Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 640: Dự định của Hồng Hưng (2)

Không đợi Thập Tam Muội trả lời, Thẩm Đống đã nói: “Từ khi bắt đầu kinh doanh đến nay, lợi nhuận trung bình mỗi tháng là 76 triệu đô la Hồng Kông. Chỉ cần quản lý ổn thỏa thì không đến hai năm là đã có thể kiếm lại được 1.5 tỷ về rồi.”
“Mẹ kiếp.”
Hàn Tân kinh ngạc đến mức hai tròng mắt sắp rớt ra ngoài, nói: “Tính ra thì một ngày kiếm hơn 2 triệu đô la Hồng Kông, ngươi có nói quá không vậy.”
Thập Tam Muội: “Người ta nói ngươi kiếm được bộn tiền nhờ vào hộp đêm Bích Hải, ta cứ tưởng 30 triệu đô la Hồng Kông đã là nhiều nhất rồi chứ, không ngờ nó có thể cao đến mức như vậy.”
Trần Hạo Nam nói: “Đống ca, nơi kinh doanh tốt như vậy mà ngươi thật sự muốn bán đi sao?”
Thẩm Đống nhún vai nói: “Hộp đêm Bích Hải cũng tương tự như thanh lâu thời xưa thôi, mặc dù có nhiều chỗ cải thiện hơn nhưng bản chất thì cũng gần giống vậy. Các sản nghiệp lớn của tập đoàn Đằng Phi đã đi vào trật tự, cho nên ta không muốn hộp đêm Bích Hải sẽ trở thành vết nhơ của Đằng Phi.”
Trần Hạo Nam cười khổ nói: “Xem ra Hồng Hưng chúng ta không có duyên với hộp đêm Bích Hải rồi. Chúng ta dù có đập nồi bán sắt thì cũng không kiếm ra được nhiều tiền như vậy.”
Mặc dù Trần Hạo Nam đã trở thành long đầu của Hồng Hưng, nhưng căn cơ của hắn ta quá mỏng, còn không bằng cả Hàn Tân.
Bảo hắn ta nhanh chóng lấy ra 1.5 tỷ đô la Hồng Kông là chuyện không thể nào.
Thẩm Đống cười nói: “Điểm giới hạn của ta là 2 tỷ đô la Hồng Kông. Bất kể là ai, cho dù là Lý Siêu Nhân đi nữa mà có thể chi ra được số tiền này thì ta đều sẽ bán hộp đêm Bích Hải cho người đó.”
Hàn Tân nói: “Ngươi thật là càng hỗn càng lớn, lá gan cũng to dần lên. Tứ đại gia tộc đã thống trị đảo Hồng Kông nhiều năm, thực lực hùng hậu, mà ngươi lại dám ngang nhiên tuyên chiến với bọn họ trước báo chí, thật không hiểu nổi suy nghĩ của ngươi nữa?”
Thẩm Đống nói: “Bắt đầu từ ngày Lý Siêu Nhân dám đoạt công trình của ta thì giữa ta và hắn đã không còn gì để nói. Ha ha, bọn họ muốn đánh thì ta dám theo, cùng lắm thì cá chết lưới rách.”
Hàn Tân nói: “Chỉ sợ dù con cá như ngươi có chết thì lưới của bọn họ cũng không rách tí nào đâu. Nhưng mà đoạt được cảng Tân Giới thì ngươi cũng không thiệt thòi bao nhiêu. A Đống, ta muốn xây thêm mấy kho hàng để mở rộng kinh doanh, ý ngươi thế nào?”
Thẩm Đống nói: “Tạm thời không được. Bây giờ tứ đại gia tộc đang nhìn ta chằm chằm. Ngươi là đại ca chuyên làm buôn lậu của Hồng Hưng, một khi có liên quan đến ta thì chắc chắn không đến ba ngày là đã bị cảnh sát biển bắt được.”
Hàn Tân nói: “Ta đang nói đến việc làm ăn đàng hoàng hợp pháp chứ đâu phải buôn lậu.”
Thẩm Đống tò mò hỏi: “Ngươi định làm gì?”
Hàn Tân đáp: “Ta, Hạo Nam, Thập Tam Muội và Khủng Long dự định xây một nhà máy sản xuất TV và một nhà máy sản xuất máy ghi âm. Chúng ta đã tìm được dây chuyền sản xuất và bên cung cấp nguyên vật liệu rồi, đang chuẩn bị mua đất xây dựng, chuyên môn bán cho đại lục. Ngươi cảm thấy thế nào?”
Thẩm Đống cười ha ha, nói: “TV và máy ghi âm đều là những thiết bị gia dụng cần thiết ở đại lục, chỉ cần chất lượng không có vấn đề thì chắc chắn là một con đường kinh doanh rất tốt. Nhưng mà ta nghĩ rằng các ngươi không cần phải xây nhà máy sản xuất trên đảo Hồng Kông đâu.”
Hàn Tân nhướng mày nói: “Ý ngươi là ở đại lục?”
Thẩm Đống gật đầu: “Đúng vậy. Giá lao động trong đại lục rẻ, giá đất cũng rẻ hơn, việc vận chuyển và vay vốn cũng đều thuận tiện. Chỉ với bốn ưu thế này cũng đủ đến giúp các ngươi tiết kiệm được một khoản tiền lớn rồi.”
Trần Hạo Nam nói: “Ta lo là chính sách của bọn họ không ổn định.”
Thẩm Đống cười nói: “Ta đã xây rất nhiều nhà máy và nhà cao tầng ở đại lục, nếu chính sách không ổn định thì ngươi nghĩ ta có ngu mà làm như thế không?”
Nhìn thấy Trần Hạo Nam đang suy nghĩ, Thẩm Đống tiếp tục nói: “Ta có quan hệ không tồi với Sở Tinh Hoa - người quản lý kinh tế ở Bằng Thành. Nếu các ngươi suy xét đến việc xây nhà máy ở Bằng Thành thì ta có thể móc nối giúp các ngươi.”
Trần Hạo Nam: “Cảm ơn Đống ca. Sau khi trở về chúng ta sẽ cân nhắc kỹ.”
Cơm no rượu say xong, ba người Trần Hạo Nam tiễn Thẩm Đống lên xe.
Nhìn theo chiếc xe đang dần đi xa, Hàn Tân nói: “Khí thế của thằng nhóc Thẩm Đống này càng ngày càng mạnh mẽ. Chỉ nói chuyện phiếm với hắn thôi mà ta đã cảm thấy áp lực rồi.”
Thập Tam Muội phụ họa nói: “Ai nói không phải đâu? A Tân, bây giờ A Đống đã khác với trước kia rồi. Giờ hắn là người có thể đối đầu với tứ đại gia tộc, có địa vị hoàn toàn ngang hàng với đám người Lý Siêu Nhân. Sau này chỉ sợ là chênh lệch giữa chúng ta và hắn sẽ càng lúc càng lớn. Ha ha, may mắn là tên nhóc đó còn nhớ tình cũ, nếu không, chúng ta có lẽ còn không đủ tư cách để được gặp mặt hắn đâu, chứ đừng nói đến ăn cơm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận