Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 416: Lựa chọn của Trung Nghĩa Tín (2)

Chương 416: Lựa chọn của Trung Nghĩa Tín (2)
A Phát cười nói: “Tưởng Thiên Sinh sai người truyền bá khắp nơi rằng bằng chứng đó là giả, là vì Thẩm Đống muốn rời khỏi Hồng Hưng nên cố ý bịa đặt ra. Nhưng ai cũng hiểu rõ hình ảnh và âm thanh trong đó không có cách nào làm giả được. Bây giờ Thẩm Đống đã giận dữ rời khỏi Hồng Hưng, chuyện này đối với Hồng Hưng mà nói thì chắc chắn là một đả kích không nhỏ.”
Liên Hạo Long gõ gõ bàn, nhíu mày: “Đĩa CD là thật hay là giả, đối với chúng ta không quan trọng. Quan trọng là chúng ta có thể thu được lợi ích gì trong chuyện này?”
A Phát có đầu óc lanh lợi nhất, nói: “Nhất định Hồng Hưng sẽ không bỏ qua cho Thẩm Đống, hai bên ắt hẳn sắp có một trận chiến không thể tránh khỏi. Nếu so với Hồng Hưng thì ta cảm thấy Thẩm Đống là mối đe dọa lớn hơn đối với chúng ta. Chúng ta có thể chọn một thời cơ thích hợp, lấy việc A Ô bị giết làm cái cớ để cướp đoạt địa bàn của Thẩm Đống.”
Liên Hạo Long hỏi: “Thời cơ thích hợp là khi nào?”
A Phát đáp: “Khi hai bên giằng co hoặc đều chịu thiệt hại nặng nề.”
Liên Hạo Đông lắc đầu, nói: “Ta không nghĩ như vậy. Nếu chỉ dựa vào Hồng Hưng thì chắc chắn không làm gì được Thẩm Đống. Muốn khiến cho bọn họ lưỡng bại câu thương là gần như không có khả năng. Nếu Thẩm Đống thực sự muốn làm việc mạnh tay thì ta thậm chí nghi ngờ là có lẽ Tưởng Thiên Sinh không sống quá nổi ba ngày.”
A Phát nhíu mày nói: “Đông ca, có phải nói hơi quá rồi không? Thẩm Đống lợi hại như thế sao?”
Liên Hạo Long nói: “A Phát, Thẩm Đống còn lợi hại hơn so với tưởng tượng của chúng ta đấy. Trong hơn nửa năm qua, Trung Nghĩa Tín chúng ta đã phát triển mạnh, thế lực bành trướng, nhưng ta vẫn không đi gây sự với Thẩm Đống, vì sao ta lại không đi? Chính là bởi vì ta không dám chắc.”
Lạc Thiên Hồng vuốt ve thanh Bát Diện Hán Kiếm đã được rèn lại, nói: “Ta muốn đi lĩnh giáo đao pháp của hắn lần nữa.”
Liên Hạo Long nói: “Thiên Hồng, đừng nên xúc động. Thẩm Đống không phải người mà một mình ngươi có thể đối phó được. Ý của ta là liên hệ với Tưởng Thiên Sinh để hợp tác xử lý Thẩm Đống.”
Liên Hạo Đông lập tức tán thành: “Ta đồng ý với ý kiến của đại ca.”
A Phát nói: “Tốt nhất là để Tưởng Thiên Sinh chủ động để nhờ chúng ta hỗ trợ.”
Vừa dứt lời thì điện thoại của Liên Hạo Long vang lên.
“Alo, ta là Liên Hạo Long.”
“Xin chào Long ca, ta là Tưởng Thiên Sinh.”
Ánh mắt Liên Hạo Long lóe sáng, hỏi: “Tưởng tiên sinh có chuyện gì sao?”
Tưởng Thiên Sinh nói: “Long ca, chắc ngươi đã xem qua đĩa CD của Thẩm Đống rồi đúng không?”
Liên Hạo Long đáp: “Đã xem qua. Tưởng tiên sinh, nội dung bên trong đĩa CD rốt cuộc là thật hay là giả thế?”
Tưởng Thiên Sinh không chút do dự mà nói: “Đương nhiên là giả. Thẩm Đống vì để rời khỏi Hồng Hưng mà tìm người làm ra đĩa CD như thế, mục đích là bôi đen hạ thấp uy tín của ta, ra vẻ chính nghĩa đạo đức. Nói ra thì thật xấu hổ, hai năm gần đây Thẩm Đống phát triển quá nhanh, bản thân cũng dần kiêu ngạo hơn, chỉ dựa vào Hồng Hưng chúng ta đã không đối phó được với hắn nữa. Long ca, ta hy vọng có thể hợp tác với Trung Nghĩa Tín, cùng nhau đánh Thẩm Đống. Không biết ngươi có đồng ý không?”
Liên Hạo Long hỏi: “Sau khi đánh bại Thẩm Đống thì địa bàn phân chia như thế nào?”
Tưởng Thiên Sinh nói: “Hồng Hưng chúng ta sẽ không quan tâm đến địa bàn của Thẩm Đống. Các ngươi đánh đến đâu thì địa bàn ở đó thuộc về các ngươi.”
Liên Hạo Long cười ha ha và nói: “Được, ta đồng ý. Tưởng tiên sinh, không phải là ta nói lời châm chọc đâu, Thẩm Đống người này trời sinh tướng phản nghịch, đáng lẽ ngươi nên sớm nhìn ra.”
Tưởng Thiên Sinh thở dài, nói: “Ngươi nói đúng. Long ca, 8 giờ tối hôm nay chỗ Hữu Cốt Khí của ta có mở tiệc, mời ngươi và những long đầu của các xã đoàn khác đến tham dự, mong ngươi vui lòng đồng ý.”
Liên Hạo Long nói: “Không thành vấn đề.”
Cúp điện thoại, trên mặt Liên Hạo Long nở nụ cười, nói: “Tưởng Thiên Sinh đã ngồi không yên rồi, hắn ta muốn hợp tác với chúng ta để đánh bại Thẩm Đống, sau khi xong rồi thì địa bàn hoàn toàn về tay chúng ta.”
Vẻ mặt Liên Hạo Đông rất phấn khởi, nói: “Vậy thì đánh. Mẹ nói, ta đã sớm nhìn Thẩm Đống không vừa mắt rồi.”
Những người khác cũng sôi nổi hùa thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận