Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 767: Suy đoán kẻ chủ mưu đứng sau (1)

10 phút sau, Thẩm Đống và Lý Văn Bân ngồi lên xe cảnh sát.
Lý Kiệt chở Âu Vịnh Ân bám sát theo sau.
“Lý tiên sinh, ngươi sẽ không cho rằng tài xế xe tải kia là người của ta chứ?” Thẩm Đống quay đầu lại nhìn Lý Văn Bân và hỏi.
Lý Văn Bân lắc đầu: “Không. Ngươi sẽ không ngu ngốc như vậy.”
Thẩm Đống nói: “Vậy ngươi tìm ta làm gì?”
Lý Văn Bân cười nói: “Có một vài quy định cần phải tuân theo. Mặc dù không phải do ngươi làm ra, nhưng ta cũng cần phải đưa ngươi về hỏi để lấp kín miệng một vài người phía trên.”
Ánh mắt Thẩm Đống lóe lên, hỏi: “Bên trong cục cảnh sát các ngươi tranh đấu nội bộ kịch liệt lắm sao?”
Lý Văn Bân nói: “Kịch liệt hơn so với tưởng tượng của ngươi nhiều. Mặc dù Ưng Tương phái không nói rõ, nhưng đã cực kỳ bất mãn với hành động của ngươi. May là ngươi đã xử lý hết mấy chỗ ăn chơi hỗn loạn như hộp đêm Bích Hải và các nơi khác, không cho bọn họ thừa cơ ra tay, nếu không bọn họ đã sớm tính kế ngươi rồi.”
Nói đến đây, Lý Văn Bân an ủi: “Nhưng mà ngươi cũng không cần quá lo lắng. Chúng ta tuyệt đối sẽ không để cho đám Ưng Tương lão đó tùy tiện chèn ép ngươi đâu.”
Thẩm Đống thở dài: “Vẫn là do căn cơ của ta còn chưa vững chắc. Nếu đầu tư cho đại lục là Lý Siêu Nhân thì đã chẳng có nhiều chuyện rắc rối như thế rồi.”
Lý Văn Bân bĩu môi: “Lý Siêu Nhân là tước sĩ của Ưng Tương quốc, cũng là một thương nhân cực kỳ khôn khéo, ông ta chắc chắn sẽ không chấp nhận mạo hiểm lớn đến thế để đầu tư vào đại lục đâu. Mà cho dù có đầu tư thì cũng không dám chơi lớn. Ba người khác cũng như thế. A Đống, mặc dù ngươi xuất thân từ Hồng Hưng, nhưng lại có một trái tim yêu nước, chúng ta đều rất khâm phục ngươi.”
Thẩm Đống quay đầu nhìn về phía cửa sổ, thở dài: “Đại lục là nơi chính thống của dân tộc Hoa Hạ. Chỉ khi đại lục phát triển mạnh mẽ thì người phương Tây mới có thể thật sự tôn trọng chúng ta. Chẳng qua ta cũng chỉ muốn đóng góp một phần sức nhỏ bé của mình cho quốc gia đang gặp khó khăn mà thôi.”
Trong ánh mắt của Lý Văn Bân hiện lên sự kính trọng, nói: “Nếu ngươi có cơ hội gặp mặt với Hoắc Lão gia tử thì có lẽ sẽ có rất nhiều tiếng nói chung với ngài ấy.”
Thẩm Đống cười nói: “Hoắc Lão gia tử bây giờ đã lui về ở ẩn, ta cũng không nên đi quấy rầy ngài ấy. Lý tiên sinh, nói về Trịnh Đồng đi. Ngươi nghĩ rằng ai đã giết ông ta?”
Lý Văn Bân không trả lời mà hỏi ngược lại Thẩm Đống: “Vậy còn ngươi nghĩ là ai?”
Thẩm Đống trầm ngâm một lúc rồi nói: “Đám người Lý Siêu Nhân chắc là không có lá gan này, cho nên cơ bản có thể bỏ qua tam đại gia tộc đi. Ưng Tương lão thì cũng có khả năng đó, nhưng mà bọn họ sẽ không nhận được bao nhiêu lợi ích thực tế khi giết Trịnh Đồng cả, nên xác xuất họ làm chuyện này không lớn.”
Lý Văn Bân nói: “Thế còn bọn bắt cóc thì sao?”
Thẩm Đống mỉm cười: “Bọn bắt cóc giết ông ta làm gì? Chẳng những không lấy được tiền mà còn bị cảnh sát các ngươi truy nã gắt gao. Trừ khi đầu óc bọn chúng bị lừa đá rồi thì mới có thể làm như thế.”
Lý Văn Bân: “Các xã đoàn thì sao?”
Thẩm Đống trợn trắng mắt nói: “Nếu các xã đoàn có lá gan đi giết Trịnh Đồng thì đừng gọi là xã đoàn nữa, hẳn phải gọi là tổ chức khủng bố.”
Lý Văn Bân: “Không phải bọn bắt cóc, không phải xã đoàn, không phải tam đại gia tộc, cũng không phải Ưng Tương lão. Vậy chỉ còn lại Thẩm tiên sinh ngươi đây, người có quan hệ vô cùng kém với Trịnh Đồng.”
Thẩm Đống cười nói: “Trịnh Đồng chết, không chỉ khiến cho ta gặp rắc rối mà mẹ nó còn chẳng được một xu một cắc nào, trừ khi ta có bệnh tâm thần mới có thể phái người đi giết ông ta.”
Lý Văn Bân: “Thế thì người mong muốn Trịnh Đồng chết nhất có thể là ai đây?”
Thẩm Đống tức giận nói: “Lý tiên sinh, đáp án có khả năng cao nhất đã lộ ra rồi, ngươi còn định giả vờ đến khi nào nữa.”
Lý Văn Bân nhíu mày nói: “Thật sự là vợ cả Hồ Á Lệ của Trịnh Đồng sao?”
Trịnh Đồng đã chết, không hề nghi ngờ gì nữa, người có được nhiều lợi ích nhất chính là Hồ Á Lệ.
Bà ta là người vợ hợp pháp duy nhất của Trịnh Đồng, một khi Trịnh Đồng chết đi thì trong tình huống còn chưa lập di chúc, Hồ Á Lệ chính là người thừa kế tập đoàn Trịnh thị, có quyền thừa hưởng tài sản thừa kế ngang với con trai hai người là Trịnh Vũ Xuyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận