Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 273: Mua đất quy mô lớn (2)

Chương 273: Mua đất quy mô lớn (2)
Sở Tinh Hoa sửng sốt, hỏi lại: "Tiền thuê là bao nhiêu?"
Thẩm Đống trả lời: "Sẽ không cao hơn giá thị trường xung quanh."
Sở Tinh Hoa nói: "Vậy không thành vấn đề."
Thẩm Đống cười nói: "Jimmy, mặc kệ bao nhiêu tiền đi nữa, nhất định phải chiếm được mảnh đất này.
Jimmy gật đầu, nói: "Vâng, Đống ca."
Sở Tinh Hoa xem như nhìn ra, Thẩm Đống này hoàn toàn không giống với những thương nhân Hồng Kông hay tính toán chi ly kia, hắn căn bản là không coi tiền là tiền.
Phàm là thứ hắn coi trọng thì giá cả chẳng là cái thá gì.
Mà thương nhân hào phóng như vậy vừa khéo là kiểu người chính phủ bọn họ thích nhất.
Sở Tinh Hoa nói: "Chúng ta vẫn còn không ít địa phương cần xây dựng chung cư, đợi lát nữa đến văn phòng của ta, chúng ta có thể cùng nhau nghiên cứu một phen, ngàu thế nào?"
Thẩm Đống cười nói: "Không thành vấn đề. Sở tiên sinh, có phải ngài cảm thấy ta đang nói giỡn không?"
Sở Tinh Hoa nói: "Nói thật lòng, đúng là có hơi."
Thẩm Đống nói: "Sở dĩ ta dám làm như vậy, là vì ta có lòng tin đối với sự phát triển của Bằng Thành chúng ta. Chỉ cần Bành Thành có thể trở thành cửa sổ đối ngoại của Hạ Quốc, thì những mẫu đất ta mua ngày hôm nay trong tương lai sẽ sinh lời gấp mấy chục lần hiện tại. Bất động sản tốt thế này, tại sao ta lại không làm?"
Sở Tinh Hoa hỏi ngược lại: "Nếu như Bằng Thành không phát triển thì sao?"
Thẩm Đống vung tay lên, khí phách nói: "Nhất định có thể. Cho dù không được cũng không sao cả. Coi như là Thẩm Đống ta lỗ hơn mười tỷ mà thôi.
Sở Tinh Hoa giơ ngón tay cái lên, nói: "Ngài là nhà đầu tư khí phách nhất mà ta từng gặp."
Ăn xong bữa tối ở nhà khách, đám người Thẩm Đống đi tới phòng họp chính phủ Bằng Thành.
Sở Tinh Hoa chỉ vào vòng nhỏ màu đỏ trên bức bản đồ trên tường, nói: "Những nơi này đều cần cải tạo thành chung cư, nhà cao tầng, nhỏ nhất mười hai mẫu, lớn nhất trên trăm mẫu. Nếu Thẩm tiên sinh có hứng thú có thể tham gia đấu giá."
Thẩm Đống nghiêm túc nhìn một chút, phát hiện những nơi này cách ký túc xá chính phủ không xa, tương lai giá trị có thể tăng đến mức kinh người, vì thế hỏi: "Ngân hàng có thể cho ta vay bao nhiêu tiền để xây chung cư?"
Sở Tinh Hoa nói: "Cũng giống như đất thương mại, tối đa năm mươi phần trăm."
Thẩm Đống nói: "Vẫn có thể chỉ cho thuê không bán, được không?"
Sở Tinh Hoa gật đầu nói: "Chỉ cần giá thuê hợp lý, chúng ta sẽ không hỏi đến. Nhưng nếu ngài không bán, e rằng không trả nổi khoản vay mất."
Thẩm Đống cười nói: "Một khi nhà máy của ta xây xong, ta có lòng tin có thể trả hết nợ trong vòng ba năm."
Sở Tinh Hoa nói: "Vậy thì không còn vấn đề gì."
Mấy ngày kế tiếp, Thẩm Đống một mực đi dạo quanh Bằng Thành.
Tuy rằng khắp nơi đều đang xây dựng, nhưng Thẩm Đống vẫn rất khó liên hệ nó với thành phố hiện đại hóa sau này.
Bất kỳ lúc nào Sở Tinh Hoa rảnh rỗi, hắn ta đều chạy đến nói chuyện phiếm với Thẩm Đống, rất nhanh hai người trở thành bạn bè.
Thông qua giao lưu, Sở Tinh Hoa phát hiện Thẩm Đống là một người yêu nước tiêu chuẩn, tràn ngập lòng tin đối với tương lai của Hạ Quốc, đồng thời có lòng kiêu hãnh và niềm tự hào bẩm sinh về thân phận mình là con cháu đời sau của Viêm Hoàng.
Lúc mới bắt đầu Sở Tinh Hoa chỉ vì công việc mới đến tìm Thẩm Đống, nhưng bây giờ Sở Tinh Hoa hoàn toàn coi Thâm Đống là tri kỷ, bởi vì cái nhìn của hai người đối với rất nhiều chuyện không mưu mà hợp.
Buổi chiều ngày thứ ba, Thẩm Đống tự mình tham gia hội đấu giá đất, bỏ ra khoảng 1,6 tỷ mua 15 miếng đất lớn nhỏ.
Nếu không phải cảm thấy ăn một mình không ổn lắm thì Thẩm Đống đã muốn mua toàn bộ đất đai rồi.
Dù vậy, một mình Thẩm Đống ôm trọn 70% đất ở, khiến những người khác khiếp sợ không thôi.
Sau khi buổi đấu giá kết thúc, Sở Tinh Hoa cười khổ nói: "A Đống, ngươi cũng quá độc ác."
Thẩm Đống nói: "Đàn ông mà, ra tay với mình phải tàn nhẫn một chút. Lão Sở, đội xây dựng của chính phủ chúng ta có thể giải quyết những công trình này không? Nếu không thể cũng không liên quan đến ta đâu đấy."
Sở Tinh Hoa nói: "Chỉ cần có kinh phí xây dựng thì đội xây dựng tuyệt đối không có vấn đề gì."
Thẩm Đống nói: "Ta đã thành lập một công ty bất động sản ở Bành Thành, tiền sẽ gửi vào tài khoản đội thi công đúng hạn, ta đảm bảo bên phía ta tuyệt không chậm trễ dù chỉ một ngày."
Sở Tinh Hoa cười nói: "Bằng Thành chúng ta đang gấp rút xây dựng hiện đại hóa, càng không thể trì hoãn."
Thẩm Đống vươn tay ra, nói: "Vậy hợp tác vui vẻ."
Sở Tinh Hoa nói: "Nhất định sẽ vô cùng vui vẻ."
Hai người bắt tay, đồng thời lộ ra nụ cười sáng lạn.
Ký xong hợp đồng, Thẩm Đống để lại 50 triệu tiền cọc rồi lập tức quay về Hồng Kông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận