Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 431: Không tướng có thể dùng (1)

Thẩm Đống đáp: “Trước khi rời khỏi Hồng Hưng, ta đã lên kế hoạch cả rồi. Người của ngươi ta sẽ giao cho A Hoa, cùng nhau đối phó Hồng Hưng.”
Hải Đường gật gật đầu, nói: “Không thành vấn đề.”
Thẩm Đống nói: “Ngươi cũng đừng đi nữa, ở trong nhà với Hân Hân và Thu Đề đi.”
Đôi mày đẹp của Hải Đường nhíu lại, nói: “Ta không muốn thấy ngươi xảy ra chuyện.”
Lý Hân Hân nắm lấy tay của Hải Đường, nói: “Hải Đường, ngươi là một vị mỹ nữ đẹp như vậy, đừng nên đi làm mấy chuyện bạo lực của đàn ông.”
Thu Đề cũng nói: “Đúng vậy. Hải Đường tỷ, ta và Hân Hân tỷ vốn đang rất sợ hãi. Nếu ngươi có thể ở lại thì chúng ta cũng có người bầu bạn.”
Hải Đường đáp: “Được rồi, ta ở lại trong nhà.”
Bên kia, lãnh đạo của tứ đại xã đoàn rất nhanh biết được bọn họ nằm trong danh sách ám sát của hắc đạo, tất cả đều vô cùng tức giận.
Đặc biệt là Thẩm Đống đưa ra mức giá cao ta 20 triệu đô la Mỹ, chuyện này đối với những tên sát thủ đó, tuyệt đối tràn ngập sức hấp dẫn.
Tưởng Thiên Sinh gọi điện cho ba vị lão đại xã đoàn khác khác, hy vọng mỗi người trong số họ có thể đưa ra năm triệu đô la Mỹ, mọi người cùng nhau gom góp đủ 20 triệu đô la Mỹ mua mạng sống của Thẩm Đống.
Kết quả lời này vừa nói ra, ba vị thủ lĩnh đều không chút do dự biểu thị từ chối.
Đùa hả, bọn họ quyết định đấu với Thẩm Đống là vì lợi ích.
Còn chưa ra tay đã phải tiêu năm triệu đô la Mỹ, điều này bọn hắn hoàn toàn không thể chấp nhận được.
Tưởng Thiên Sinh để điện thoại xuống, tức giận nói: “Bọn họ căn bản không suy nghĩ một chút, chỉ là năm triệu đô la Mỹ mà thôi, sau khi giết chết Thẩm Đống, chờ bọn họ sẽ là mấy chục lần năm triệu đô la Mỹ, đúng là bùn nhão không thể trát tường (*).
Trần Diệu ở một bên nói: “Thẩm Đống hẳn là kiếm lời không ít ở New York, nếu không thì, sẽ không thể lấy ra được 80 triệu đô la Mỹ trong một lần. Tưởng tiên sinh, tốt nhất chúng ta nên hành động nhanh chóng, tránh những tên sát thủ đáng ghét vì hai ngàn vạn đô la Mỹ mà gây bất lợi cho ngài.”
Tưởng Thiên Sinh gật đầu nói: "Tiền tài hấp dẫn như vậy, hai ngàn vạn đô la Mỹ, đủ để khiến tất cả mọi người phát điên. Chắc lúc còn trẻ ta cũng không chịu nổi sự cám dỗ này."
Trần Diệu nói: "Tưởng tiên sinh, hình như có chuyện gì đó kỳ lạ xảy ra với Hòa Liên Thắng và Hồng Thái bên kia. Có người nhìn thấy Thẩm Đống từng gặp Big D và Hồng Văn. Ta nghi ngờ rằng hai nhà bọn họ rất có thể sẽ cấu kết với Thẩm Đống làm việc xấu. Ngoài ra còn có Hải Đường, thủ lĩnh của bang Đông Hồ, đi vào biệt thự Vịnh Thanh Thủy, có lẽ là vì Thẩm Đống."
Tưởng Thiên Sinh khịt mũi nói: "Ta biết hai người họ có một chân. A Diệu, mọi người chuẩn bị xong chưa?"
Trần Diệu gật đầu nói: "Ta đã liên lạc với rồi. Các tiểu đệ đang tụ tập thành từng nhóm hướng về Đồn Môn."
Tưởng Thiên Sinh hỏi: "Khủng Long ở đâu? Đồn Môn là địa bàn của hắn. Chủ nhà hắn còn chưa xuất hiện sao?"
Trần Diệu nói: "Khủng Long đang ở chỗ Hàn Tân. Ta đã nhìn thấy Sinh Phiên, thuộc hạ của anh ta. Cái tên này không thông minh lắm, nhưng rất có dã tâm, đồng ý mang theo năm trăm huynh đệ cấp dưới đi tấn công Thẩm Đống."
Tưởng Thiên Sinh trợn to hai mắt, nói: "Vậy thì tốt quá. Nói với Sinh Phiên, lần này chỉ cần hắn đánh bại được Thẩm Đống, ta sẽ giao cho hắn phụ trách địa bàn của Thẩm Đống ở Đồn Môn, đứng ngang hàng với Khủng Long." ."
Trần Diệu cười nói: "Ngài đây là tốn mấy ngàn vàng mua ngựa tôt a. Được, ta lập tức nói cho hắn biết."
Ở bên kia, Khủng Long đang "tị nạn" chỗ Hàn Tân tức giận gần chết khi biết được tên khốn Sinh Phiên dám dẫn người của mình đánh Thẩm Đống.
"Tên khốn này, tại sao bình thường ta không phát hiện hắn nổi loạn?" Khủng Long tức giận nói.
Hàn Tân liếc hắn một cái, mắng: “Ngươi còn trách ai? Không phải ngươi không hiểu rõ người, may là lần này hắn chủ động bộc lộ dã tâm của mình, nếu không sau này ngươi có thể sẽ rơi vào bẫy của hắn.”
Khủng Long hung hãn nói: "Tiên sư nó, ta không tha cho hắn."
Hàn Tân nhấp một ngụm trà, nói: “Chờ một chút, ta sẽ gọi điện cho A Đống, nhờ hắn trừ khử tên phản bội này giúp ngươi.”
Khủng Long gật đầu nói: "Được."
Thời gian trôi nhanh, chớp mắt đã chín giờ tối.
Nhân mã của Trung Nghĩa Tín vừa đến Thuyên Loan, sau khi nhận được lệnh của Liên Hạo Long, đột nhiên rút lui như thủy triều.
Theo ước tính sơ bộ, nhân số đã vượt quá 3 ngàn,
Liên Hạo Long đang chỉ huy điều khiển từ xa trong bệnh viện nhìn thấy, cảm thấy có điều gì đó không ổn, lập tức yêu cầu cấp dưới rút lui, chống lại khả năng xâm lược của Hồng Thái và bang Hào Mã.
Gần như cùng lúc đó, Lâm Hoài Nhạc đang tấn công quận Hoàng Đại Tiên, cũng không thể không triệu hồi tiểu đệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận