Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 254: Trao đổi con tin (1)

Chương 254: Trao đổi con tin (1)
Đêm qua, Hồng Văn phái bọn A Quỷ đi tìm Lạc Đà gây rắc rối, nhưng chỉ muốn dọa hắn ta mà thôi.
Có hai mục đích: Một, đó là dạy cho Lạc Đà một bài học, vớt vát lại chút mặt mũi cho bản thân. Hai, là để thể hiện cho những xã đoàn khác biết là Hồng Thái bọn họ đã không còn kém coi như xưa nữa.
Trăm triệu lần không ngờ tới, hành động lần này sẽ bị người khác lợi dụng, điều này làm cho Hồng Văn rất đau đầu.
Hồng Nam trầm ngâm rồi nói: “Liệu có thể là Hồng Hưng hay không?”
Hồng Văn xua xua tay, nói: “Là ai đã không còn quan trọng nữa, quan trọng là chúng ta nên làm gì tiếp theo đây?”
A Quỷ nói: “Văn ca, sau này sự an toàn của ngươi sẽ do ta phụ trách.”
Hồng Văn vỗ vỗ bờ vai của hắn ta, nói: “Vậy thì làm phiền ngươi. A Nam, khi nào thì tang lễ của Lạc Đà sẽ được tổ chức?”
Hồng Nam nói: “Buổi sáng ngày mai. Đại ca, chẳng lẽ ngươi muốn đi tham dự tang lễ của hắn ta sao?”
Hồng Văn trầm giọng nói: “Ta muốn nói chuyện với Bổn thúc một chút.”
Hồng Nam hét lớn: “Ta kiên quyết không đồng ý. Đông Tinh là người như thế nào chứ? Chẳng qua chỉ là một đám buôn bán mại dâm rác rưởi mà thôi. Thậm chí còn không thể đếm được bọn họ đã làm ra bao nhiêu chuyện đê tiện vô liêm sỉ rồi. Nếu ngươi đi đến đó thì có khác gì đi chết đâu.”
A Quỷ cũng đồng tình nói: “Văn ca, Nam ca nói không sai. Đông Tinh là xã đoàn ít tuân thủ theo quy củ giang hồ và nguyên tắc đạo đức bang phái nhất. Nếu ngươi muốn nói chuyện với Bổn thúc thì có thể gọi điện thoại, không nhất thiết phải mạo hiểm gặp mặt trực tiếp như vậy.”
Hồng Văn cũng đã nghe nói qua về tác phong thường ngày của Đông Tinh, gật đầu rồi nói: “Bây giờ ta sẽ gọi điện cho Bổn thúc.”
Hắn ta lấy điện thoại ra, tìm được số điện thoại của Bổn thúc, Hồng Văn nhanh chóng gọi điện.
“Ai đó?”
“Ta là Hồng Văn.”
“Hồng Văn, ngươi thật là to gan, dám phái người giết thủ lĩnh của chúng ta.”
“Bổn thúc, ngươi đừng để bị trúng kế, chuyện này là do có người gài bẫy muốn hãm hại chúng ta.”
“Chó chết. Trước khi Lạc Đà chết, hắn đã gọi điện cho tất cả mọi người trong chúng ta, nói là ngươi đang tấn công vào biệt thự của hắn. Bây giờ Lạc Đà chết rồi, ngươi lại nói với ta là có người vu oan hãm hại. Ngươi coi ta là đồ ngốc à?”
“Đêm qua, đúng là ta có phái người đến, nhưng chỉ là hù dọa Lạc Đà một chút mà thôi, không có ý định muốn giết hắn ta. Là có người theo sau bắn chết, mục đích là để hai bên chúng ta chiến tranh với nhau.”
“Ngươi nói xong chưa?”
“Xong rồi.”
“Nếu ngươi mà đi làm biên kịch phim thì chắc hẳn sẽ vô cùng xuất sắc đấy.”
Nói xong, Bổn thúc trực tiếp cúp điện thoại.
Vẻ mặt của Hồng Văn rất bất đắc dĩ, nói: “Giải thích cũng không có hiệu quả.”
Hồng Nam hung hăng nói: “Vậy thì đánh thôi, đánh cho đến khi nào Đông Tinh nhận thua là được.”
Hồng Văn là một kẻ kiêu ngạo, sau khi giải thích không có kết quả, hắn ta liền lập tức điều chỉnh lại tâm trạng của mình.
Sau một hồi suy nghĩ, Hồng Văn nói: “A Nam, hẹn Đặng bá cho ta, ta muốn mời ông ta uống trà.”
Nếu đã xác định Đông Tinh là kẻ địch của mình, vậy thì chỉ có thể chiến đấu với Đông Tinh thôi.
Hồng Nam nói: “Đại ca, ngươi muốn kéo Hòa Liên Thắng vào cùng sao?”
Hồng Văn ừ một tiếng, nói: “Ba xã đoàn lớn đại chiến với nhau, chỉ có Hòa Liên Thắng là không ra tay. Nếu Đặng bá có thể hỗ trợ thì việc đánh bại Đông Tinh hẳn là không khó.”
Hồng Nam gật đầu đáp: “Ta lập tức đi làm ngay.”
Về phần Thẩm Đống – người đã khơi mào cuộc chiến thì lúc này đây đang kiểm kê lại thu hoạch.
Sau khi hai người phụ nữ rời đi, hắn mới lấy két sắt ra từ trong hệ thống.
Kiểm kê một lúc, Thẩm Đống đã lấy được tổng cộng 22 triệu đô la Mỹ tiền mặt, nếu đổi ra đô la Hồng Kông thì tương đương với 160 triệu đô.
Trang sức vàng bạc và đá quý thì có tổng cộng 26 món, mỗi một món đều có giá trị xa xỉ.
Nếu so sánh với số đó, mấy cái đồng hồ đắt tiền của những thương hiệu nổi tiếng có giá trị vài trăm nghìn đô hay thậm chí là vài triệu cũng chẳng là gì cả.
Nhưng đáng giá nhất vẫn là tiền tiết kiệm và bất động sản của Lạc Đà.
Đúng là một gã biết kiếm tiền, chi phiếu của HSBC() và ngân hàng Hoa Kỳ thế nhưng có giá trị lên tới 120 triệu đô la Mỹ.
(
) HSBC là một trong những tổ chức dịch vụ tài chính và ngân hàng lớn nhất thế giới.
Còn có ba bất động sản và vài quán bar.
Nếu tính toán một chút, tổng giá trị của mấy thứ là phải ít nhất là 1,7 tỷ đô.
Không hổ là lão đại của Đông Tinh, người đã nắm giữ vị trí thủ lĩnh suốt hai mươi năm, quả thật chỉ có thể dùng cụm từ giàu nứt khố đổ vách để miêu tả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận