Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 1070: Lão gia tử thị sát

Lão gia tử là người thế nào?
Định Hải Thần Châm* của toàn bộ Hạ Quốc!
() Định Hải Thần Châm: Cây kim thần định biển. Cụm từ này đúng là xuất phát từ tiểu thuyết "Tây Du Ký" (西遊記) của Ngô Thừa Ân. Định Hải Thần Châm, hay còn gọi là Như Ý Kim Cô Bổng (如意金箍棒), là cây gậy sắt mà Tôn Ngộ Không sử dụng làm vũ khí. Cây gậy này có khả năng thay đổi kích thước và là một vũ khí mạnh mẽ có thể ổn định biển rộng. Nghĩa bóng của Định Hải Thần Châm là trụ cột của một người; tổ chức hay địa phương.
Nếu người của ông ấy đến thị sát các công ty lớn của Đằng Phi, chắc chắn sẽ được lên bản tin lúc 7 giờ tối.
Thương hiệu Đằng Phi sẽ ngay lập tức xuất hiện trước mắt toàn thể nhân dân cả nước.
Nói không chừng, sau này các cơ quan chính phủ đều sẽ mua xe Đằng Phi làm xe công vụ của chính phủ.
Lần trước, khi cắt băng khánh thành công ty khoa học kỹ thuật Đằng Phi, Thẩm Đống đã mời lão gia tử đi thị sát các công ty khác của Đằng Phi, nhưng tiếc là ông cụ rất bận rộn, không có thời gian đi.
Nửa tháng sau, Thẩm Đống dù thế nào cũng phải tìm cách để lão gia tử đến xem.
"Bởi vì quảng cáo miễn phí này còn trâu bò hơn bất kỳ quảng cáo trả tiền nào!"
Đỗ Vũ Tân nói: “Lão gia tử đi đâu là do ông ấy quyết định, chúng ta cũng không dám nói chắc. Chuyện này ấy, ngươi đừng có tiết lộ ra ngoài, hiểu chứ?'"
Thẩm Đống làm cử chỉ OK, nói: “Yên tâm, ta hiểu.”
Thời gian trôi nhanh, trong chớp mắt đã qua nửa tháng.
Ở cổng công ty ô tô Đằng Phi, Thẩm Đống cùng với Tiểu Mã Ca và hơn mười nhân viên cấp cao của công ty đang đợi sự xuất hiện của lão gia tử.
Tiểu Mã Ca chỉnh sửa cà vạt của mình và nói: “Jimmy, ngươi thấy bộ đồ ta mặc này có ổn không?”
Jimmy nhìn hắn ta một cái rồi nói với vẻ mặt không hài lòng: “Ngươi không phải là đi catwalk, ăn mặc quan trọng như vậy à?”
Tiểu Mã Ca trừng mắt mắt, bực bội nói: “Ngươi thì biết cái gì. Đó là lão gia tử, ta bằng cách nào cũng phải để lại ấn tượng tốt cho lão gia tử.”
Thẩm Đống cười nói: “Ấn tượng tốt thì bỏ qua đi. Hồ sơ của ngươi đã nằm trên bàn làm việc của lão gia tử từ lâu rồi. Có thể cho ngươi đón tiếp, đã coi như là không tệ với ngươi rồi”.
Tiểu Mã Ca vỗ trán một cái, nói: “Xong rồi. Hình tượng của ta không còn.”
Jimmy nói: "Ngươi đúng là ngốc."
Tiểu Mã Ca ngơ ngác hỏi: "Ý ngươi là gì?"
Jimmy nói: "Đúng ngươi là côn đồ, nhưng Đống ca còn là thủ lĩnh côn đồ cơ. Lão gia tử không hề quan tâm đến thân phận trong quá khứ của Đống ca, thì sao lại để ý đến ngươi chứ?"
Tiểu Mã Ca cười nói: "Đúng vậy thật."
Thẩm Đống nhìn thấy trước mặt xuất hiện hơn mười chiếc xe, nói: “Lão gia tử đến rồi."
Vẻ mặt của Jimmy và Tiểu Mã Ca ngay lập tức trở nên nghiêm túc.
Đoàn xe chậm rãi dừng lại.
Thẩm Đống ngay lập tức tiến đến, mở cửa xe thứ tư.
Lão gia tử từ bên trong bước ra, nhìn thấy Thẩm Đống bên cạnh, cười ha ha nói: "Để gười giàu số một thế giới, mở cửa xe cho ta, lão già như ta thực sự vô cùng vinh hạnh đấy."
Thẩm Đống vội vàng nói: "Số một thế giới gì chứ? Lão gia tử, ngài đang mắng ta đấy. Ta cảm thấy gần đây mình khá là an phận đấy."
Lão gia tử nói một cách đầy ẩn ý: "An phận đến mức đi mua máy bay chiến đấu ở nước Đại Ô, rồi còn muốn mở nhà máy quân sự ở Myanmar à?"
Thẩm Đống nhún vai, nói: "Ta làm như vậy còn không phải là để bảo vệ sản nghiệp của mình sao?"
Việc lão gia tử có thể nói những lời như vậy với Thẩm Đống mà không hề kiêng dè, cho thấy ông không để trong lòng việc Đằng Long thuê quân làm chuẩn bị quân sự, điều này khiến Thẩm Đống âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Toàn bộ những người đi theo bên cạnh lão gia tử thấy cách Thẩm Đống và lão gia tử giao tiếp, trong mắt họ đều toát ra sự ngạc nhiên.
Lão gia tử là người thế nào?
"Ông ấy là một vị đại tướng quân đã vượt qua thi sơn cốt hải, là kỹ sư trưởng trong phát triển kinh tế của Hạ Quốc."
(
) Thi sơn cốt hải: núi thây (xác) và biển xương,
Trước mắt của lão gia tử, tất cả các quan chức đều cung cung kính kính, như đi trên lớp băng mỏng, lo sợ rằng bản thân sẽ nói sai lời.
Mà Thẩm Đống lại dám sử dụng giọng điệu nhẹ nhàng và hài hước khi nói chuyện với lão gia tử, từ đó có thể thấy rằng, mối quan hệ giữa họ tuyệt đối không đơn giản.
Lão gia tử nói: “Thằng nhóc, tham vọng đừng nên quá lớn.”
Thẩm Đống cười hì hì nói: "Tham vọng về chính trị, hoàn toàn không có, nhưng đối với lĩnh vực khoa học và kinh tế, tham vọng của ta rất lớn."
"Nói được lắm."
Lão gia tử khen một câu, chỉ vào Thẩm Đống, sau đó quay người lại và nói với mọi người: "Thấy không, đây chính là sự tự tin! Các quan chức và doanh nhân của Hạ Quốc chúng ta thiếu chính là sự tự tin vô địch thiên hạ này."
Mọi người đều gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận