Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 781: Hoắc lão gia tử khen ngợi (2)

Có một quy định đặc biệt đó chính là bên A phải giao tiền cho bên B trong vòng một tuần từ ngày ký kết hợp đồng. Nhưng trong lúc này, bên B gặp khó khăn, bên A không cần trả tiền, sẽ tự động trở thành chủ nhân của hai mảnh đất.
Hoắc Chấn Bắc cảm thấy rất xấu hổ vì trước đó đã không tin tưởng Thẩm Đống, nói: “Thẩm tiên sinh, ngài thật sự không cần làm như vậy đâu.”
Thẩm Đống nhấp một ngụm trà, đứng dậy nói: “Ta viết điều khoản này để phòng ngừa, ta cũng không quyết định dễ dàng như vậy. Được rồi, mọi việc đã xong, ta đi trước. Tiền trà do ngài trả, coi như lời cảm ơn đối với ta, haha.”
Nói xong, Thẩm Đống cười to rồi rời khỏi quán trà.
Hoắc Chấn Bắc nhìn bóng lưng của Thẩm Đống nói: “Thật là một người tự do thoải mái.”
Quay lại Hoắc gia, Hoắc Chấn Bắc giao bản thỏa thuận chuyển nhượng hai mảnh đất cho Hoắc Ưng Đông.
Năm nay Hoắc lão gia tử đã hơn bảy mươi tuổi, khuôn mặt có hơi gầy, vẻ già nua lộ hết trên mặt, chỉ có đôi mắt vẫn lấp lánh có thần như cũ.
Nghe giải thích Hoắc Chấn Bắc xong, Hoắc Ưng Đông nói: “Chẳng trách trong khoảng thời gian chưa đến bốn năm, hắn đã có thể đi từ một tên côn đồ đến được vị trí như ngày hôm nay? Chỉ là phần hào hùng và đại khí này, người bình thường không thể nào so sánh được.”
Hoắc Chấn Bắc gật gù nói: “Rõ ràng Thẩm Đống cũng là một thương nhân, nhưng từ trên người hắn ta không ngửi được một chút mùi tiền nào từ hắn, ngược lại hắn có lòng kiêu ngạo của một tên xã hội đen coi sống chết như không. Ta đã ở trên thương trường nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy một người như vậy.”
Hoắc Ưng Đông cười nói: “Việc thương nhiên kiếm tiền và yêu tiền không có gì đáng trách. Điểm khác biệt lớn nhất là sau khi ngươi kiếm được nhiều tiền, ngươi sẽ làm gì? Nhìn đám người Lý Siêu Nhân, Lý Triệu Sơn, chỉ có thể dùng tiền kiếm được để kiếm được nhiều tiền hơn, cam tâm tình nguyện là nô lệ của đồng tiền. Còn Thẩm Đống thì khác, hắn dám mạo hiểm đầu tư vào nội lục lớn như vậy, nhất định không là chỉ về sự phát triển kinh tế của nội lục. Nếu vậy, hắn hoàn toàn có thể chờ đợi thêm vài năm, đợi kinh tế của nội lục phát triển bắt đầu có kết quả rồi mới đầu tư tiếp thì kết quả rủi ro cũng sẽ không lớn lắm.”
Hoắc Chấn Bắc nói: “Hắn cũng giống như người, là một doanh nhân yêu nước. Chỉ có sự đồng cảm mãnh liệt với quốc gia, hắn mới làm một động thái rất thiếu khôn ngoan trong mắt người ngoài."
Hoắc Ưng Đông nói: “Đúng vậy. Chấn Bắc, đợi khi thỏa thuận hoàn thành, con dựa vào danh nghĩa Hoắc gia chúng ta mời Thẩm Đống đến nhà làm khách, ta thật sự rất tò mò về người trẻ tuổi này.”
Hoắc Chấn Bắc cười khổ nói: “Con cũng đã mời qua. Hắn nói là nếu lần này hắn không chết, hắn nhất định sẽ đến đây theo lời hẹn.”
Hoắc Ưng Đông cười haha nói: “Quả nhiên, ngay cả sống chết hắn cũng không quan tâm, chàng trai trẻ này thật dũng cảm.”

Sau khi chiếm được 14 mảnh đất, để phòng ngừa đêm dài lắm mộng, buổi chiều Thẩm Đống lập tức mang tiền đến bộ phận tài chính của chính phủ Ưng Tương.
Phó cục trưởng Howard của bộ phận tài chính tự mình tiếp đón Thẩm Đống.
Hai bên ký kết thỏa thuận, Thẩm Đống chuyển 10,5 tỷ đô la Hồng Kông vào tài khoản của bộ phận tài chính thông qua Citibank.
Toàn bộ quá trình chỉ mất một giờ.
Howard nở nụ cười nói: "Thẩm tiên sinh, hiệu suất của ngài thật sự rất đáng kinh ngạc."
Thẩm Đống nói: “Đất ở đảo Hồng Kông càng ngày càng quý, mua sớm tốt hơn mua muộn rất nhiều. Cục trưởng Howard, ta có một vấn đề đến bây giờ cũng không nghĩ ra, không biết ngài có thể giúp ta giải thích được không?”
Howard sững sờ nói: "Mời ngài nói."
Thẩm Đống khó hiểu hỏi: “Lúc sáng nay khi tham gia cuộc đấu giá, Vogt tiên sinh và tam đại gia đều không tranh đoạt những mảnh đất này với ta. Ta thật sự rất muốn biết tại sao bọn họ lại có phản ứng như vậy?”
Howard lắc đầu nói: "Thẩm tiên sinh, ta xin lỗi, ta thực sự không biết. Có thể là do bọn họ không coi trọng tương lai bất động sản của đảo Hồng Kông."
Thẩm Đống lắc đầu nói: “Đáp án này hiển nhiên không thể nào.”
Howard nói: "Thẩm tiên sinh, ta cảm thấy ngài không cần phải suy nghĩ nhiều. Dù sao ngài cũng đã là chủ sở hữu của những mảnh đất này, chỉ cần đạt được mục đích là được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận