Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 639: Dự định của Hồng Hưng (1)

Chỉ cần các cơ quan liên quan ra tay thì có thể xử lý được Thẩm Đống một cách dễ dàng.
Lý Siêu Nhân nói: “Thẩm Đống là kẻ thù chung của tứ đại gia tộc chúng ta. Muốn đối phó với hắn thì nhất định phải là tứ đại gia tộc cùng nhau đối phó mới được. Ngươi có hiểu ý ta không?”
Lý Trạch Khải đáp: “Con hiểu.”
Ngoại trừ Lý Siêu Nhân ra, ba người Quách Thắng Lợi, Trịnh Đồng và Lý Triệu Sơn cũng cực kỳ tức giận với lời tuyên chiến của Thẩm Đống, tỏ vẻ phải cho Thẩm Đống một bài học nhớ đời.
Trưa hôm đó, bốn người hẹn nhau ăn cơm và bàn bạc kế hoạch đối phó.
Trong phòng riêng tại một khách sạn 5 sao ở Tiêm Sa Chủy.
Bốn người Thẩm Đống, Trần Hạo Nam, Hàn Tân và Thập Tam Muội đang ngồi cùng nhau.
Thẩm Đống nhìn về phía Trần Hạo Nam thần thái sáng láng, mỉm cười nói: “A Nam, chúc mừng ngươi lên vị trí long đầu của Hồng Hưng.”
Trần Hạo Nam vẫn có chút để tâm đến chuyện Thẩm Đống giết Đại Thiên Nhị và Đại Phi, trên mặt lộ ra một nụ cười giả tạo, nói: “Đều là nhờ vào sự hỗ trợ to lớn của Tân ca và Thập Tam Muội nên ta mới có cơ hội lên vị trí long đầu này. Nếu ngươi còn ở Hồng Hưng thì chỉ sợ không đến lượt ta.”
Thẩm Đống xua tay nói: “Trên thế giới này không có nhiều “nếu” như vậy, ta cũng không cảm thấy hứng thú đối với vị trí long đầu của Hồng Hưng. A Nam, nói thật đi, có phải ngươi còn đang trách ta vì đã giết Đại Thiên Nhị không?”
Trần Hạo Nam đáp: “Đúng thế.”
Thẩm Đống mỉm cười nói: “Đã là long đầu rồi thì ngươi cũng nên thay đổi cách suy nghĩ của mình đi. Nếu đổi lại là Tưởng Thiên Sinh hoặc là Tưởng Thiên Dưỡng thì đừng nói là một Đại Thiên Nhị, mà dù có là mười Đại Thiên Nhị chết đi thì bọn họ cũng sẽ không để tâm.”
Trần Hạo Nam nói: “Ta vĩnh viễn sẽ không trở thành người giống như bọn họ.”
Thẩm Đống nhíu mày nói: “Vậy từ tốt nhất ngươi nên rời khỏi vị trí long đầu của Hồng Hưng đi. Để một long đầu không có lòng dạ cứng rắn lãnh đạo thì sớm muộn gì xã đoàn cũng sẽ dần suy bại, thậm chí là bị hủy diệt.”
Nhìn thấy Thẩm Đống đã có vẻ như hơi tức giận thì Hàn Tân vội vàng nói: “Đống ca, để cho Hạo Nam ít thời gian đi.”
Thẩm Đống hừ một tiếng, nói: “Chốn giang hồ vốn dĩ chính là ngươi đánh ta, ta đánh ngươi. Sinh tử do mệnh, phú quý do trời. Đại Thiên Nhị dẫn theo người đến giết ta là vì vinh hoa phú quý, mà ta đi tìm hắn là vì báo thù. Trần Hạo Nam tiên sinh, ngươi nói cho ta biết chuyện này có vấn đề gì không?”
Trần Hạo Nam há miệng thở dốc, nhưng rốt cuộc cũng không thể nói ra một lời nào để bào chữa cho mình.
Quả thật là Đại Thiên Nhị muốn giết Thẩm Đống trước, sau đó Thẩm Đống quay lại trả thù, chuyện này dù xét trên phương diện nào thì Thẩm Đống cũng không sai.
Thập Tam Muội ho khan một tiếng, nói: “A Đống, Hạo Nam, đừng nhắc lại chuyện trước kia nữa, cứ để chúng nó trôi theo gió mà đi đi. Bây giờ là thời đại kinh doanh, kiếm tiền mới là con đường đúng đắn.”
Hàn Tân cũng vỗ tay nói: “Thập Tam Muội nói đúng, chúng ta phải hòa khí sinh tài chứ. A Đống, chúng ta mời người đến ăn cơm là vì muốn bàn chuyện mua bán với ngươi.”
Thẩm Đống bưng tách trà lên, nhấp một ngụm rồi hỏi: “Mua bán gì?”
Hàn Tân đáp: “Hộp đêm Bích Hải.”
”Phì.”
Thẩm Đống suýt chút nữa phun hết trà trong miệng ra, nói: “Các ngươi muốn mua lại hộp đêm Bích Hải của ta?”
Hàn Tân gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Thẩm Đống cười nói: “Tân ca, từ khi báo chí đăng tin đến bây giờ đã được bốn tiếng. Ngươi có biết đã có bao nhiêu người gọi điện cho ta nói muốn mua lại hộp đêm Bích Hải không? Tổng cộng có 16 người, các ngươi là người thứ 17.”
Tất cả mọi người đều biết hộp đêm Bích Hải là nơi kiếm tiền nhiều nhất trên đảo Hồng Kông, doanh thu kiếm được mỗi tối có thể đạt đến con số hàng triệu.
Lần này sở dĩ xảy ra chuyện, chủ yếu là bởi vì Thẩm Đống đắc tội với tứ đại gia tộc, bị đối phương trả thù, chứ không phải do bản thân hộp đêm Bích Hải có vấn đề.
Chỉ cần có được hộp đêm Bích Hải, rồi lại tiếp tục sử dụng hình thức quản lý như Thẩm Đống thì chắc chắn hộp đêm Bích Hải sẽ lại có thể tỏa sáng rực rỡ lần nữa.
Bởi vậy nên sau khi biết được tin Thẩm Đống định bán hộp đêm Bích hải, mọi người đều nhanh chóng gọi điện thoại cho hắn, hy vọng có thể giành được cái chậu vàng này về tay.
Trần Hạo Nam nói: “Đống ca, có thể nói cho chúng ta biết những người khác ra giá bao nhiêu không?”
Thẩm Đống trả lời không chút do dự: “Người ra giá cao nhất chính là Hồng Văn với 1.5 tỷ đô la Hồng Kông. Những người khác thì dao động từ 1.3 đến 1.4 tỷ.”
Thập Tam Muội ngạc nhiên kêu: “1.5 tỷ đô la Hồng Kông. Mẹ nó, bộ cướp ngân hàng hả?”
Thẩm Đống tức giận nói: “Thập Tam Muội, ngươi có biết lợi nhuận một tháng của hộp đêm Bích Hải là bao nhiêu không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận