Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 354: Sóng gió Ma Cao (3)

Chương 354: Sóng gió Ma Cao (3)
"A Diệu, băng Hào Mã, băng Thủy Phường và băng Tam Liên liên thủ công kích chúng ta, ngươi lập tức triệu tập người của Hồng Hưng tới Ma Cao."
Tưởng Thiên Sinh bấm số điện thoại của Trần Diệu.
"Tưởng tiên sinh, ngài không bị thương chứ?"
"Ta không sao, nhưng các anh em tử thương rất nặng. Nhớ kỹ, nhất định phải mang theo hàng nóng."
"Đã hiểu. Tưởng tiên sinh, ta đi đâu tìm ngài?"
"Ta sẽ nói cho ngươi biết khi ngươi đến."
Cho dù là vào lúc này, Tưởng Thiên Sinh vẫn không nói ra địa điểm ẩn thân của mình với Trần Diệu, bởi vậy có thể thấy được hắn ta cẩn thận cỡ nào.
Bốn giờ sáng, Trần Diệu mang theo hơn một ngàn anh em Central đi tới Ma Cao, đón Tưởng Thiên Sinh.
Hai bên sống mái với nhau.
Mỗi bên thiệt mạng hơn trăm người, Tưởng Thiên Sinh an toàn quay lại Hồng Kông.
Chín giờ sáng, đại hội Hồng Hưng được tổ chức tại Đà Địa Central.
Lúc này đây, Tưởng Thiên Sinh không cố ý đợi đến khi lên cuốn sân khấu mới đi ra, mà trực tiếp ngồi xuống ở vị trí của mình, chờ mọi người.
Thẩm Đống và A Hoa đi vào phòng họp, nhìn thấy Tưởng Thiên Sinh đầu tiên, vội vàng chào hỏi.
"Xin lỗi, Tưởng tiên sinh, chúng tôi tới chậm." Thẩm Đống xin lỗi Tưởng Thiên Sinh.
Chuyện ở Ma Cao, Thẩm Đống và A Hoa đã được nghe nói trên đường đi đến đây.
Trong thời điểm mấu chốt này, Thẩm Đống không muốn vì một chút chuyện nhỏ mà đắc tội với Tưởng Thiên Sinh.
Tưởng Thiên Sinh khoát tay: "Các ngươi không tới muộn, là ta tới sớm. Ngồi đi."
Thẩm Đống và A Hoa đều tự ngồi vào vị trí của mình.
Tưởng Thiên Sinh nói: "Ba đại bang phái liên thủ công kích Hồng Hưng chúng ta, ngay cả ta suýt chút nữa đã không về được, mọi người thấy thế nào?"
Thái Tử vỗ bàn, không chút do dự nói: "Không cần nói, đánh."
Đại Phi nói: "Đúng. Người ta đã đánh tới nhà rồi, chúng ta phải đánh đuổi họ về."
Những thủ lĩnh khác cũng rất phẫn nộ, thi nhau yêu cầu đánh tới Ma Cao.
Tưởng Thiên Sinh nhìn Thẩm Đống không nói một lời, nói: "A Đống, ngươi thấy thế nào?"
Tất cả mọi người ngừng lại, đồng loạt nhìn về phía Thẩm Đống.
Ở Hồng Hưng, ai cũng không thể không thừa nhận Thẩm Đống là người có thực lực nhất.
Cho nên, những chuyện như thế này, thái độ của Thẩm Đống rất quan trọng.
Thẩm Đống nói: "Từ lúc ba đại xã đoàn công kích Hồng Hưng, trận chiến này đã không thể tránh khỏi. Nếu không, chúng ta nhất định sẽ bị toàn bộ xã đoàn trên Hồng Kông cười nhạo."
Thái tử phụ họa: "A Đống nói không sai. Bị đuổi ra khỏi Ma Cao mà chúng ta không dám đánh rắm, vậy sau này Hồng Hưng chúng ta làm sao lăn lộn được nữa."
Thẩm Đống tiếp tục nói: "Đánh là chắc chắn phải đánh, mấu chốt là đánh như thế nào? Tuy ta không quen thuộc với Ma Cao, nhưng cũng biết nơi đó băng phái san sát, trong đó băng Hào Mã và băng Thủy Phường là hai băng có thế lực lớn nhất. Bây giờ lại thêm một băng Tam Liên ở Đài Loan nữa, ta có thể nói rõ ràng cho mọi người biết, nếu chúng ta ngốc nghếch sống mái với họ, tỷ lệ thắng hoàn toàn bằng không."
Trần Diệu gật gật đầu, nói: "Cứng rắn đánh không được, chỉ có thể dùng trí."
Thẩm Đống nói: "Xem ra Diệu ca đã tính trước rồi, không biết có giống như ta nghĩ không."
Trần Diệu nói: "Phương pháp của ta là một trong ba mươi sáu kế."
Thẩm Đống nở nụ cười, nói: "Có phải mượn đao giết người hay không?"
Trần Diệu mỉm cười nói: "Chúng ta nghĩ đến cùng một điều nhỉ."
Thái Tử bất mãn nói: "Diệu ca, Đống ca, các ngươi có thể đừng thừa nước đục thả câu được không. Rốt cuộc là làm sao đây?"
Thẩm Đống ra hiệu mời Trần Diệu: "Dựa vào lực lượng của Hồng Hưng chúng ta, muốn tiêu diệt ba băng đẳng lớn là không thể. Nhưng nếu là toàn bộ xã đoàn Hồng Kông thì sao? Vậy câu chuyện sẽ khác."
Trần Hạo Nam vỡ lẽ, nói: "Ai cũng biết sòng bạc Ma Cao là nơi kiếm tiền dễ nhất, những xã đoàn Hồng Kông kia không phải không muốn đi vào, mà là đợi mãi vẫn không xen tay vào được. Diệu ca, ý của ngài là tìm bọn họ hợp tác, cùng nhau đánh Ma Cao, đúng không?"
Trần Diệu gật đầu, nói: "Không sai, Hồng Hưng chúng ta bị đuổi ra khỏi Ma Cao, nhất định phải báo mối thù này. Đến lúc đó, chúng ta mời các xã đoàn Hồng Kông khác hỗ trợ, bọn họ liền có lý do quang minh chính đại tiến vào Ma Cao. Ha ha, cơ hội tốt như vậy, đổi lại là các ngươi, các ngươi sẽ bỏ qua sao?"
Hàn Tân nói: "Chắc chắn sẽ không. Hồng Hưng chúng ta chỉ mới quản lý hơn hai mươi cái chiếu bạc ở Ma Cao mà thôi, nhưng băng Hào Mã và băng Thủy Phường thì khác, hai nhà bọn họ quản lý hai ba trăm cái chiếu bạc, lọi nhuận ròng hàng năm lên tới hai ba trăm triệu, một khối thịt mỡ lớn như vậy, ai lại không muốn ăn chứ?"
Tưởng Thiên Sinh nói: "Ta đồng ý kế hoạch này. Vấn đề bây giờ là mời những câu lạc bộ nào cùng đi Ma Cao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận