Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 527: Dẫn ba người phụ nữ đi bar

Thẩm Đống nói: "Tối hôm đó chắc chắn không tránh khỏi tranh đấu, ta thật sự không khuyến khích các ngươi đi theo."
Lý Hân Hân tức giận nói: "Vậy ngươi còn hỏi?"
Thẩm Đống cười ha hả nói: "Đây là một loại tôn trọng. Nói đi, chiều nay muốn ăn gì, ta tự mình xuống bếp nấu cho mọi người."
Sắc mặt Lý Hân Hân và Thu Đề đồng thời biến đổi, đồng thanh nói: "Không cần."
Thẩm Đống bất mãn nói: "Các ngươi đây là ý gì? Ta nấu khó ăn như vậy à?"
Lý Hân Hân nói: "Ngươi làm chỉ có thể nói là tạm được, so với thím Trương còn kém xa."
Thẩm Đống cắt một tiếng, nói: "Không biết thưởng thức gì cả."
Cơm nước xong, ba người tản bộ trong sân biệt thự trong chốc lát.
Lý Hân Hân nói: "Ở nhà suốt ngày cũng chán. Ông xã, hay là người dẫn chúng ta đến quán bar uống một ly nhé, được không?"
Ánh mắt Thu Đề sáng lên, phụ họa nói: "Được đó. Ta chỉ mới đến quán bar ở Hồng Kông có đôi ba lần thôi, mà không có lần nào vui vẻ cả."
Thẩm Đống cười nói: "Được, ta dẫn các ngươi đến quán bar của chúng ta. Các ngươi muốn chơi gì thì chơi."
Lý Hân Hân và Thu Đề hào hứng nói: "Thật tốt quá."
Một giờ sau, Thẩm Đống mang theo hai người đẹp đi tới quán bar Tình Duyên ở Tiêm Sa Chủy.
Quán bar này rất lớn, cách hộp đêm Bích Hải chỉ có ba cây số.
Vốn thuộc về Nghê gia, sau đó thuộc về Hàn Sâm, bây giờ đương nhiên là sản nghiệp của Thẩm Đống.
Trong hơn mười quán bar hắn sở hữu, quán bar Tình Duyên hẳn là xếp hạng thứ nhất.
"Các ngươi chậm quá đấy? Ta đã chờ cả nửa giờ rồi."
Vừa từ trong xe đi ra, Âu Vịnh Ân liền tiến lên đón.
Thẩm Đống kinh ngạc hỏi: "Sao ngươi lại ở đây?"
Âu Vịnh Ân liếc mắt, bất mãn nói: "Lương tâm của Thẩm tiên sinh ngươi bị chó ăn rồi, nào có suy nghĩ tới ta nữa. May là ta vẫn có Hân Hân và Thu Đề."
Trong lòng Thẩm Đống rất tán thưởng cách làm của hai cô gái, trên mặt là bộ dáng đương nhiên, nói: "Ta sợ hai cô ấy bị ngươi làm hư."
"Cái gì?"
Âu Vịnh Ân chỉ vào mặt mình, nói: "Ta đường đường là một đại luật sư sẽ làm hư hai người bọn họ? Thẩm tiên sinh, ngươi đúng là biết nói giỡn. Ngược lại vị nguyên Hồng Hưng này mới nguy hiểm, ta còn sợ ngươi làm hư cả ba chúng ta đấy."
Thẩm Đống cười ha hả: "Không sao cả. Muốn xấu thì chúng ta cùng xấu, cùng lắm thì cùng xuống địa ngục thôi."
Trong lúc cười nói nói, bốn người đi vào quán bar tình duyên.
So với mấy quán bar lộn xộn kia, môi trường ở nơi này của Thẩm Đống rõ ràng tốt hơn nhiều.
"Đống ca, sao ngươi lại rảnh rỗi đến đây?"
Nhìn thấy Thẩm Đống, vẻ mặt A Thiền kinh ngạc hỏi.
Thẩm Đống cười nói: "Ta cũng muốn hỏi ngươi đấy. Sao ngươi lại ở đây?"
A Thiền nói: "Cứ mỗi nửa tháng ta sẽ dành thời gian đến các quán bar, KTV và hộp đêm kiểm tra sổ sách một chút, hôm nay đến phiên quán bar Tình Duyên này."
Thẩm Đống ồ một tiếng, nói: "Ta còn tưởng ngươi và Tiểu Mã cãi nhau.:
Mày liễu A Thiền dựng thẳng, nói: "Anh ấy dám."
Thẩm Đống cười ha ha, nói: "Xem ra cả đời này của Tiểu Mã sẽ bị hủy trong tay ngươi rồi. Kiểm tra sổ sách thế nào? Có vấn đề gì không?"
A Thiền nói: "Chuyện làm ăn chỉ có thể nói là tạm được. Như quán bar Tình Duyên, lợi nhuận nửa tháng cũng chỉ khoảng một triệu đô la Hồng Kông. Những quán bar khác thì không bằng, nhiều thì chừng ba bốn trăm nghìn, ít thì chỉ có tám mươi, một trăm nghìn."
Thẩm Đống cười nói: "Chúng ta không làm những chuyện chướng khí mù mịt kia, làm ăn thiếu chút cũng rất bình thường. A Thiền, giới thiệu với ngươi một chút, đây là ba người bạn gái của ta Lý Hân Hân, Thu Đề và Âu Vịnh Ân. Chắc ngươi chưa từng gặp qua nhỉ?"
A Thiền nói: "Chúng ta đã sớm gặp nhau ở hộp đêm Bích Hải. Đống ca, ba bà chủ, để ta dẫn mọi người chơi một bữa thật vui."
Lý Hân Hân nói: "Vậy cảm ơn chị Thiền."
A Thiền mang theo bốn người đi tới vị trí chính giữa nhất.
Nơi này vốn có mấy sinh viên đại học ngồi, A Thiền sai người cho bọn họ năm ngàn đô la Hồng Kông mua chỗ ngồi.
Đối với loại hành vi này, Thẩm Đống cũng không nói gì.
Một người nguyện ý mua, một người nguyện ý bán, ai cũng không xen vào.
Nếu là ép mua ép bán, vậy thì không được.
Trên sân khấu, một người đàn ông đẹp trai đang vừa chơi guitar, vừa hát.
Tiếng hát uyển chuyển du dương, rất dễ nghe.
Thu Đề chỉ vào người đàn ông phía trên sân khấu, kinh ngạc nói: "Chị Thiền, hắn có phải ngôi sao điện ảnh Trịnh Thiệu Thu hay không?"
A Thiền gật gật đầu, nói: "Không sai. Bọn họ là đoàn làm phim "Hương Soái Truyền Kỳ"."
So với kiếp trước có hơi khác, ở thế giới này bộ phim "Hương Soái Truyền Kỳ" phát sóng trên ti vi chậm hai năm, nhưng nó vẫn là bộ phim cực kỳ ăn khách trên màn ảnh nhỏ, với tỉ lệ người xem càn quét hết thảy các bộ phim truyền hình.
Thấy thành tích tốt như vậy, đoàn làm phim "Hương Soái Truyền Kỳ" đã tổ chức một bữa tiệc chúc mừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận