Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 564: Hồng Hưng tụ hội (2)

Tưởng Thiên Dưỡng rít một hơi xì gà, nói: "Đây là cơ hội hiếm có. Ba đại xã đoàn liên hợp đánh Đại D, nếu như có thể thuận tiện giết Thẩm Đống, như vậy Hồng Hưng chúng ta sẽ được lợi rất nhiều."
Hàn Tân biết Tưởng Thiên Dưỡng rất có hứng thú với sản nghiệp của Thẩm Đống, đặc biệt là công ty bất động sản Đằng Phi, cho nên mới mạo hiểm liên thủ với hai xã đoàn lớn để diệt trừ Thẩm Đống.
Đáng tiếc, bọn họ đã đánh giá thấp Thẩm Đống.
Hơn sáu mươi người đã nhanh chóng đánh bại hơn một ngàn người một cách sạch sẽ, chuyện này quả thật có thể nói rằng trong mấy chục năm qua chưa từng xuất hiện ở xã đoàn nào ở Hồng Kông.
Thập Tam Muội nói: "Ta vô cùng hiểu rõ tính cách của A Đống. Nếu người ta không mạo phạm hắn thì hắn sẽ không bao giờ động vào ai. Nếu người ta phạm hắn, hắn sẽ nhổ cỏ tận gốc. Đại Thiên Nhị cùng Lâm Hoài Nhạc đã tham gia vào chuyện này, vì thế cho nên Thẩm Đống mới giết hai người họ."
Trần Hạo Nam cau mày nói: "Thập Tam Muội, ngươi nói lời này là có ý gì? Thẩm Đống giết Đại Phi cùng Đại Thiên Nhị, lẽ nào chúng ta không nên báo mối thù này sao?"
Thập Tam Muội hỏi: "Báo như thế nào?"
Trần Hạo Nam nhất thời bị nghẹn nói không ra lời.
Hàn Tân nói: "Ta cảm thấy đến hiện tại vấn đề lớn nhất là an toàn của Tưởng tiên sinh."
Sắc mặt của Tưởng Thiên Dưỡng thay đổi, nói: "Lẽ nào hắn còn muốn giết ta?"
Hàn Tân cười khổ nói: "Tưởng tiên sinh, đến cả Lâm Hoài Nhạc hắn cũng dám giết, ngài cảm thấy hắn còn có thể kiêng kỵ ai ở Hồng Kông này?"
Trần Diệu nói: "Sát thủ giết chết Lâm Hoài Nhạc cùng Bản thúc hẳn là cùng một người. Chỉ cần một khẩu súng cũng có thể làm được những chuyện như vậy, thật sự không biết Thẩm Đống đã tìm được sát thủ lợi hại như vậy ở đâu."
Trần Hạo Nam nói: "Vậy hiện tại chẳng phải là hắn muốn giết ai thì đều có giết hay sao?"
Hàn Tân gật đầu, nói: "Gần như vậy. Ta nghe nói, kể cả là Lâm Hoài Nhạc, trong biệt thự của hắn ta có tổng cộng 43người, mỗi người đều có súng. Kết quả cuối cùng là tất cả mọi người đều bị trúng đạn giữa trán, sát thủ không bỏ sót một viên đạn nào. A Nam, ngươi biết điều này có nghĩa là gì không?"
Trần Hạo Nam hít vào một hơi, nói: "Thành thạo điêu luyện."
Hàn Tân nói: "Không sai. Bây giờ mọi người đều gọi tên sát thủ này là Thương thần. Một súng trong tay, thiên hạ vô địch."
Tưởng Thiên Dưỡng cau mày nói: "Ta có chút kích động rồi. A Diệu, nếu như chúng ta khai chiến cùng Thẩm Đống, Thẩm Đống sẽ như thế nào?"
Trần Diệu lắc đầu một cái, nói: "Thẩm Đống đã không phải người của xã đoàn rồi. Chỉ cần chúng ta đánh hắn, hắn nhất định sẽ báo cảnh sát. Giống như trước đây khi hai xã đoàn đánh nhau lớn như vậy, Thẩm Đống cũng không có liên quan gì."
Hôi Cẩu vỗ tay xuống bàn một cái, nói: "Nếu không làm được trong ánh sáng thì chúng ta làm trong bóng tối."
Trần Diệu nói: "Đội sát thủ của Nghê Vĩnh Hiếu cùng Hồng Văn đã chứng minh đấy, không ai có thể dùng thủ đoạn ám sát để giết chết được Thẩm Đống. Cái tên này giống như là có giác quan thứ sáu, có thể sớm cảm nhận được nguy hiểm. Nghe nói ngay cả khi có người đặt bom ở trên xe của hắn, hắn cũng có thể cảm nhận được."
Đúng lúc này, bên ngoài vang lên một tiếng nổ mạnh.
Tất cả mọi người đều sợ hết hồn.
Tưởng Thiên Dưỡng hỏi: "Chuyện gì xảy ra?"
Một tên tiểu đệ chạy vào, nói: "Tưởng tiên sinh, trên xe của ngài bị người đặt bom, mới vừa nổ tung, hai huynh đệ đã bị thương."
Sắc mặt của Tưởng Thiên Dưỡng hoàn toàn biến sắc, nói: "Hãy mau đem bọn họ đưa vào bệnh viện."
Trên mặt tiểu đệ lộ ra vẻ cảm kích, nói: "Cảm ơn Tưởng tiên sinh, ta lập tức đi ngay."
Trần Diệu nói: "Tưởng tiên sinh, đây là Thẩm Đống cho ngài cảnh cáo hay sao."
"Bùm "
Trần Hạo Nam tức giận nói: "Có lẽ nào lại như vậy."
Đúng lúc này, điện thoại của Tưởng Thiên Dưỡng vang lên.
"Ai, gọi đó?"
"Tưởng tiên sinh, ta là A Đống."
Bởi vì phòng họp vô cùng yên tĩnh, cho nên tiếng nói trong điện thoại di động vang lên, vì lẽ đó mọi người đều nghe thấy đó là Thẩm Đống, cùng nhau vểnh lỗ tai lên nghe.
Tưởng Thiên Dưỡng đặt điện thoại di động lên trên mặt bàn, nói: "A Đống, ngươi thật là tàn nhẫn."
Thẩm Đống thản nhiên nói: "So với ngài ta còn kém xa. Tưởng tiên sinh , ta muốn một lời giải thích, tại sao Đại Thiên Nhị cùng Đại Phi dẫn người của Hồng Hưng đến giết ta?"
Tưởng Thiên Dưỡng tức giận nói: "Ngươi đây là đang trả đũa. Đại Thiên Nhị cùng Đại Phi đều chết rồi, ngươi còn muốn thế nào?"
Thẩm Đống nói: "Là bọn họ muốn giết ta trước,nhưng năng lực lại có hạn, bị ta giết ngược lại, trên logic có vấn đề sao?"
Tưởng Thiên Dưỡng hừ một tiếng, nói: "Không có vấn đề."
Bạn cần đăng nhập để bình luận