Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 398: Cướp không còn một mống (2)

Chương 398: Cướp không còn một mống (2)
Mấy lão đại của những xã đoàn trên đảo Hồng Kông mà so sánh với bọn họ thì quả thật còn không bằng ăn mày.
Thẩm Đống không có hứng thú với bất động sản nhà đất, chủ yếu là do hắn không có năng lực để yêu cầu Aix ký tên vào hợp đồng chuyển nhượng cho mình.
Nhưng mà hắn lại vô cùng có hứng thú với xấp séc gửi tiền tại ngân hàng kia.
26 tấm séc gửi tiền có trị giá hơn 2 tỷ đô la Mỹ, đáng tiếc là chỉ có ba tấm séc do ngân hàng Thụy Sĩ phát hành và hai tấm séc do ngân hàng Hoa Kỳ phát hành.
Năm tấm séc đó có giá trị 320 triệu đô la Mỹ, số còn lại yêu cầu cần phải do đích thân Aix đến đổi thì mới chuyển thành tiền mặt được.
Ngoại trừ cái này ra, Aix còn tàng trữ một số lượng lớn đồ trang sức có giá trị.
Nhìn những viên kim cương sáng lấp lánh đó là cũng đủ biết số trang sức này có giá trị xa xỉ đến mức nào.
Không một chút chần chờ, cũng không quan tâm có ích hay vô ích, Thẩm Đống cướp sạch toàn bộ mọi thứ có trong két sắt.
Sau khi trở lại phòng khách, Thẩm Đống nói: “Mang ba đứa trẻ này theo, chúng ta đi.”
Phu nhân của Aix vừa nghe thấy thì vội ôm lấy con mình, hét lớn: “Không được.”
Thẩm Đống lạnh lùng nói: “Ngươi yên tâm. Chỉ cần Aix tiên sinh là theo những gì ta nói thì ta đảm bảo sẽ không làm hại ba đứa trẻ này.”
Nói xong, Thẩm Đống liếc mắt ra hiệu với Phong Vu Tu, hắn ta hiểu ý, đánh ngất Aix phu nhân.
Mang theo ba đứa trẻ, năm người Thẩm Đống rời khỏi biệt thự của Aix.
Sau khi bọn họ rời đi không lâu thì thuộc hạ của Aix xông vào biệt thự.
Nhìn thấy thi thể nằm đầy trong sân và phu nhân bị đánh bất tỉnh, đám tiểu đệ trố mắt nhìn nhau.
Trên đường đi, Tiểu Trang hỏi: “Đống ca, ngươi định làm gì ba đứa nhỏ này? Uy hiếp Aix sao?”
Thẩm Đống gật đầu nói: “Lý do lớn nhất để ta không giết Aix chính là muốn tìm ra bằng chứng cho thấy Tưởng Thiên Sinh muốn giết ta. Ta muốn dùng ba đứa trẻ này để ép Aix gọi điện thoại cho Tưởng Thiên Sinh, chúng ta sẽ ở bên cạnh ghi âm lại cuộc nói chuyện của bọn họ. Chờ sau khi trở lại đảo Hồng Kông rồi thì chúng ta sẽ có lý do chính đáng để rời khỏi Hồng Hưng.”
Tiểu Trang đã hiểu mọi chuyện, nói: “Thì ra là thế. Đống ca thật là thông minh.”
Thẩm Đống trợn mắt đáp: “Bớt nịnh bợ đi. Ngươi và A Huy mang ba đứa nhỏ này tìm chỗ trốn đi. Sau khi chuyện được quyết định thì ta sẽ gọi điện thông báo cho hai ngươi. Thuộc hạ của Aix có mặt ở khắp mọi nơi trên New York, các ngươi tuyệt đối không được để bọn họ phát hiện ra.”
Tiểu Trang nói: “Đống ca, ngươi cứ yên tâm đi. Chúng ta đã mua xong đồ ăn đủ ăn cho một tuần rồi, nơi trốn cũng là một nơi vô cùng hẻo lánh, chắc chắn sẽ không có ai có thể tìm được chúng ta.”
Thẩm Đống gật gật đầu, nói: “Vậy là tốt rồi.”
Ở bên kia, Aix và Morris đang có một cuộc chiến khốc liệt, mỗi bên lấy thương vong hơn ba mươi người mới kết thúc.
“Aix, Clarke, ta muốn các ngươi chết.”
Nghĩ đến Clarke thì hoàn hảo không bị tổn thương gì, rồi lại nhìn con trai Robert đã bị biến thành tổ ong vò vẽ trước mắt mình, Morris quay trở lại trang viên đã không còn dáng vẻ nho nhã lễ độ như xưa nữa, thay vào đó là vẻ mặt vô cùng hung tợn.
Macron cúi đầu, vẻ mặt bi thương nói: “Vô cùng xin lỗi tiên sinh, là do tôi vô dụng, không thể bảo vệ tốt thiếu gia Robert.”
Ánh mắt của Morris chứa đầy sự thù hận, nói: “Robert đã chết, Clarke lại còn sống, ngươi quả thật quá mức bất tài.”
Macron nghiến răng nghiến lợi đáp: “Xin tiên sinh hãy cho ta thời gian hai ngày, ta nhất định sẽ giết chết Clarke để báo thù cho thiếu gia, cũng như rửa sạch nỗi ô nhục của bản thân.”
Morris quát: “Vậy ngươi còn đang đợi cái gì.”
“Vâng, ta sẽ lập tức đi chuẩn bị ngay.”
Macron nói xong thì xoay người rời đi.
Morris cầm lấy điện thoại, gọi điện cho Thẩm Đống.
Thẩm Đống vừa mới trở lại khách sạn, nghe được chuông điện thoại vang lên thì nhanh chóng bắt máy.
“Alo, ai đó?”
“Robert đã chết.”
Thẩm Đống giả vờ như không biết, hỏi: “Aix không giữ lời hứa sao?”
Morris miêu tả lại toàn bộ quá trình một cách ngắn gọn, nói: “Cha và con trai của ta đều bị Aix giết. Nếu không giết chết Aix thì cả cuộc đời này của ta không thể an lòng.”
Thẩm Đống nói: “Người của ta vẫn luôn giám sát ở gần biệt thự của Aix. Sau khi hắn ta đưa người ra ngoài thì chúng ta đã tấn công biệt thự của hắn ta.”
Morris vội hỏi nói: “Có được thu hoạch gì?”
Thẩm Đống thở dài, nói: “Chúng ta bắt được ba đứa con của Aix.”
Hai mắt Morris mở to, trầm giọng nói: “Giao đám nhỏ đó cho ta.”
Thẩm Đống đáp: “Tạm thời thì không được. Ta đang cần dùng ba đứa trẻ này để ép Aix làm cho ta một chuyện cực kỳ quan trong. Chờ việc của ta xong thì mới có thể giao bọn trẻ cho ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận