Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 247: Hồng Văn ra tay (2)

Chương 247: Hồng Văn ra tay (2)
Mi Thúc nói: “Ta đã biết. Nhưng mà Đông Hưng và Trung Nghĩa Tín thì tính sao đây? Hai xã đoàn này thật sự là khinh người quá đáng.”
Hồng Văn trầm ngâm trong chốc lát, bảo: “Ta sẽ đích thân nói chuyện cùng hai tên kia. Nếu như bọn họ không nể mặt, vậy cũng đừng trách ta không khách khí.”
Mặt mày Mi Thúc liền trở nên hớn hở, bảo: “Được.”
Ngay trước mặt Mi Thúc, Hồng Văn trực tiếp gọi điện thoại cho Lạc Đà.
Lúc này, Lạc Đà đang trên đường về nhà, hỏi: “Vị nào?”
Hồng Văn nói: “A Lạc, ta là Hồng Văn.”
Con ngươi Lạc Đà đột nhiên co lại, cười ha hả nói: “Văn ca, hóa ra là ngài à. Ngài có chuyện gì muốn bàn giao sao?”
Hồng Văn bình tĩnh nói: “Mi Thúc nói cho ta biết, ngươi và A Long bắt tay nhau để bắt nạt Hồng Thái bọn ta. Là người làm nên những Thành Tựu của Hồng Thái như ngày nay, ta cần một lời giải thích.”
“Giải thích?”
Lạc Đà cười bảo: “Văn ca, nhiều năm trước ngài đã lui ra khỏi giang hồ. Giờ là sao đây? Ngài muốn tái xuất giang hồ sao?”
Hồng Văn trầm mặc trong chốc lát, nói: “Nói đến đây thôi, ta đã hiểu thái độ của ngươi rồi. A Lạc ngươi tự lo lấy.”
Nói xong, Hồng Văn cúp điện thoại, sau đó gọi cho Liên Hạo Long.
Thái độ của Liên Hạo Long so với Lạc Đà còn cứng hơn, không chút khách khí gì mà chửi lại.
Hồng Văn để điện thoại xuống, đột nhiên nở nụ cười, nói: “Ta quả nhiên là đã già rồi, đã không còn ai chịu nể mặt ta nữa.”
Trong lòng Mi Thúc run sợ, tuy trên mặt Hồng Văn vẫn giữ nụ cười thế nhưng sát khí đã bao trùm toàn bộ khuôn mặt, giữa hai đầu lông mày nhăn nhúm lại.
Nụ cười như vậy, Mi Thúc đã từng nhìn thấy rất nhiều lần.
Mà mỗi lần như thế giang hồ đều trở nên dậy sóng.
Hồng Văn nói: “Mi Thúc, về đi. Tiểu đệ của ngươi thương vong nặng nề, trong thời gian ngắn đừng nổi lên xung đột với bọn họ. Chuyện tiếp theo, ta sẽ để cho bọn họ biết nếu đắc tội Hồng Văn ta sẽ có hậu quả gì.”
Sau khi Mi Thúc rời đi, Hồng Văn liên tục gọi mấy cuộc điện thoại, sắc khí nồng đậm khiến bầu không khí trong phòng bị khuấy động.

Tin tức Hồng Thái chỉ nhận được một con đường của Tiêm Sa Chủy và một vài cái bãi nhỏ đã lan truyền khắp giang hồ.
Trong nháy mắt, danh tiếng của Hồng Thái vang xa, trở thành trò cười của tất cả các xã đoàn Hồng Kông.
Thế nhưng rất nhanh sau đó mọi người không còn cười nổi nữa.
Bởi vì tối hôm đó, hơn mười tên đứng đầu của hai xã đoàn Đông Tinh và Trung Nghĩa Tín bị giết chết ngay tại địa bàn của bọn họ.
Hung thủ là ai?
Không cần nói cũng biết, không phải Hồng Hưng thì chỉ có thể là Hồng Thái.
Phản ứng của Tưởng Thiên Sinh cực kỳ nhanh nhạy, ngay lập tức gọi cho Lạc Đà và Liên Hạo Long, bày tỏ với hai người bọn họ rằng chuyện này không có quan hệ gì với Hồng Hưng.
Trên thực tế, hai người bọn họ cũng biết rằng khả năng Hồng Hưng gây ra chuyện này là không lớn.
Đại chiến vừa mới kết thúc, Hồng Hưng tổn thất nặng nề, cần nghỉ ngơi để lấy lại sức.
Hơn nữa bên phía cảnh sát đã sớm cảnh cáo, không cho Hồng Hưng và ba xã đoàn lớn bọn họ tự ý xung đột với nhau.
Tưởng Thiên Sinh hoàn toàn không cần thiết phải tự chuốc lấy phiền toái lớn như vậy.
Không phải Hồng Hưng vậy chỉ có thể là Hồng Thái.
Lạc Đà lập tức gọi điện cho Mi Thúc.
Mi Thúc cười trên sự đau khổ của người khác bảo: “Lạc Đà, ngẩng đầu lên cao vẫn còn có thần linh. Hai xã đoàn các ngươi không coi trọng nghĩa khí, ông trời tất nhiên sẽ không nhìn nổi.”
Lạc Đà lạnh lùng nói: “Ý của ngươi là chuyện này không có quan hệ gì với ngươi?”
Mi Thúc nói: “Đường nhiên không có quan hệ. Về chuyện này, ta có thể thề.”
Lạc Đà hỏi: “Vậy còn Văn ca? Chuyện này có quan hệ gì với hắn không?”
Mi Thúc không tỏ rõ ý kiến nói: “Ngươi cảm thấy ta có thể làm chủ thay cho Văn ca sao?”
“Tất nhiên.”
Lạc Đà trực tiếp cúp điện thoại.
Mi Thúc huýt sáo, ý cười trên mặt hiển lộ rõ ràng.
Mặc dù hắn ta là lão đại Hồng Thái, thế nhưng qua nhiều năm vậy rồi, hắn ta trước sau gì vẫn bị Hồng Văn đè đầu.
Chuyện lớn chuyện nhỏ bên trong Hồng Thái đều không thoát khỏi sự khống chế của Hồng Văn.
Hơn nữa mấy người đứng đầu hiện tại, tất cả đều là những người được Hông Văn nâng đỡ khi xưa.
Bốn xã đoàn đánh nhau, biểu hiện của Hồng Thái quá tệ.
Ngoại trừ lúc Hồng Văn rời đi đã đem theo những tên có khả năng đánh đấm tốt đưa đến công ty thì một nguyên nhân khác chính là do mấy tên đừng đầu còn lại không tham dự trận chiến này.
Nếu không phải vậy, một xã đoàn có thành tựu không thua kém gì Hông HƯng tại sao lại có biểu hiện sứt sẹo như vậy được.
Bây giờ Lạc Đà, Liên Hạo Long đối đầu cùng với Hồng Văn, đương nhiên Mi Thúc sẽ vô cùng cao hứng.
Mặc kề hai bên đấu nhau, bên nào có lợi, bên nào chịu thiệt thì đối với Mi Thúc mà nói hắn ta đều có lợi.
Không thể không nói, người có thể leo đến vị trí này, không có ai là đơn thuần cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận