Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 548: Tiếp nhận bất động sản

Wilson trầm mặc một lát, nói: "Là phó cục trưởng cục tài chính Raul nhận tiền của Thẩm Đống, giấu ta cấp giấy phép nhập khẩu cho Thẩm Đống. Thật xin lỗi, chuyện này ta không giúp gì được vì một số nguyên nhân."
Lý Siêu Nhân không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là nhược điểm của Wilson đã rơi vào tay Raul, vì vậy nói: "Ta hiểu rồi. Wilson tiên sinh, ta vừa mới đặt mấy chục vạn tấn vật liệu xây dựng, giá cả cao hơn Thẩm Đống rất nhiều, có phải ngài nên nói công ty bên Mã Lai bán cho ta rẻ hơn một chút không?"
Wilson nghe xong, trả lời: "Lý tước sĩ, chúng ta phải tuân thủ hợp đồng. Có điều ta sẽ nói rõ tình huống với em trai ta, tin tưởng nó sẽ có chừng mựuc."
Chừng mực cái rắm.
Lý Siêu Nhân biết rõ thái độ làm người của em trai Wilson.
Muốn cho hắn ta nhổ tiền trong miệng ra là việc còn khó hơn so với lên trời.
Cúp điện thoại, Lý Siêu Nhân gọi Lý Trạch Khải tới.
Sau khi hai cha con bàn bạc một phen, quyết định giảm giá cát xuống còn 110 đô la Hồng Kông mỗi tấn, giảm giá xi măng xuống còn 750 đô la Hồng Kông mỗi tấn, thấp hơn một chút so với giá Thẩm Đống đưa ra.
Biết được tình huống này, Đường Bồi Quân lập tức báo cáo cho Thẩm Đống.
Thẩm Đống cười nói: "Lý Siêu Nhân quả nhiên muốn phá giá ta."
Đường Bồi Quân hỏi: "Đống ca, chúng ta nên làm gì bây giờ?"
Thẩm Đống nói: "Thông qua vật liệu xây dựng, chúng ta đã thu được đủ lợi ích, đừng nghĩ dựa vào nó để kiếm tiền nữa."
Đường Bồi Quân nói: "Ý của ngươi là chúng ta bồi Lý Siêu Nhân phá giá đến cùng."
Thẩm Đống khoát tay nói: "Đêm qua lúc nói về chuyện này, tổng giám độc Lăng và tổng giám đốc Quách đã đưa ra một cách lấy vô chiêu thắng hữu chiêu. Không cần quan tâm Lý Siêu Nhân làm gì, lại càng không cần định giá lại. Chúng ta cứ bán cát và xi măng cho mọi người trước. Bất luận Lý Siêu Nhân giảm xuống bao nhiêu tiền, chúng ta chỉ cần ra giá thấp hơn hắn ta là được."
Đường Bồi Quân nói: "Đã rõ."
Xi măng và cát của Thẩm Đống bán rẻ hơn Lý Siêu Nhân nhiều, cho dù tặng không cho các thương gia bất động sản cũng chỉ lỗ hai ba chục triệu mà thôi, vốn không phải chuyện gì lớn.
Mà Lý Siêu Nhân bên kia thì không giống vậy, chỉ riêng phí vận chuyển đã vượt qua giá trị của cát và xi măng gấp mấy lần.
Hơn nữa gia tộc Wilson ra giá cao dọa người, cho nên Thẩm Đống đối mặt với cuộc chiến phá giá không hề hoảng hốt.
"Lão Đường, ngươi dẫn luật sư đi tiếp nhận tòa nhà Dương Quang của Trịnh Đồng đi."
Đường Bồi Quân cười nói: "Ngài cảm thấy hắn ta có thực hiện lời hứa không?"
Thẩm Đống nhún vai: "Nếu Trịnh Đồng không cho, ngươi không cần miễn cưỡng, chỉ cần nói chuyện này cho truyền thông là được."
Trong lòng Đường Bồi Quân khẽ động, nói: "Vậy không bằng ta trực tiếp dẫn truyền thông qua đó tiếp nhận văn phòng luôn cho rồi."
Thẩm Đống sửng sốt, sau đó giơ ngón tay cái lên, nói: "Biện pháp này quá tổn hại, nhưng ta thích. Tốt nhất là tìm mấy nhà lớn lớn. Nếu hắn ta cho, vậy hãy để truyền thông lên bài đưa tin tổng giám đốc Trịnh nhất ngôn cửu đỉnh, nói lời giữa lời. Nếu không cho, vậy hắn chính là một tên vô lại, chúng ta sẽ kéo cái mác hào môn của hắn xuống."
Đường Bồi Quân cười nói: "Đã hiểu."
Trịnh Đồng vô cùng coi trọng chữ tín.
Trước khi Đường Bồi Quân đến, hắn ta đã sai người sắp xếp tất cả tư liệu đâu đó xong xuôi cả rồi.
Tài liệu về tình hình tài chính liên quan cũng rất rõ ràng.
Đường Bồi Quân vô cùng hài lòng đối với Lại Quang Diệu - CEO công ty bất động sản Trịnh thị, nói: "Trịnh gia không hổ là một trong những hào môn nổi tiếng nhất Hồng Kông, chỉ riêng chuyện tự đánh bạc chấp nhận thua này không phải chuyện người bình thường có thể làm được."
Không có thỏa thuận, không có ghi âm, chỉ là lời nói suông giữa hai người, thế mà Trịnh Đồng không chút do dự giao tòa nhà hơn hai tỷ cho Thẩm Đống, người có thể làm được điểm này quả thật không có mấy.
Phần đông bọn họ đều sẽ chơi xấu.
So với hơn hai tỷ, mặt mũi chỉ là cái rắm thúi.
Lại Quang Diệu không có chúy thiện cảm nào đối với công ty bất động sản Đằng Phi, mắt thấy văn phòng sắp sửa đi vào hoạt động lại phải giao cho kẻ khác, đổi lại là ai đi nữa cũng không chịu nổi.
"Tống giám đốc Đường, không có vấn đề chứ?" Mặt mày Lại Quang Diệu tối sầm hỏi.
Đường Bồi Quân nói: "Không có."
Lại Quang Diệu nói: "Vậy xin gửi văn bản tiếp nhận. Sau này tòa nhà văn phòng Ánh Dương xảy ra chuyện gì cũng không liên quan đến công ty bất động sản Trịnh thị chúng ta."
Đường Bồi Quân nhướng mày, nghi ngờ nói: "Các ngươi không đặt bom ở đây đấy chứ?"
Lại Quang Diệu tức giận trợn trắng mắt, không vui nói: "Ta còn chuẩn bị dùng tên lửa san bằng đây."
Đường Bồi Quân cười ha hả nói: "Không cần tức giận, chỉ đùa một chút mà thôi."
Giao văn bản tiếp nhận đã sớm chuẩn bị tốt cho Lại Quang Diệu, Lại Quang Diệu lập tức rời đi không ngoái đầu lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận