Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 800: Lý Văn Bân nhờ giúp đỡ (2)

“Mẹ nó, ngươi đây là công khai đòi hối lộ.”
”Hối lộ thì hối lộ đi, ta không sợ ngươi tố cáo đâu. Làm ơn nhé, hôm nào sẽ mời ngươi ăn cơm.”
Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Đống nhẹ mỉm cười.
Nếu là người khác thì chắc hẳn Thẩm Đống đã không giúp rồi, nhưng nếu là tìm Liên Hạo Long thì lại khác.
Bởi vì Liên Hạo Long đã từng nhiều lần gây rắc rối cho hắn, Thẩm Đống vừa vặn nhân cơ hội này mà diệt trừ đi cái gai này.
Trên thực tế, Thẩm Đống vẫn luôn tìm kiếm nơi ẩn nấp của Liên Hạo Long, bây giờ mới chỉ xác định được hắn ta đang ở khu vực Thuyên Loan.
Còn việc có thể tìm ra Liên Hạo Long trước khi hắn ta rời khỏi đảo Hồng Kông hay không, không chỉ phía cảnh sát không nắm chắc mà Thẩm Đống cũng không chắc chắn được.
Dù sao thì Liên Hạo Long cũng đã từng lăn lộn ở đảo Hồng Kông nhiều năm, chuyện tìm được mấy địa điểm an toàn để lẩn trốn hẳn là rất dễ dàng.
Tục ngữ nói thỏ khôn có ba hang, tên đó thì ước chừng có ít nhất mười hang.
Nhưng mà có thể xác định một điều, đó chính là Trung Nghĩa Tín đã hoàn toàn xong rồi.
Các xã đoàn khác đã phía người tiến vào địa bàn của Trung Nghĩa Tín, chỉ là bởi vì cảnh sát đảo Hồng Kông đang điều tra nghiêm ngặt, truy quét quyết liệt cho nên bọn họ mới chỉ tụ tập khắp nơi, cũng không phát sinh xung đột với các tiểu đệ của Trung Nghĩa Tín.
Một khi cuộc càn quét của cảnh sát kết thúc thì lập tức sẽ có một trận chiến gió tanh mưa máu diễn ra trên địa bàn của Trung Nghĩa Tín.
Việc các xã đoàn tranh cướp địa bàn luôn luôn là có thể cướp được bao nhiêu hay bấy nhiêu, nếu đụng đến đối thủ có thế lực tương đương, không còn cách nào khác thì lúc này mới tìm người trung gian để điều hòa, hai bên tiến hành đàm phán thương thảo chuyện phân chia địa bàn.
Ai, xem ra đảo Hồng Kông lại sắp hỗn loạn!

“Alo, Thẩm Đống, rốt cuộc thì đến khi nào chúng ta mới có thể trở về đảo Hồng Kông?”
Sáng sớm ngày hôm sau, Âu Vịnh Ân đã gọi điện thoại cho Thẩm Đống, nói với giọng điệu không mấy vui vẻ.
Thẩm Đống nói: “Mọi chuyện đã kết thúc rồi, buổi chiều ta sẽ lái xe đi đón các ngươi.”
Âu Vịnh Ân hừ một tiếng, nói: “Nếu ta không gọi điện thoại đến thì có phải hôm nay ngươi sẽ không tới hay không?”
Thẩm Đống cười nói: “Sao có thể như vậy được? Ta vốn muốn cho ngươi một bất ngờ lớn đó.”
Âu Vịnh Ân tức giận: “Thôi bỏ đi. Chỉ cần ngươi không dọa sợ chúng ta là đã tốt lắm rồi.”
Trong khoảng thời gian này, bốn vị mỹ nữ rất quan tâm đến tình hình trên đảo Hồng Kông.
Sau khi biết được chuyện phi cơ chiến đấu Hắc Ưng ném bom Ưng Tương lão và lính đánh thuê, tứ nữ lập tức đoán ra được chuyện này là do Thẩm Đống làm, mỗi người đều vô cùng lo lắng.
Sau đó, các phương tiện truyền thông lớn đều ồn ào đưa tin kẻ chủ mưu đứng đằng sau là Đường Lễ Dự và Trung Nghĩa Tín, ngay cả cảnh sát cũng xác nhận như vậy, lúc này tứ nữ mới yên tâm được một chút.
Đang chuẩn bị trở về đảo Hồng Kông, không ngờ rằng Trung Nghĩa Tín lại to gan lớn mật đến thế.
Chẳng những dùng bom để tấn công tứ đại gia tộc mà còn giết ủy viên cảnh sát Grobert Tels, lão đại Liên Hạo Long đã trốn thoát.
Nghe thế, tứ nữ lại một lần nữa lo lắng tâm tình không yên.
Hôm nay Âu Vịnh Ân gọi điện thoại đến, cũng không phải là vì chuyện trở về đảo Hồng Kông, mà là muốn biết tình hình gần đây của Thẩm Đống.
Hiện tại nghe được Thẩm Đống muốn đến Hào Giang để đón bọn họ, Âu Vịnh Ân biết nguy hiểm đã hoàn toàn được giải trừ.
Vừa mới đặt điện thoại xuống, Trương Hoan đi đến với vẻ mặt vui vẻ.
Thẩm Đống chỉ vào bữa sáng trên bàn, nói: “A Hoan, ngươi ăn sáng chưa? Cùng ăn với ta đi.”
“Cảm ơn Đống ca.”
Trương Hoan không hề khách khí mà trực tiếp ngồi vào bàn ăn, cầm lấy một phần sandwich, há to miệng cắn một miếng.
Lúc này Thẩm Đống cảm thấy hơi khó hiểu, hắn đẩy một ly sữa bò đến trước mặt Trương Hoan, nói: “Đêm qua ngươi làm gì vậy? Sao lại đói đến mức đó?”
Trương Hoan nuốt miếng sandwich xuống, cầm lấy ly sữa bò và uống ừng ực, sau khi xong xuôi thì mới nói: “Hai giờ sáng nay, ta đi bắt cóc Hồ Tinh.”
Thẩm Đống nhướng mày: “Xem ra ngươi có tin tốt muốn nói với ta nhỉ.”
Trương Hoan nói: “Làm một tin rất tốt. Ngài đoán không sai, quả thật Hồ Á Lệ và Hồ Tinh đã hợp tác với nhau để giết Trịnh Đồng. Hồ Á Lệ cho Hồ Tinh 10 triệu đô la làm tiền thù lao, kết quả tên Hồ Tinh này chạy đến Hào Giang đánh bạc, chưa hết một buổi tối đã thua hết sạch. Vậy là hắn ta thường xuyên tìm đến Hồ Á Lệ để đòi tiền, vì thế mà hai người đã nhiều lần cãi nhau ầm ĩ. Một tiếng trước, chúng ta ép Hồ Tinh gọi điện thoại cho Hồ Á Lệ. Nội dung trò chuyện giữa hai bên cũng rất rõ ràng, Hồ Á Lệ đã chính miệng thừa nhận bà ta là hung thủ giết Trịnh Đồng. Chỉ là đoạn ghi âm của cuộc trò chuyện này không chắc có thể dùng làm bằng chứng được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận