Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 250: Phi Cơ bị thương nặng (2)

Chương 250: Phi Cơ bị thương nặng (2)
Khi Thẩm Đống biết được tin tức Phi Cơ bị đả thương thì không khỏi sửng sốt, hỏi: “Có nguy hiểm đến tính mạng không?”
A Hoa lắc đầu đáp: “Gãy xương cánh tay phải và cổ chân, khắp cả người đều có vết thương do té ngã, yêu cầu cần tĩnh dưỡng ít nhất ba tháng.”
Thẩm Đống thở phào một hơi nhẹ nhõm, nói: “Người không sao là tốt rồi. Ai làm?”
A Hoa nói: “Tony của băng Miến Điện.”
Trong lòng Thẩm Đống chợt động, hỏi: “Có phải hắn ta có hai huynh đệ ruột không?”
A Hoa ngạc nhiên trả lời: “Đúng là thế. Đại ca của hắn ta gọi là Tra ca, tiểu đệ thì gọi là A Hổ. Đống ca, ngươi biết bọn họ sao?”
Thẩm Đống xua tay, nói: “Ta chỉ nghe nói qua thôi. Mặc kệ ra sao, phải báo thù cho Phi Cơ mới được.”
A Hoa nói: “Có mấy tiểu đệ của Phi Cơ bị bắt rồi, Tony bảo chúng ta mang theo khế đất và giấy thỏa thuận đi gặp hắn ta.”
Thẩm Đống cười lạnh nói: “Thật là thèm tiền chứ không cần mạng mà. Nghe nói ba người bọn họ có một người mẹ được chăm sóc trong viện dưỡng lão, ngươi đi tìm hiểu một chút đi. Sau khi xác nhận rồi thì dùng bà ấy để trao đổi với các huynh đệ của Phi Cơ. Nhớ kỹ là đừng làm tổn thương đến một cọng tóc của bà ấy đó.”
A Hoa gật đầu nói: “Địa bàn của bọn họ ở Cửu Long, ta đoán chắc mẹ của họ cũng ở trong viện dưỡng lão Cửu Long. Đống ca, về phần ba huynh đệ bọn họ thì xử lý thế nào đây?”
Thẩm Đống nhấp một ngụm trà rồi đáp: “Dẫn theo A Sinh, A Tu và A Huy qua đó, đánh gãy tay chân của bọn họ rồi ném vào cổng chính của công ty bất động sản Long Hải, xem như cho nhóm người đó một lời cảnh cáo.”
“Đã rõ.”
A Hoa đáp lại một tiếng rồi rời đi.
Đối với ba huynh đệ Tony, căn bản Thẩm Đống không hề để chúng vào mắt.
Trước kia, chốn giang hồ tại đảo Hồng Kông quá mức hỗn loạn, ai có công phu cao hơn, ai có thể chiến đấu thì sẽ làm lão đại.
Mà bây giờ không giống như thế nữa, đương nhiên có thể chiến đấu là tốt nhất, nhưng quan trọng hơn cả chính là phải biết dùng đầu óc và biết kiếm tiền.
Tony biết rõ hắn chính là lão đại của Hồng Hưng vậy mà còn dám ngu ngốc tự gây rắc rối cho bản thân. Với chỉ số thông minh như vậy, Thẩm Đống không hề có chút hứng thú nào đối với hắn ta.
“Hệ thống.”
Trong lòng Thẩm Đống thầm gọi một tiếng, giao diện thuộc tính của hệ thống làm việc tốt lập tức xuất hiện trước mắt hắn.
Họ tên: Thẩm Đống
Giá trị làm việc tốt:
Thể chất: 22 (10 đối với người bình thường )
Sức mạnh: 22 (10 đối với người bình thường)
Tốc độ: 22 (10 đối với người bình thường)
Tinh thần: 24 (10 đối với người bình thường)
Kỹ năng: Hình Ý Quyền cấp đại sư, kỹ năng dùng súng cấp đại sư, kỹ năng dùng đao cấp đại sư, điều khiển trung cấp.
Trang bị: Không gian trữ vật.
Trong trận chiến trước, Thẩm Đống đã giết không ít người của bang Đông Tinh và Hồng Thái.
Hai băng đảng này đều buôn bán và môi giới mại dâm, tội ác tày trời cho nên hắn đã đạt được rất nhiều giá trị việc tốt.
“Hệ thống, ta muốn đổi công nghệ sản xuất mì ăn liền Khang sư phụ.”
Tuy rằng nhà máy sản xuất mì ăn liền của Thẩm Đống khá tốt, nhưng nếu so sánh với mì ăn liền Khang sư phụ sẽ phổ biến trên toàn thế giới trong tương lai, thì vẫn còn kém xa vạn dặm.
Nếu có thể đổi được công nghệ sản xuất mì ăn liền Khang sư phụ, vậy thì toàn bộ thị trường mì ăn liền sẽ bị hắn độc chiếm.
Đây chính là thị trường có giá trị hơn trăm tỷ, một khi có được thì Thẩm Đống không muốn thành đại gia cũng khó.
“Giá trị việc tốt của ký chủ không đủ để đổi, xin hãy tiếp tục cố gắng.”
“Công nghệ sản xuất mì ăn liền Khang sư phụ cần bao nhiêu giá trị việc tốt?”
“Một triệu rưỡi giá trị việc tốt.”
Muốn có tài nguyên miễn phí ư, đúng là nằm mơ.
Vấn đề hiện tại là bây giờ cần làm như thế nào để thu hoạch được 54 vạn giá trị việc tốt một cách nhanh nhất đây?
Thẩm Đống suy nghĩ một lúc, cuối cùng quyết định giết chết Lạc Đà.
Đầu tiên, Lạc Đà là lão đại của Đông Tinh, chỉ mỗi việc buôn bán mại dâm thôi đã không biết khiến cho biết bao nhiêu gia đình tan nát, quả thật chỉ có thể dùng cụm từ “Táng tận lương tâm” để miêu tả.
Vợ chồng Hàn Sâm đã mang lại cho hắn 50 vạn giá trị việc tốt. Lạc Đà còn ác hơn so với bọn họ, vậy nên giá trị việc tốt chắc chắn cũng sẽ cao hơn.
Thứ hai, Hồng Văn đang cạnh tranh với hai xã đoàn lớn khác. Nếu Lạc Đà chết, nhất định Đông Tinh sẽ cho rằng hắn ta chết trong tay Hồng Văn.
Kể từ đó, hai xã đoàn lớn này chắc chắn sẽ xảy ra chiến tranh, đến khi đó thì toàn bộ giá trị việc tốt sẽ thuộc về tay người khởi xướng là Thẩm Đống.
Cuối cùng, Đông Tinh là kẻ địch của Thẩm Đống, nếu không có người đứng đầu, ắt hẳn sẽ xảy ra lục đục nội chiến. Điều này đối với Thẩm Đống mà nói chỉ có trăm lợi chứ không hại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận