Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 108: Võ đài (2)

Chương 108: Võ đài (2)
"Tốt."
Bọn đàn em của Đông Tinh nhìn thấy Ô Nha đánh đối thủ liên tục bại lui, cho rằng phe mình chiếm thế thượng phong nên lần lượt reo hò.
Thái tử Song Hồng Hoa Côn của Hồng Hưng khinh thường nói: “Một đám ngu xuẩn.”
Cơ ca không hiểu hỏi: "Thái tử, ngươi đây là có ý gì?"
Thái tử nói: "Ô Nha sắp thua, nhưng người Đông Tinh lại vỗ tay bảo hay. Ngươi nói xem bọn họ có ngốc không?"
Cơ ca nói: “Làm sao biết Ô Nha sẽ thua?”
Hàn Tân cười nói: “Ô Nha đã ra quyền hơn hai mươi cái, đá hắn hơn mười lần, nhưng hắn thậm chí một sợi lông của Lý Kiệt còn không làm tổn thương được, thể lực của hắn tiêu hao lớn hơn Lý Kiệt rất nhiều, cuối cùng tự nhiên sẽ thua.”
Cơ ca bỗng nhiên ý thức được, nói: "Thì ra là như vậy."
Trên võ đài quyền anh, sau khi Lý Kiệt hóa giải nhiều đòn tấn công của Ô Nha, tựa hồ cảm thấy thể lực của hắn ta giảm đi rất nhiều, biết rằng thời khắc phản công của chính mình đã đến.
Vì vậy, sau khi né được cú đấm của Ô Nha, Lý Kiệt hướng vào bụng hắn, hung hăng đá một cú thật mạnh.
"Mẹ kiếp."
Ô Nha hoảng hốt, lùi về sau hai bước.
Lý Kiệt hít một hơi thật sâu, đấm đá quyền cước, tung ra cú đột phá nhanh như sấm sét.
Trong lúc nhất thời, Ô Nha bị đánh liên tục bại lui.
"Đẹp!"
"Phản công!"
"Giết nó!"
Lần này đến lượt các đàn em của Hồng Hưng dồn dập reo hò khen hay.
"Ầm"
Ô Nha sơ suất đã bị Lý Kiệt quét chân, ngã xuống sàn đấu.
Lý Kiệt thừa thắng xông lên truy đuổi hắn ta, một cước đá vào bụng Ô Nha, đá hắn ta ra xa ba mét.
"Phụt."
Ô Nha phun ra một ngụm máu, vừa mới bò lên, đã nhìn thấy một nắm đấm ở trước mắt mình đang không ngừng phóng to ra.
"Ầm"
Ô Nha chỉ cảm thấy một cơn đau nhói trên mặt, sau đó hắn ta không biết gì nữa.
Trọng tài chạy lên võ đài yêu cầu nhân viên y tế đem Ô Nha đang bất tỉnh khiêng, sau đó giơ tay của Lý Kiệt lên, hô: "Lý Kiệt, thắng!"
"Ư..."
"Lý Kiệt!"
"Lý Kiệt!"
"Lý Kiệt!"
Đàn em Hồng Hưng cùng nhau hoan hô.
Lý Kiệt nhất chiến thành danh.
Tưởng Thiên Sinh vỗ tay, hướng về phía Lạc Đà bên cạnh nói: "Lạc ca, đã nhường rồi."
Sắc mặt của Lạc vô cùng xấu, nói: "Người cười cuối cùng là người chiến thắng."
Tưởng Thiên Sinh khẽ mỉm cười, cũng không tiếp tục kích thích hắn.
Hàn Tân vỗ vỗ vai Thẩm Đống, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng nói: "A Đống, ngươi biết trận này ta kiếm được bao nhiêu tiền không?"
Thẩm Đống hỏi: “Bao nhiêu?”
Hàn Tân duỗi ba ngón tay nói: “Tròn ba triệu.”
Thập Tam Muội lên tiếng, khinh thường nói: "Ta kiếm được năm triệu. A Đống, ngươi thì sao?"
Thẩm Đông cười nói: “Ta đặt cược 20 triệu cho A Kiệt.”
"Cái gì?"
Hàn Tân và Thập Tam Muội sửng sốt, một lúc sau, Hàn Tân mới nói: "24triệu. Mẹ kiếp, A Đống, ngươi lần này thật sự kiếm được bộn tiền!"
Thẩm Đống thản nhiên nói: “Ta mang theo toàn bộ số tiền có thể mang, cược rằng Đông Tinh sẽ thua.”
Thập Tam Muội giơ ngón cái lên với Thẩm Đống, nói: "Ngươi đỉnh"
Vì vấn đề đánh cược, nên trận quyền anh đầu tiên và trận quyền anh thứ hai cách nhau nửa giờ.
Ngay sau đó, tỷ lệ cược của Thiên Dưỡng Sinh và Khả Nhạc xuất hiện là 1: 0,68.
Là cánh tay đắc lực hàng đầu của Thẩm Đống, Thiên Dưỡng Sinh đoạn thời gian gần đây đã tạo được danh tiếng lớn trên giang hồ.
Khả Nhạc cũng giống như Lý Kiệt, không được nhiều người biết đến, hơn nữa, Thẩm Đống lại đặt cược 20 triệu cho Thiên Dưỡng Sinh, khiến tỷ số giữa hai người chênh lệch rất lớn.
Ngay cả trên võ đài quyền anh, Thiên Dưỡng Sinh vẫn đeo một cặp kính râm, đôi mắt lạnh lùng, đứng đó trông rất tuấn tú.
Thập Tam Muội nói: "A Đống, đưa A Sinh cho ta đi, bao nhiều tiền ta cũng nguyện ý ra."
Thẩm Đống bực bội nói: “Đừng nằm mơ nữa, điều này không có khả năng.”
"Keng"
Trận đấu quyền anh bắt đầu.
Nếu Lý Kiệt là tấm khiên có thể chống đỡ bất kỳ đòn tấn công nào, thì Điền Dương Sinh chính là ngọn giáo không gì không thể phá hủy.
Vừa mới tiến lên, Thiên Dưỡng Sinh đã lao tới trước mặt Khả Nhạc, dùng kỹ năng liên hoàn cước pháp chính mình am hiểu nhất, liên tục tung cước đá vào những bộ phận yếu hại của đối thủ.
Khả Nhạc rất giỏi chiến đấu tự do và đấm bốc, hắn ta bảo vệ các bộ vị yếu hại của mình bằng hai cánh tay, vừa đánh vừa lui.
Trận luận võ này giữa hai người dường nhưa đã biến thành một bản sao hoàn chỉnh của lần trước, điểm khác biệt là thay vì Đông Tinh tấn công Hồng Hưng, thì lần này ngược lại, Hồng Hưng tấn công Đông Tinh phòng thủ.
"Ầm Ầm Ầm Ầm"
Chân của Thiên Dưỡng Sinh va chạm dữ dội với nắm đấm của Khả Nhạc.
Vốn dĩ đán đàn em hai bên đang cổ vũ cho phe mình nhìn thấy tình cảnh này, đều không hẹn mà đồng loạt ngậm miệng lại.
Từng người từng người đều trừng to mắt theo dõi trận đấu giữa hai người, chỉ lo chính mình chớp mắt sẽ bỏ lỡ bất kỳ khoảnh khắc đặc sắc nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận