Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 114: Thẩm Đống phân tích

Chương 114: Thẩm Đống phân tích
Lý Kiệt nói: "Không thành vấn đề, mọi người muốn ăn gì liền ăn cái đó."
Nhìn thấy Thẩm Đống trực tiếp đưa cho Lý Kiệt cùng Thiên Dưỡng Sinh số tiền thưởng lên tới 6 triệu, Phong Vu Tu liền biết mình không theo nhầm người.
...
Để A Hoa đưa Phong Vu Tu và Thẩm Quyết đến bệnh viện tìm bác sĩ, Thẩm Đống đến công ty đầu tư do Tống Tử Hào quản lý.
Đây là nơi Thẩm Đống rửa tiền quan trọng nhất nên hắn không thể không coi trọng.
"Đống ca, ngài tới rồi." Tống Tử Hào đứng dậy chào hỏi.
Thẩm Đống cười nói: "A Hạo, thế nào? Công việc tiến triển thuận lợi chứ?"
Tống Tử Hào nói: "Ta trước đây thường làm loại chuyện này, ta đều đã xe chạy đường quen, không có vấn đề gì."
Thẩm Đông gật đầu nói: "Vậy thì tốt. Đêm qua ta cùng người khác đánh ba trận quyền anh, thắng được 100 triệu."
Tống Tử Hào cười nói: "Đống ca, tốc độ ngài kiếm tiền còn nhanh hơn ta rửa tiền rất nhiều."
Thẩm Đông nói: “Không vội vã, an toàn là số một. Gặp được em trai của ngươi chưa?"
Tống Tử Hào thở dài nói: "Gặp được rồi, nhưng hắn trước sau vẫn không chịu tha thứ cho ta."
Thần Đông nói: "Người vào giang hồ, thân bất do kỷ. Em trai ngươi là một cảnh sát trẻ, không hiểu được sự bất đắc dĩ của bọn xã hội đen chúng ta là điều bình thường. Khi kinh nghiệm sống của hắn trở nên phong phú hơn, tư tưởng thành thục, tin rằng hắn sẽ tha thứ cho ngươi.”
Tống Tử Hào nói:" Hy vọng như thế. Đúng rồi, Đống ca, chiều ba giờ Tiểu Mã sẽ phẫu thuật, ngài có biết chuyện này không?"
Thẩm Đống cười nói: “Biết. Đến lúc đó, chúng ta cùng đi thăm hắn."
Tống Tử Hào cảm kích nói: “Đống ca, cảm ơn ngài đã trả tiền để khám chân của Tiểu Mã.”
Thẩm Đống xua tay nói: “Cho dù là Tiểu Mã hay bất kỳ ai khác, chỉ cần có chuyện gì xảy ra, đại ca là ta đây nhất định sẽ che chở các ngươi. Chuyện trăm tám mươi vạn, không cần quá để tâm."
Khi hai người đang trò chuyện, bên ngoài đột nhiên vang lên một trận huyên náo.
Ngay sau đó, cửa phòng làm việc bị đẩy ra.
Bước vào chính là một người đàn ông đeo kính râm, khuôn mặt gầy gò.
Phía sau anh ta là một nhóm vệ sĩ như hổ như sói.
“Hào ca, đã lâu không gặp.”
Người đàn ông tháo kính râm xuống, dang rộng vòng tay về phía Tống Tử Hào.
Tống Tử Hào không ôm hắn mà cau mày nói: “A Thành, ngươi đến đây làm gì?”
Nghe cái tên này, Thẩm Đống lập tức biết người này chính là Đàm Thành, kẻ đã cấu kết với băng đảng Loan Loan hãm hại Tống Tử Hào vào tù.
Tên này chắc chắn đã nghe tin Tống Tử Hào ra tù, sợ hắn tiết lộ bí mật nên đến gây rắc rối.
Đàm Thành cười nói: "Hào ca, ngài là lão đại của ta, cũng là là lãnh đạo chủ chốt của công ty, sao ngài lại ra tù một cách lặng lẽ như vậy? Ta còn muốn mang theo đại đội nhân mã đến đón ngài đây?"
Tống Tử Hào nói : "A Thành, trước đây là trước đây, bây giờ là bây giờ, ta không muốn lại liên quan gì đến công ty nữa."
Đàm Thành nhướng mày nói: "Hào ca, ngươi hiểu rất rõ, công ty sẽ không cho phép ngươi ở bên ngoài. Ngươi hiện tại cùng ta trở về, ta cam đoan công ty nhất định sẽ không làm khó dễ ngươi."
Tống Tử Hào trầm giọng nói: "Ta biết các ngươi đang lo lắng điều gì, nếu ta muốn tiết lộ bí mật của công ty, nơi nào còn cần ngốc trong tù ba năm.”
Đàm Thành nói: "Nói thì nói như thế, nhưng chúng ta vẫn rất lo lắng, tin rằng ngài có thể hiểu được."
“Ngươi gọi là Đàm Thành đúng không?" Thẩm Đống vốn đang im lặng đột nhiên hỏi.
Đàm Thành đánh giá Thẩm Đống một hồi: “Ngươi là ai?”
Hắn ta đã nhìn thấy Thẩm Đống từ lâu, tưởng rằng hắn chỉ là một nhân viên bình thường, vì lẽ đó nên không đem hắn để trong mắt.
Mãi đến khi Thẩm Đống lên tiếng, Đàm Thành mới phát hiện, người này tựa hồ không hề đơn giản.
Thẩm Đống bình tĩnh nói: “Ta tên là Thẩm Đống, là Hồng Hưng đường chủ, cũng là là ông chủ của A Hào. Đàm tiên sinh, ngươi ở ngay trước mặt ta, muốn đem người của ta đào đi, có phải là hơi quá phận rồi không?”
Đàm Thành nói: “Thì ra ngươi chính là Thẩm Đống thủ lĩnh thứ mười ba của Hồng Hưng, thật sự thất kính rồi."
Thẩm Đống cười lạnh nói: "Ngươi nếu biết A Hào làm việc ở đây, nên khẳng định đã điều tra lý lịch công ty đầu tư của ta. Mà ngươi biết đây là công ty của ta, còn dám dẫ người mạnh bạo xông vào, này cũng quá không cho ta mặt mũi.”
Đàm Thanh cau mày nói: "Đống ca, đây là chuyện giữa công ty chúng ta và A Hào, hy vọng ngươi đừng nhúng tay vào."
Thẩm Đống cánh tay loáng một cái, một khẩu súng lục đưa thẳng đến trong tay, chỉ vào mi tâm Đàm Thành, nói: “Ngươi đang uy hiếp ta?”
Sắc mặt Đàm Thành thay đổi, vội lùi lại hai bước nói: “Đống ca, có việc gì cần cứ thương lượng, không cần dùng dao đụng súng."
Thẩm Đống khinh thường nói: "Ba năm trước, ngươi và băng đảng Vạn Loan liên thủ đưa A Hào vào tù Hiện tại ngươi đã ngồi lên vị trí lúc trước của A Hào, sao còn phải đuổi tận giết tuyệt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận