Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 58: 50 với 50 (1)

Chương 58: 50 với 50 (1)
Mọi người tìm dây thừng, trói bọn người A Quý lên, sau đó để chúng quỳ trên mặt đất, hưởng thụ những đãi ngộ mà chúng dành cho Jimmy cùng đám tiểu đệ.
"Đùng đùng đùng đùng "
Jimmy cùng với các huynh đệ lao vào đánh bọn A Quý một trận dã man, lúc này mới giải tỏa được mối hận trong lòng.
Nhìn A Quý đã bị đánh đến mức nhục nhã, Thẩm Đống nói: "Nói cho ta, số điện thoại của Đại D, ta muốn nói chuyện với hắn ta. Nếu như hắn ta không đến, ta sẽ đem tất cả các ngươi ném xuống biển để nuôi cá."
A Quý vừa nghe, liền vội vàng đọc số điện thoại của Đại D cho Thẩm Đống.
"Này, có phải Đại D không?"
"Ngươi là ai?"
"Hồng Hưng , Thẩm Đống. A Quý với bốn người thuộc hạ đang ở trong tay ta, phiền ngươi đến nhà máy sản xuất giày Phú Thịnh đón người."
"Mẹ kiếp, A Đống, ngươi chờ ta."
Cúp điện thoại, Thẩm Đống hỏi: "Jimmy, chủ xưởng giày ở đâu?"
Jimmy nói: "Ta đi tìm hắn ta."
Một lát sau, Jimmy dẫn theo một chàng trai trẻ tuổi tầm hai mươi tuổi đi đến trước mặt của Thẩm Đống.
Khi Jimmy cùng A Quý đánh nhau, hắn ta đã sợ hãi đến mức trốn trong phòng làm việc của mình.
Muốn báo cảnh nhưng lại không dám, không thể làm gì khác hơn là trốn ở trong nhà vệ sinh.
Chưa kể, hắn ta còn thành công trốn tránh được người của A Quý.
"Xin chào ngài. Ta Trương Thu chủ của xưởng giày này."
"Ông chủ Trương, ta bảo Jimmy đến xưởng sản xuất Phú Thịnh để bàn chuyện làm ăn, nhưng ngươi lại làm cho bọn ta rơi vào cảnh chanh trấp. Ngươi nói chuyện này nên làm gì?"
"Ta. . . Ta. . ."
Trương Thu nói "Ta"...cả nửa ngày, cũng không nói được thêm câu nào.
Hắn ta chỉ là một sinh viên đại học Ivory Tower mới ra trường, cũng chưa từng đánh nhau, hơn nữa càng chưa thấy qua trận chiến nào như này.
"Ta không làm khó dễ ngươi. Cho ngươi 10 triệu, chúng ta ký hợp đồng. Vấn đề của Hòa Liên Thắng , ta sẽ gánh chịu, không thành vấn đề chứ?"
Trương Thu vội vàng nói: "Không thành vấn đề."
Thẩm Đống nói: "Jimmy, đưa hắn đi làm các thủ tục liên quan."
Jimmy gật đầu, nói: "Được. Ông chủ Trương, đi theo ta."
Sau một tiếng, thỏa thuận đã được quyết định, Thẩm Đống cùng Trương Thu ký tên vào hợp đồng.
Trương Thu lấy hết can đảm, hỏi: "Đống ca, khi nào ngài sẽ đưa cho ta tiền?"
Thẩm Đống cười nói: "Đưa cho ta một tài khoản, trước mười giờ sáng ngày mai, ta sẽ chuyển tiền cho ngươi. Yên tâm đi, ta vẫn là người có ý thức pháp luật."
Trương Thu ngượng ngùng nói rằng: "Đống ca nói đúng lắm."
Thẩm Đống nói: "Ngày mai để các công nhân viên tới làm việc, tiền lương toàn bộ tăng lên 30%."
Ánh mắt của Trương Thu sáng lên, nói: "Vâng. Vậy thì ta sẽ đi thông báo cho bọn họ."
...
Đúng lúc này, hơn chục cái xe tải cùng với năm sáu cái ô tô cùng lao vào trong nhà máy.
Vô số tên lưu manh cầm trong tay dao kiếm, từ trong xe đi ra.
Dẫn đầu là chiếc xe Mercedes- Benz trị giá hơn một triệu.
Cửa xe mở ra, một người có thân hình gầy gò, kiêu ngạo và hung hăng tay cầm điếu xì gà đang hút giở, xuất hiện ở trước mặt Thẩm Đống.
Không cần phải nói, người này chính là Đại D.
"A Đống, con mẹ nhà ngươi đây là có ý gì?" Đại D nhìn thấy tiểu đệ của mình đang quỳ ở đó, khắp khuôn mặt vô cùng căm tức.
Thẩm Đống thản nhiên nói: "Đại D, tiểu đệ của ngươi đối xử tiểu đệ của ta như thế nào, thì tiểu đệ của ta dĩ nhiên là phải đối xử lại với bọn họ như vậy, cái này gọi là có một thù trả một thù, vô cùng công bằng."
Lông mày Đại D nhíu lại, nổi giận nói: "Lập tức thả người cho ta."
Thẩm Đống cười nói: "Đại D, cái xưởng giày này, ta đã mua lại. Chỉ cần ngươi đồng ý sau này sẽ không đến nhà máy này gây phiền phức nữa, ta sẽ thả bọn họ ra."
Đại D lạnh lùng nói: "A Đống, ngươi định cướp chuyện làm ăn của ta."
Thẩm Đống khinh thường nói: "Ngươi cho người ta 4 triệu đã muốn mua lại cả nhà máy này, người ta có thể bán cho ngươi mới là lạ."
Đại D nói: "Ngươi có tin là ta sẽ thiêu cháy sạch sành sanh cái nhà máy này hay không?"
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Tin. cho nên ta mới muốn đổi lấy mạng của hơn 40 người này, để đổi lấy một lời hứa của ngươi. Ngươi chỉ cần nói một câu không được, ta lập tức chém đứt đầu bọn họ ngay."
Đại D nói: "con mẹ người dám hù dọa ta."
A Quý vẻ mặt như đưa đám, nói: "Đại D ca, cứu chúng ta, hắn không nói đùa đâu."
Đại D suy nghĩ một chút, nói: "A Đống, muốn ta chịu phục, ngươi nhất định phải thực lực để ta chịu phục"
Thẩm Đống khẽ mỉm cười, nói: "Nói nghe xem."
Đại D nói: "Giang hồ phân tranh đơn giản là đấu một trận. Chúng ta phái năm mươi tiểu đệ, ở đây đánh một trận. Ngươi thắng, nhà máy này là của ngươi, ta xin thề sẽ không còn gây sự với ngươi nữa. Nếu như ngươi thua. . ."
Thẩm Đống tiếp lời nói: "Nếu như ta thua, nhà máy này là của ngươi, ta cùng ông chủ Trương vừa kí hợp đồng thỏa thuận vô hiệu hóa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận