẫn còn kém xa. Một thương nhân lại dám chơi thù đoạn giang hồ với người như ta, quả thực chính là thọ tinh công ăn thạch tín, chán sống rồi."
Âu Vịnh Ân lườm hắn một cái, nói: "Biết ngươi cực kỳ lợi hại, được chưa?"
Thẩm Đống đắc ý nói: "Nếu ta không lợi hại, sao có thể khiến ngươi nhiều lần xin tha chứ?"
Sắc mặt Âu Vịnh Ân đỏ lên, sẵng giọng: "Đi chết đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận