Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 603: Morris ác ý (2)

Khá lắm, chỉ riêng bên ngoài nhà hàng đã có đến sáu chiếc xe, hơn hai mươi vệ sĩ đang mặc vest đen đứng đó, bên hông mỗi người đều có súng.
Thẩm Đống mỉm cười nói: " Morris này đúng là sợ chết."
Tống Tử Hào nói: "Quả thật là có chút khoa trương."
Từ trong xe đi ra, Thẩm Đống cất bước đi về phía nhà hàng.
Một vệ sĩ chặn đứng đường đi của hắn, nói: "Xin lỗi, Thẩm tiên sinh, vì lý do an toàn, chúng ta cần phải lục soát."
"Đùng "
Hắn ta nhận lại chính là một cái tát vào mặt.
Thẩm Đống dùng tiếng Anh lạnh lùng nói: "Ngươi là cái thá gì, cũng dám lục soát người ta."
Các vệ sĩ khác cũng dồn dập chĩa nòng súng vào Thẩm Đống.
Tuy nhân số ít, nhưng mấy người Lý Kiệt cũng không yếu thế chút nào, trực tiếp rút súng ra.
Thẩm Đống không hề sợ hãi, lặng lẽ chờ đợi Morris đi ra để giải quyết sự việc.
Quả nhiên, hai bên giằng co không tới mười giây đồng hồ, Morris liền từ bên trong phòng ăn đi ra.
"Xin lỗi, Thẩm tiên sinh, là ta sơ xuất. Thủ hạ không hiểu quy củ, kính xin ngài tha thứ." Morris tỏ ra áy náy nói.
Thẩm Đống khẽ mỉm cười, nói: "Ta còn tưởng rằng Morris tiên sinh muốn đá ta một cước?"
Morris phất tay một cái, để nhóm vệ sĩ hạ súng xuống, nói: "Đâu có. Chủ yếu là do hiện này ta đã đắc tội quá nhiều người, vì lẽ thế nên phải chú ý đến an toàn nhiều hơn."
Thẩm Đống nhìn qua một vòng, nói: "Có thể nhìn ra."
Morris nói: "Thẩm tiên sinh, xin mời."
Thẩm Đống nói: "Xin mời."
Hai người cùng nhau bước vào nhà hàng như có chuyện gì xảy ra.
Bên trong phòng ăn ngoại trừ bốn phía đều có vệ sĩ, thì không có một khách hàng hay phục vụ nào, hiển nhiên Morris đã bao trọn nơi này.
Thẩm Đống hoàn toàn không quan tâm đến bốn người vệ sĩ kia, trực tiếp ngồi đối diện với Morris, nói: "Hôm qua khi ta mới đến New York, ta mới biết thế lực của Morris tiên sinh là lớn nhất ở đây, thực sự rất là đáng mừng."
Morris thở dài, nói: "Hiện tại ta là cái gai trong mắt các gia tộc Mafia, mọi cử động đều sẽ thu hút chú ý của bọn họ, bình thường ta ra ngoài để ăn cơm đều phải dẫn theo hơn mười vệ sĩ. Cuộc sống như thế, ta không chịu được."
Thẩm Đống coi thường lời nói của Morris.
Hàng chục người reo hò cổ vũ, khung cảnh vô tận, ngươi thực sự nói rằng ngươi không chịu đựng được nữa, ngươi đang nói đến trò đùa quốc tế đấy à.
Thẩm Đống nói: "Khả năng đây chính là trả giá mà ngài phải trả. Morris tiên sinh, ngài tìm ta có chuyện gì không?"
Morris nói: "Ta quả thực là có chuyện tìm ngài. Thẩm tiên sinh, sản nghiệp của Aix chắc hẳn nằm trong tay của ngaì phải không?"
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Không sai. Đáng tiếc, khi Aix chết, ta căn bản không thể lấy ra được."
Morris cười nói: "Aix có một người chị gái, hiện tại là người thừa kế hợp pháp duy nhất của Aix. Tòa án đã tuyên bố, sản nghiệp của Aix toàn bộ đều thuộc về cô ta."
Ánh mắt của Thẩm Đống sáng lên, nói: "Morris tiên sinh, nói vậy tài sản nhà cửa của Aix có phải ngài đã có được?"
Morris không có giấu diếm gì, gọn gàng dứt khoát nói rằng: "Không sai. Ta hy vọng Thẩm tiên sinh có thể đem số tiền mà Aix để ở các ngân hàng giao lại cho ta. Đợi sau khi chị của hắn ta lấy ra, chúng ta sẽ chia đều."
Thẩm Đống mỉm cười nói: "Morris tiên sinh, hiện tại ngài là thủ lĩnh mafia mạnh nhất New York, ngài cảm thấy ta dám tin tưởng ngài sao?"
Morris im lặng chốc lát, nói: "Thẩm tiên sinh, ta tài sản của ngài đã vượt qua mười tỉ đô la Mỹ, ở Hồng Kông cũng có hơn mười nghìn thuộc hạ, ta thật sự không có ý định làm kẻ địch với ngài, dù thế nào ngài nhất định phải tin tưởng ta."
Thẩm Đống nói: "Muốn cho ta tin tưởng ngài rất đơn giản, ngài dùng tiền này đổi thành những tấm chi phiếu được hay không?"
Morris nói: "Ta muốn biết hạn mức chi phiếu là bao nhiêu? Ngài muốn bao nhiêu tiền? Ở Đăng Tháp quốc, thuế thừa kế rất đắt."
Thẩm Đống nói: "Hình như là hơn 1,6 tỷ, gần 1,7 tỷ đô la Mỹ. Ta cũng biết thuế thừa kế ở Đăng Tháp quốc rất cao, vì lẽ đó ngài chỉ cần cho ta 500 triệu đô la Mỹ là tốt rồi."
Có 500 triệu đôla Mỹ, Thẩm Đống hoàn toàn có thể thông qua thị trường chứng khoán hoặc là hợp đồng hoàng kim để kiếm nhiều hơn 500 triệu đô la Mỹ này, đó là nguyên nhân vì sao hắn lại bán những đơn tồn này cho Morris với giá thấp.
Morris nói: "Gía cao nhất ta có thể bỏ ra là 400 triệu đô la Mỹ."
Thẩm Đống nở nụ cười, nói: "Morris tiên sinh, trước đó ngài còn nói muốn chia đều cùng ta mà."
Morris nói: "Trước là chúng ta chia sẻ rủi ro khi mua lại những đơn tiền gửi này, nếu ta mua lại những đơn tiền gửi này của ngài, điều đó tương đương với việc tự mình chấp nhận rủi ro. Hai điều này hoàn toàn khác nhau, ta muốn kiếm nhiều tiền hơn."
Thẩm Đống nói: "Đã hiểu. Tồn đơn ở Hồng Kông, ta sẽ phái người đi lấy. Sau ba ngày, ngươi mang tiền đến đây. Xác nhận tồn đơn không có vấn đề gì, chúng ta sẽ trực tiếp giao dịch."
Bạn cần đăng nhập để bình luận