Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 282: Dự định của mỗi người (2)

Chương 282: Dự định của mỗi người (2)
Thẩm Đống sâu kín nói: "Ta không có hứng thú với công ty của hắn ta, nhưng rất hứng thú với đội ngũ thiết kế và đội ngũ thi công công trình khổng lồ của hắn ta. Đây là thứ chúng ta thiếu nhất khi nói đến bất động sản."
Trong khi đó, ngành công nghiệp bất động sản ở Hồng Kông được nắm giữ bởi các siêu công ty bất động sản do Lý Siêu Nhân đại diện.
Những công ty xây dựng có trình độ, hoặc là bị bọn họ thôn tính, hoặc là hợp tác với bọn họ.
Vì vậy, ngay cả khi ngươi có tiền và đất cũng vô ích, vì không có ai xây dựng công trình cho ngươi.
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu nhất vì sao Thẩm Đống phải lựa chọn hợp tác với một công ty bất động sản.
Bên phía Long Thanh Quần cũng đang nói chuyện với Bàng Nghiêm về Thẩm Đống.
"A Nghiêm, ngươi cảm thấy Thẩm Đống là người như thế nào?"
Bàng Nghiêm suy nghĩ một chốc, nói: "Khôn khéo cơ trí, có tầm nhìn, cực kỳ có dã tâm. Hắn có nhiều đất như vậy, hiển nhiên là muốn tiến quân vào công ty bất động sản, đáng tiếc không có cách nào, chỉ có thể hợp tác với chúng ta."
Long Thanh Quần khinh thường nói: "Một tên côn đồ không được giáo dục, chỉ biết đánh đánh giết giết lại vọng tưởng một bước lên trời, trở thành lãnh đạo thương giới, thật sự khôi hài."
Bàng Nghiêm hỏi: "Long ca, nếu ngươi đã không coi trọng hắn, tại sao vẫn muốn hợp tác với hắn, thậm chí còn cho hắn mượn tiền xây văn phòng?"
Long Thanh Quần đắc ý nói: "Làm quan ăn lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật. Tên côn đồ như Thẩm Đống có kẻ thù vô số, sớm muộn gì cũng đi đời. Đến lúc đó, chúng ta lấy mấy tờ giấy vay nợ, nói Thẩm Đống mượn tiền chúng ta không trả. Như vậy những tòa nhà này đương nhiên cũng trở lại tay chúng ta thôi. Ha ha, cái này gọi là thả dây dài câu cá lớn."
Bàng Nghiêm nghe thế, trên mặt lộ ra nụ cười sáng lạn, nói: "Long ca thật sáng suốt."
Nếu Thẩm Đống biết Long Thanh Quần có ý đồ này, phỏng chừng sẽ cười chết.
Những ông trùm xã hội đen như Hàn Sâm, Vương Bảo đều không giết được hắn, một thương nhân bất động sản lại vọng tưởng giết chết hắn, quả thực là không biết tự lượng sức mình.
Sau khi tiễn Bàng Nghiêm đi, Thẩm Đống uống rượu với Hoa, A Sinh ở hộp đêm Bích Hải.
Vừa chuẩn bị rời đi, hắn nhận được điện thoại của Trần Diệu.
Trưa hôm nay, Carmex thành thật đưa cho A Hoa một tấm séc vô danh trị giá 25 triệu đô la Mỹ.
A Hoa rút tiền rồi chuyển vào một tài khoản của Tống Tử Hào ở ngân hàng Hoa Kỳ.
Dù sao 25 triệu đô la Mỹ này cũng là tiền phạm pháp, cần tiến hành tẩy trắng mới có thể yên tâm sử dụng.
Carmex vì giúp Tưởng Thiên Sinh mà bị lừa 25 triệu, sao hắn ta có thể dễ dàng để yên chuyện như vậy?
Nhưng hắn ta không dám gây phiền phức cho Thẩm Đống, chỉ có thể trút giận lên Tưởng Thiên Sinh.
Tưởng Thiên Sinh không có khả năng bồi thường tổn thất cho hắn ta, cho nên quan hệ của hai người trực tiếp hạ xuống điểm đóng băng, trở mặt thành thù.
Thẩm Đống cho rằng Trần Diệu tới hưng binh vấn tội, không ngờ hắn không hề nhắc tới chuyện này.
"A Đống, mười một giờ tối nay, tam đại xã đoàn sẽ đàm phán, Tưởng tiên sinh hy vọng ngươi có thể qua đó tăng khí thế cho Hồng Hưng chúng ta."
Thẩm Đống đã sớm dự liệu sớm muộn gì tam đại xã đoàn cũng sẽ tiến hành đàm phán, chỉ có điều hắn không ngờ rằng việc này tới nhanh như vậy.
"Diệu ca, Đông Tinh chịu ăn cái thiệt này sao? Đừng quên, đại lão Lạc Đà của bọn họ bị Hồng Văn cho nổ hài cốt không còn gì."
"Mấy ngày nay Đông Tinh tử thương vô số, cảnh sát cũng đang tập trung vây quét bọn họ. Cứ tiếp tục như vậy, Đông Tinh sẽ tiêu đời, cho nên bọn họ không có lựa chọn."
"Địa bàn phân chia như thế nào?"
"Ngoại trừ khu Du Tiêm Vượng, những địa bàn khác đều có thể nhường. Đây là quyết định chung giữa chúng ta và bang Hồng Thái sau khi thảo luận."
"Hiểu rồi. Trước mười một giờ, ta chắc chắn dẫn người chạy tới."
Cúp điện thoại, Thẩm Đống nhíu mày.
Tam đại xã đoàn khai chiến, Thẩm Đống từ đầu tới cuối cũng không tham dự.
Bây giờ chuẩn bị đàm phán xong xuôi, Tưởng Thiên Sinh lại bảo hắn qua để làm tăng khí thế.
Chuyện này thực sự có điểm quái lạ.
Phải biết rằng trong trận đại chiến này, biểu hiện của Trần Hạo Nam và Đại Phi vô cùng tốt, đánh ra thanh danh rất lớn.
Bây giờ trên đường gần như tất cả mọi người đều biết Hồng Hưng ngoại trừ Thẩm Đống, ra vẫn còn hai mãnh tướng Trần Hạo Nam và Đại Phi.
Hơn nữa còn có Thái Tử, ba người đã đủ rồi, hoàn toàn không cần Thẩm Đống ra mặt.
Tưởng Thiên Sinh có ý gì?
Chẳng lẽ hắn ta muốn giết mình?
Hay cuộc đàm phán này có liên quan đến mình?
Thẩm Đống trầm ngâm một phen, nói: "A Hoa, bảo A Huy dẫn năm mươi anh em đi khách sạn Hữu Cốt Khí. Ta cảm thấy chuyện này không bình thường."
Bạn cần đăng nhập để bình luận