Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 581: Tương lai mong đợi (1)

Tiểu Mã vỗ ngực một cái, nói: "Chắc chắn không."
Trong lúc nhất thời A Thiền vẫn chưa hiểu được ý tứ của hai người, hỏi: "Các ngươi đang nói cái gì vậy?"
Thẩm Đống mỉm cười nói: "Nghe không hiểu cũng là một chuyện tốt. A Thiền, hộp đêm Bích Hải gần đây làm ăn thế nào?"
A Thiền thở dài, nói: "Không tốt cho lắm. Từ khi thị trường chứng khoán Hồng Kông gặp biến động, chuyện làm ăn ở hộp đêm chúng ta cũng xuống dốc không phanh, hiện tại mỗi ngày chỉ thu vào được khoảng 1,2 triệu."
Đối với chuyện này Thẩm Đống cũng không quá ngạc nhiên, nói: "Ta nói rồi, chuyện làm ăn ở hộp đêm không kéo dài mãi được. Đợi đến thời điểm thích hợp , ta sẽ trực tiếp đóng cửa."
Tiểu Mã nói: "Nhưng mà quá đáng tiếc."
Thẩm Đống vỗ bờ vai của hắn ta, nói: "Đây không phải chuyện làm ăn hợp pháp. sau khi trở về, phương Bắc chắc chắn sẽ không để chúng ta tiếp tục kinh doanh. Nhớ kỹ, chúng ta kiếm tiền chính đáng, lén lén lút lút không phải phong cách của ta."
Trong lòng Tiểu Mã hơi động, hỏi dò: "Đống ca, có phải ngài sẽ có điều chỉnh hay không?"
Thẩm Đống cười nói: "Đi vào phòng làm việc của ngươi nói chuyện."
Ba người đi đến văn phòng của Tiểu Mã, Thẩm Đống ngồi lên trên ghế của ông chủ.
A Thiền rót cho Thẩm Đống một chén trà, nói: "Đống ca, đây là Tây hồ Long Tỉnh, mời ngài nếm thử."
Thẩm Đống sững sờ, nói: "Nơi đây còn có trà hay sao?"
A Thiền giải thích: "Một số vị khách lớn tuổi thích uống trà trà, cho nên ta đã sai người đi mua một ít."
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Vẫn là ngươi nghĩ chu đáo. A Thiền, ta chuẩn bị đem tất cả các quán bar, KTV, hộp đêm, phòng nhảy toàn bộ đổi thành khách sạn, ngươi cảm thấy thế nào?"
A Thiền kinh hô: "Đống ca, ngài không phải đang nói đùa chứ?"
Thẩm Đống nói: "Tất nhiên là không đùa .”
A Thiền suy nghĩ một chút, nói: "Đống ca, ngoại trừ hộp đêm Bích Hải ra, trên danh nghĩa ngài có tới sáu mươi sàn giải trí lớn nhỏ, bảy mươi nhà. Bởi vì ngài cấm chỉ những thứ không sạch sẽ, cho nên lợi nhuận không được cao cho lắm, một số còn không đủ duy trì. Nếu như tất cả đều được cải tạo hoàn toàn,như vậy cũng coi như có một lối thoát, nhưng ta không khuyến khích đổi tất cả thành khách sạn."
Thẩm Đống hỏi: "Nói thế nào?"
A Thiền nói: "Đống ca, ta cho rằng ngài có thể căn cứ vào vị trí và diện tích to nhỏ để cải tạo. Nói thí dụ như, ở khu vực hộp đêm cùng KTV có thể đổi thành khách sạn, một ít diện tích nhỏ không quá phồn hoa thì có thể đổi thành phòng trà, một ít không thích hợp mở khách sạn cùng phòng trà thì có thể đổi thành phòng chơi bài vân vân. Nếu như ngài muốn mở một chuỗi khách sạn hoặc là phòng trà, vậy thì càng phải cân nhắc kỹ hơn."
Nghe A Thiền nói xong, Thẩm Đống vỗ tay lên, khen: "A Thiền, ngươi thật sự gây ấn tượng tốt đó nha. Cái gọi là chuyên môn về nghệ thuật ta vẫn còn kém xa."
A Thiền nghe không ra Thẩm Đống có phải đang khen mình hay không, vội vàng nói: "Đống ca, ta chỉ là tùy tiện nói một chút mà thôi, ngài quá khen. So với ngài, ta còn kém xa."
Thẩm Đống cười ha ha, nói: "Ngươi không cần sốt sắng, ta là thật sự là đang khen ngợi ngươi. Trong kinh doanh điều quan trọng nhất là gì? Nhân tài. Trách nhiệm của ông chủ là đưa những người tài vào đúng với vị trí phù hợp nhất với họ. Về lĩnh vực phục vụ ăn uống, ngươi mạnh hơn tiểu Mã nhiều lắm, vì lẽ đó ta chuẩn bị để tiểu Mã rút ra, để ngươi tới đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc công ty dịch vụ ăn uống Đằng Phi. Từ nay về sau, chúng ta chính thức bước vào lĩnh vực cung cấp dịch vụ ăn uống . Còn cái gì mà phòng trà, phòng chơi bài thì thôi. Không thích hợp, thì cho thuê toàn bộ đi. Chờ thêm vài năm, giá cả thích hợp, lại bán chúng nó đi. A Thiền, ngươi cảm thấy thế nào?"
A Thiền nhìn về phía tiểu Mã, tiểu Mã nói: "Ngươi đừng nhìn ta, ta đã không muốn làm từ lâu rồi. Ngươi cũng không phải không biết?"
Thẩm Đống nói: "A Thiền, ngươi không cần lo lắng cho tiểu Mã, hắn ta có chuyện quan trọng hơn phải làm."
A Thiền gật đầu, nói: "Nếu như công ty dịch vụ ăn uống Đằng Phi giao cho ta, ta nhất định làm tốt, không phụ lòng kỳ vọng của ngài." "
Thẩm Đống trầm giọng nói: "Cho ngươi thời gian một năm, ngươi hãy xây dựng các khách sạn Đằng Phi ở Hồng Kông . Cần bao nhiêu tiền, trang trí ra làm sao, ngươi hãy gửi cho ta một bản kế hoạch. Nếu như ngươi làm tốt, ta sẽ đầu tư 1 tỷ đô la Mỹ, mua lại những vị trí đắc địa ở các thành phố hạng nhất và hạng hai trên đại lục và xây dựng khách sạn Đằng Phi . Sau mười năm, ta hy vọng dịch vụ ăn uống Đằng Phi có thể đột phá tài sản 150 tỷ đô la Hồng Kông."
Rầm!
Nghe được dự định trong tương lai của Thẩm Đống, A Thiền cùng tiểu Mã trợn mắt kinh ngạc.
Trăm tỉ đô la Hồng Kông, sao có thể có chuyện đó?
Bạn cần đăng nhập để bình luận