Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 106: Song Phương trù tính

Chương 106: Song Phương trù tính
Thẩm Đống lắc đầu nói: “Đại B ca, giữa ta và ngươi không có xung đột lợi ích gì cả. Cái chết của A Nam sẽ không mang lại lợi ích gì cho ta. Ngược lại, nếu ta tiết lộ bí mật cho Tang Cẩu, một khi bị phát hiện, lập tức sẽ bị mọi người phỉ nhổ. Ngươi nói ta có bao nhiêu ngu ngốc, mới làm ra chuyện ngu xuẩn như thế."
Tưởng Thiên Sinh nói: "Đại B, A Đống nói đúng. Cho dù có người thật sự tiết lộ bí mật, thì tuyệt đối cũng không phải là hắn."
Đại B đập bàn nói: "Khẳng định là Tịnh Khôn. Hắn ta làm như thế, hoàn toàn chính là để trả thù ta."
Thẩm Đồng trong lòng khinh thường.
Đại B cũng quá đề cao bản thân rồi.
Tịnh Khôn hãm hại Trần Hạo Nam, chỉ để làm suy yếu uy tín của Tưởng Thiên Sinh.
Bởì sự việc bàn đánh bạc ở 奥城, Tưởng Thiên Sinh đã yêu cầu Trần Hạo Nam qua đó.
Xảy ra vấn đề, hắn người đứng đầu, sẽ phải chịu trách nhiệm.
Còn chuyện trả thù Đại B thì chỉ là chuyện tiện thể mà thôi.
Thẩm Đống nói: “A Nam là một nhân tài, không chỉ Giang tiên sinh thưởng thức hắn, ta cũng rất thưởng thức hắn. Nếu thật sự là đồng môn tương tàn, thân là một thành viên của Hồng Hưng, ta sẽ không ngồi yên không để ý đến. Nói chung, hy vọng A Nam cát nhân thiên tướng đi.”
Tưởng Thiên Sinh cười nói: "A Đống, ngươi có thể nói như vậy, ta rất vui mừng. Thế nào? Ngươi có chắc chắn về trận đấu quyền anh không?"
Thẩm Đống đứng lên nói: “Tưởng tiên sinh, ba ngày nữa trận quyền anh ngươi có thể mua ta thắng.”
Tưởng Thiên Sinh gật đầu nói: "Được."
Sau khi Thẩm Đống rời đi, Đại B hỏi: “Tưởng ca, Thẩm Đống có ý gì vậy?”
Tưởng Thiên Sinh nhấp một ngụm trà, cười nói: “Ý của hắn là nói chúng ta là người cùng một con đường.”
Đại B hừ một tiếng nói: "Hắn cùng Tịnh Khôn quan hệ tốt như vậy, sao có khả năng theo chúng ta là người cùng một đường được? Ta còn từng nghi ngờ A Nam mất tích là do hắn cùng Tịnh Khôn cùng nhau gây ra đây?"
Tưởng Thiên Sinh không nói nên lời: "Đại B, có một số việc, ngươi thật sự cần động não suy nghĩ một chút."
Thẩm Đống và Tịnh Khôn có mối quan hệ tốt, từ đầu tới cuối đều do tự Tịnh Khôn chính mình tuyên truyền.
Hơn một tháng qua Thẩm Đống hoặc vội vàng đoạt địa bàn hoặc chính là vội vàng làm ăn, căn bản không để ý tới hắn.
Hôm nay Thẩm Đống đột nhiên nhắc tới Trần Hạo Nam, hiển nhiên là đang nói với Giang Thiên Sinh, hắn là người Hồng Hưng, không phải người Tịnh Khôn.
Tổng bộ Đông Tinh.
Lạc Đà quét một vòng, nói: "Nói một chút đi, ai sẽ lên sân đấu?"
Ô Nha xung phong tình nguyện, nói: "Ta."
Là một trong Ngũ Hổ, thực lực của Ô Nha vẫn rất mạnh.
Sở dĩ hắn muốn lên sân đấu, vì địa bàn và lợi ích chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất là để tạo dựng danh tiếng cho bản thân, nâng cao danh hiệu của mình.
Bởi vì hắn có dã tâm rất lớn, muốn ngồi lên vị trí của Lạc Đà.
Lạc Đà không biết tâm tư của Ô Nha, nghe vậy nói: "Được. Ô Nha tính là một, còn ai nữa không?"
Ô Nha nhìn Hoành Mi, nói: "Ngươi không lên sao?"
Ngoại trừ Tư Đồ Hạo Nam và Ô Nha, thì thực lực của Hoành Mi là cao nhất.
Hoành Mi chỉ vào đôi mắt có phần bầm tím của mình, nói: "Ta không đi bêu xấu, để đàn em ta Khả Nhạc lên đi."
Ô Nha tò mò hỏi: "Khả Nhạc là ai?"
Hoành Mi nói: "Hắn là tiểu đệ ta mới thu vào ngày hôm qua. Ta và hắn đánh nhau một hồi, sau một phút, thành ra thế này."
Lạc Đà nhướng mày, nói: "Hắn thực sự mạnh như vậy à?"
Hoành Mi gật đầu nói: “Nếu ta không phải là lão đại của hắn, e là chỉ một phút ta cũng không thể trụ nổi.”
Lạc Đà nói: "Ngày mai ngươi mang hắn đến đây. Còn nữa không?"
Phi Tử Bình rít một hơi thuốc, nói: "Ta ngược lại mới nhận thức một cao thủ đỉnh cấp."
Mọi người đều nhìn hắn.
Phi Tử Bình nói: "Tên hắn là Phong Vu Tú, là một người què."
Ô Na hừ một tiếng, khinh thường nói: "Phi Tử Bình, ngươi bị úng não à? Một kẻ què thì có thể lợi hại bao nhiêu?"
Phi Tử Bình bình tĩnh nói: "Hắn tay không đánh bại hơn ba mươi tên đàn em cầm đao của ta, ngươi nói có lợi hại hay không?"
"Mẹ kiếp."
"Thật hay giả?"
"Quá trâu bò rồi?"
Hiện trường một mảnh xôn xao.
Lạc Đà vỗ bàn nói: "Phi Tử Bình, làm sao mới có thể mời hắn tới đây?"
"Tiền!"
Phi Tử Bình nói: “Vợ hắn bị ung thư và cần một khoảng tiền lớn để điều trị”.
Lạ Đà nói: “Ngày mai ngươi đi tìm Phong Vu Tú. Chỉ cần thực lực của hắn thực sự mạnh như vậy, ta sẽ cho hắn hai mươi vạn, mời hắn gia nhập Đông Tinh. Nếu hắn có thể giết chết Thẩm Đống trên võ đài, ta sẽ thưởng cho hắn thêm ba mươi vạn nữa.”
Phi Tử Bình gật đầu và nói: "Không có vấn đề."
Hoành Mi hỏi: “Lão đại, thắng được địa bàn sẽ chia như thế nào?”
Lạc Đà suy nghĩ một lúc rồi nói: "Bang hội một nửa, các ngươi một nửa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận