Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 1049: Cú sốc của hào môn (2)

Trong giới kinh doanh ở đảo Hồng Kông, mặc dù Thẩm Đống đã vượt qua tứ đại gia tộc và trở thành ông trùm kinh doanh, nhưng do xuất thân không cao và còn quá trẻ nên mọi người luôn nói về hắn với vẻ ao ước và đố kỵ, cho rằng Thẩm Đống thu được thành tích lớn như vậy chỉ là chó ngáp phải ruồi thôi chứ cũng không phải dựa vào năng lực thực sự của bản thân.
Nhưng khi nói về Lý Siêu Nhân và Hoắc Ưng Đông thì họ lại tỏ ra tôn trọng.
Điều này khiến Thẩm Đống rất khó chịu.
Chưa từng tồn tại bí mật nào trong giới thương mại Hồng Kông.
Khi hắn nói với ba người họ rằng bản thân có tài sản hàng chục tỷ ở nước ngoài, không cần đến hai ngày, chuyện này chắc chắn sẽ lan rộng khắp giới thương mại.
Khối tài sản gần 100 tỷ đô la Mỹ cũng đủ để mọi người phải ngưỡng mộ, thậm chí sùng bái hắn.
Điều này sẽ mang lại lợi ích to lớn cho Thẩm Đống trong việc nâng cao uy tín và tầm ảnh hưởng của mình trong giới.
Hoắc Ưng Đông hít một hơi thật dài, cười khổ nói: "Thẩm tiên sinh, nếu so sánh với ngươi thì cái xương cốt già nua của ta chẳng là gì cả."
“Đúng vậy!” Lý Siêu Nhân và Lý Triệu Sơn đều đồng ý.
Thẩm Đống cười ha ha, nói: “Chủ yếu vẫn là số ta may mắn. Có điều ta có một dự án có thể kiếm tiền, không biết các ngươi có hứng thú không?”
Lý Triệu Sơn lập tức hỏi: “Dự án gì?”
Thẩm Đống nói: “Lần này tới Bắc Tô Quốc, ta nhận thấy kinh tế của bọn họ xuất hiện vấn đề lớn. Làm không tốt có lẽ cả nước sẽ sụp đổ. Trước tình hình này, ta dự định bán khống đồng Rúp. Có thể kiếm tiền là tốt nhất, không thể kiếm thì cũng không sao cả.”
Chín phần thật cùng với một phần giả là mức độ cao nhất của dối trá.
Thẩm Đống không nói với họ rằng Bắc Tô Quốc chắc chắn sẽ tan rã. Hắn chỉ nói rằng hắn muốn bán khống đồng Rúp.
Nếu như bọn họ dám theo, Thẩm Đống sẽ không ngại trao cho họ khối tài sản này.
Nếu như bọn họ không dám theo, vậy thì chỉ có thể lợi dụng được những kẻ ở phố Wall.
Lý Siêu Nhân hỏi: “Thẩm tiên sinh, ngươi tính đầu tư bao nhiêu?”
Thẩm Đống duỗi một ngón tay ra rồi nói: “Ít nhất 10 tỷ đô la Mỹ.”
Con ngươi Lý Siêu Nhân đột nhiên co lại, hắn ta nói: “Xem ra ngươi không hề coi trọng Bắc Tô Quốc một chút nào nha.”
Thẩm Đống nhún nhún vai, nói: “Không sai. Ba vị, các người có muốn tham gia không?”
Ba người đều trở lên chần chừ, do dự.
Hoắc Ưng Đông nói: “Ta sẽ phái người đi Bắc Tô Quốc điều tra một chuyến. Nếu như kinh tế thật sự đến mức như ngươi nói, ta có thể theo. Đến lúc đó, gia tộc Hoắc của ta có thể vẫn cần sự hỗ trợ của ngân hàng Hằng Sinh.”
Thẩm Đống cười ha ha, nói: “Không thành vấn đề. Chỉ cần không vượt quá 3 tỷ đô la Mỹ thì đây không phải là vấn đề đối với ngân hàng Hằng Sinh.”
Lý Siêu Nhân hỏi: “Lãi suất thì thế nào? Nếu bọn ta muốn vay tiền thì lãi suất phải thấp hơn chứ?”
Thẩm Đống nói: “Đương nhiên, ta có thể chiết khấu cho ngài 20%, lãi suất 10% ngân hàng sẽ chỉ tính 8%.”
Nghe được giá chiết khấu, trên mặt Hoắc Ưng Đông, Lý Siêu Nhân và Lý Triệu Sơn đều lộ ra nụ cười hài lòng.
Sau khi 3 gia tộc lớn và tập đoàn đầu tư Arca trở thành cổ đông, giá cổ phiếu của ngân hàng Hằng Sinh tăng vọt.
Chỉ trong vòng một tuần, tổng giá trị thị trường của ngân hàng đã tăng lên mức đáng kinh ngạc là 13 tỷ đô la Mỹ.
Nhận thấy cơ hội không thể bỏ lỡ, Lưu Đông lập tức phát hành tới 4 tỷ đô la Mỹ cổ phiếu ra ngoài, liền được các nhà đầu tư trên thị trường bắt lấy.
Giá trị thị trường của ngân hàng Hằng Sinh bất ngờ tăng vọt lên gần 20 tỷ đô la Mỹ.
Tương ứng, cổ phần của các cổ đông như Thẩm Đống, Lý Triệu Sơn cũng bị pha loãng.
Tuy nhiên, lợi ích mà họ đạt được lớn hơn nhiều so với những mất mát này.
Thời gian trôi nhanh, chớp mặt lại một tuần nữa trôi qua.
Ngày hôm nay, phòng họp của tập đoàn Đằng Phi chật kín người.
Tất cả nhân sự nòng cốt của mỗi chi nhánh đều tập hợp lại, bao gồm cả Trần Huy, Thiên Dưỡng Sinh và những lão đại của quân đoàn lính đánh thuê Đằng Long cũng đều đến.
Trên khuôn mặt mọi người đều nở một nụ cười.
“Phi Cơ, cũng coi như ngươi còn có chút lương tâm, biết từ Australia bay về.”
Nhìn thấy Phi Cơ béo hơn, Jimmy liền đá một cái.
Phi Cơ nhanh chóng né tránh, vừa cười vừa nói: “Một ngày vui lớn như hôm nay, ta mà không tới thì e rằng ngươi sẽ giết ta mất.”
Jimmy tức giận nói: “Biết thế là tốt.”
Trần Huy nói: “Phi Cơ, lính đánh thuê Đằng Long sắp tới Myanmar để chiến đấu với những quân phiệt ở đó. Ngươi có muốn trải nghiệm chiến trường thực sự không?”
Phi Cơ nhướn mày, nói với giọng điệu tràn đầy sự phấn khởi: “Được chứ. Chờ khi hôn lễ của A Hoa kết thúc, ta sẽ theo ngươi đi Malaysia.”
“Không tệ.”
Thẩm Đống từ bên ngoài đi vào, mỉm cười nói với Phi Cơ: “Trải qua khoảng thời gian an nhàn dài như vậy, tiểu tử nhà ngươi vẫn có thể duy trì được tinh lực như vậy, điều này thật đáng khen.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận