Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 532: Thẩm Đống ra mặt (2)

Có thể khiến ba mỹ nhân xinh đẹp gợi cảm như thế cùng hầu hạ một chồng, vị Thẩm tiên sinh này thật sự là quá ghê gớm.
Bởi vì ánh đèn hơi tối, Vương Kinh vẫn chưa thấy rõ dáng vẻ của Thẩm Đống.
Vương Kinh nói: "Nhã Trí, giúp một tay, ta nhất định sẽ không quên ân tình của ngươi."
Triệu Nhã Trí tuy rằng khinh thường thái độ làm người của Vương Kinh, nhưng dù sao hắn ta cũng là đạo diễn của "Hương Soái Truyền Kỳ".
Triệu Nhã Trí không tiện từ chối, chỉ có thể nhắm mắt, dẫn hắn ta tới bàn Thẩm Đống.
Khi Vương Kinh thấy rõ mặt Thẩm Đống, trong lòng không khỏi khiếp sợ.
Hắn ta vốn tưởng rằng Thẩm Đống là đại lão xã hội đen nên tuổi tác kiểu gì cũng phải bốn năm mươi tuổi, chưa từng nghĩ hắn sẽ trẻ như vậy.
Triệu Nhã Trí hơi ngượng ngùng, nói: "Đống ca, chúng ta lại gặp mặt."
Thẩm Đống cười nói: "Triệu tiểu thư, chúc mừng bộ phim truyền hình người quay được nổi tiếng. Ba người họ đều thành fan hâm mộ của ngươi luôn rồi."
"Ta không phải fan của cô ấy đâu."
Âu Vịnh Ân đứng dậy, ấn Triệu Nhã Trí lên ghế, sau đó hôn lên mặt cô một cái, nói: "Chính xác mà nói, Nhã Trí và Mẫn Tuệ đều là phụ nữ của ta."
Thẩm Đống vỗ trán: "Cẩn thận bị fan của Triệu tiểu thư đánh chết."
Lý Hân Hân thấy Vương Kinh xấu hổ đứng ở đó, nói: "Ông xã, vị này là đạo diễn Vương Kinh."
Thẩm Đống gật đầu với Vương Kinh: "Đạo diễn Vương, có chuyện gì à?"
Vương Kinh liếm mặt, nịnh nọt nói: "Đống ca, tối nay gặp ngài, thật sự là vinh phúc ba đời. Ta mạo muội đến đây là xin ngài giúp ta hòa giải hiểu lầm giữa ta và Ngưu Cảnh tiên sinh."
"Hiểu lầm?"
Thẩm Đống nhíu mày nói: "Đạo diễn Vương, chuyện của ngươi hình như không thể dùng hai chữ hiểu lầm để diễn đạt được đâu nhỉ?"
"Cái này..."
Vương Kinh giải thích: "Đống ca, lúc trước ta quả thật không biết Tôn Lỵ Lỵ có bạn trai Hồng Thái. Nếu biết sớm, ta nào dám đi tán tỉnh cô ta?"
Thẩm Đống thản nhiên nói: "Đạo diễn Vương, bất kể nguyên nhân gì, ngươi cắm sừng Ngưu Cảnh là sự thật. Dựa theo quy củ giang hồ, dù hắn có giết ngươi cũng không quá đáng. Trước đây tuy ta từng lăn lộn trong xã đoàn, quan hệ với lão đại Hồng Thái cũng coi như không tệ, nhưng bảo ta lấy lớn hiếp nhỏ, không để ý đạo nghĩa giang hồ tìm Ngưu Cảnh phiền toái, loại chuyện này ta thật sự không làm được."
Vương Kinh vội vàng nói: "Đống ca, ta không phải xin ngài tìm Ngưu Cảnh gây rắc rối gì, chỉ là mời ngài làm người trung gian, xem một chút còn có khả năng nào khác giải quyết vấn đề này hay không."
Thẩm Đống ồ một tiếng, nói: "Ý của ngươi là muốn dùng tiền giải quyết, đúng không?"
Vương Kinh gật đầu, nói: "Đúng vậy. Chỉ cần Ngưu Cảnh bằng lòng, giá cả có thể thương lượng."
Triệu Nhã Trí bên cạnh chạm vào Âu Vịnh Ân, Âu Vịnh Ân nói: "Ông xã, ngươi giúp đạo diễn Vương đi."
Lý Hân Hân và Thu Đề cũng đồng loạt phụ họa, điều này làm cho Vương Kinh rất chi cảm kích.
Hắn ta nào biết Thẩm Đống đã sớm nói với ba cô gái phương pháp xử lý chuyện này.
Ba cô gái xin hắn ra tay chỉ để đạt được sự cảm kích của Vương Kinh mà thôi.
Dù sao, quan hệ giữa Vương Kinh và đài truyền hình TVB không cạn.
Sau này có chuyện gì, có lẽ hắn ta có thể giúp đỡ.
Thẩm Đống đứng dậy, nói: "Được rồi. Đạo diễn Vương, ngươi theo ta đi tìm Ngưu Cảnh nói chuyện."
Vương Kinh hoảng sợ, nói: "Đống ca, bọn hắn quá nhiều người, hay là không gọi thêm vài nhân viên an ninh lại đây?"
Thẩm Đống cười nói: "Yên tâm. Ở Hồng Kông không xã đoàn nào dám động thủ với ta?"
Vương Kinh không có cách nào, đành phải lẽo đẽo theo sau Thẩm Đống tìm Ngưu Cảnh.
Thấy Thẩm Đống, Ngưu Cảnh vội vàng đứng lên, cung kính nói: "Đống ca, chào ngài, ta là Ngưu Cảnh của Hồng Thái."
Đám đàn em của hắn ta cũng ào ạt đứng lên, đồng thanh nói: "Chào Đống ca."
Nghe được động tĩnh sau lưng, khách hàng đồng loạt nhìn qua.
"Ai vậy?"
"Hình như là ông chủ quán bar này."
"Nhất định là đại nhân vật trong xã đoàn."
"Lợi hại, thật sự rất khí phách."

Mọi người nghị luận sôi nổi.
Vương Kinh lại càng hoảng sợ.
Hắn ta không ngờ thân phận và địa vị của Thẩm Đống lại cao như vậy, ngay cả người của Hồng Thái cũng tôn kính Thẩm Đống đến thế.
Thẩm Đống đưa ta ra hiệu cho mọi người ngồi xuống, nói: "Không cần khách khí, ngồi xuống cả đi. Đây là quán bar của ta, mọi người muốn uống gì cứ gọi, ta mời."
Đám đàn em nói: "Cảm ơn Đống ca."
Sau khi ngồi xuống, Thẩm Đống ngồi xuống đối diện Ngưu Cảnh, Vương Kinh ngồi bên cạnh hắn.
Thẩm Đống hỏi: "Ta nên gọi ngươi là gì?"
Ngưu Cảnh nói: "Đống ca, ngài gọi ta là A Cảnh là được."
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Được. A Cảnh, chuyện của Vương Kinh và Tôn Lỵ Lỵ, ta biết cả rồi. Rất rõ ràng, đây là Vương Kinh không đúng, ngươi định xử lý thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận