Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 330: Đường Bồi Quân có vấn đề

Chương 330: Đường Bồi Quân có vấn đề
Thấm Đống nói: "Hắn dùng 10% lãi cho chúng ta vay tiền xây nhà, bản thân chuyện này đã là một việc khiến người ta sinh nghi, làm sao ta có thể không đề phòng hắn được?"
Đường Bồi Quân lập tức nói: "Đương nhiên phải đề phòng. Nhưng tốt nhất đừng để Long Thanh Quần biết sự tồn tại của ta."
Thẩm Đống cười nói: "Ngươi có thể dùng tên giả làm thư ký của ta, xử lý công việc hàng ngày của công ty. Chờ giải quyết xong Long Thanh Quần, ngươi sẽ được chính thức lộ diện."
Đường Bồi Quân đứng lên, cúi người thật sâu với Thẩm Đống, cảm kích nói: "Cảm ơn Thẩm tiên sinh."
Thẩm Đống nói: "Ngươi về trước đi. Chuẩn bị cho tốt, sáng mai tám giờ đi làm. Nếu gặp khó khăn gì, có thể gọi điện thoại cho ta. Đúng rồi, người nhà ngươi ở đâu?"
Đường Bồi Quân nói: "Vẫn đang ởĐăng Tháp Quốc, ta không dám dẫn bọn họ về."
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Ngươi rất cẩn thận, đi đi."
Đường Bồi Quân đi ra khỏi công ty bất động sản Đằng Phi, trên mặt hắn ta không có nửa điểm ý cười.
Hắn chui vào trong xe, cầm lấy điện thoại, bấm một dãy số.
"Thẩm Đống đã đồng ý để ta làm CEO."
Đầu dây bên kia truyền đến tiếng cười lớn của Long Thanh Quần.
"Thông minh quá bị thông minh hại. Ta biết Thẩm Đống chắc chắn sẽ dùng ngươi để đối phó với ta."
Đường Bồi Quân lạnh lùng nói: "Vợ con ta đâu? Ta muốn gặp bọn họ."
Thì ra quân Đường Bồi vốn không phải tự nguyện quay về Hồng Kông, mà là bị Long Thanh Quần ép phải về.
Long Thanh Quần bắt vợ con hắn ta, uy hiếp Đường Bồi Quân làm việc cho hắn.
Đường Bồi Quân không có cách nào, chỉ có thể đi vào khuôn khổ.
Sở dĩ nói cho Thẩm Đống biết rất nhiều chuyện về Long Thanh Quần, chẳng qua là vì đổi lấy sự tín nhiệm của Thẩm Đống mà thôi.
Long Thanh Quần nói: "Gặp bọn họ e là không có khả năng, nhưng ta có thể cho ngươi nghe giọng của bọn họ."
Đường Bồi Quân lạnh lùng nói: "Không được. Ngươi quá giảo hoạt, ta phải tận mắt nhìn thấy bọn họ còn sống, mới có thể tiếp tục giúp ngươi làm việc. Nếu không, ta sẽ nói toàn bộ kế hoạch của ngươi cho Thẩm Đống biết. Với thủ đoạn của Thẩm Đống, ngươi nhất định phải chết."
Long Thanh Quần giận tím mặt, nói: "Mẹ nó ngươi dám uy hiếp ta?"
Đường Bồi Quân nghiến răng nghiến lợi nói: "Đm ta đang uy hiếp ngươi đấy. Cùng lắm thì dùng mạng cả nhà ta đổi lấy mạng của ngươi."
Long Thanh Quần giận quá hóa cười, nói: "Lão Đường, ngươi học đâu ra cách đùa giỡn như vậy. Được rồi, hai giờ sáng hừng đông ngày mai, ta sẽ cho người dẫn vợ con ngươi đến gặp ngươi."
Đường Bồi Quân nói: "Hy vọng ngươi nói lời giữ lời."
Cúp điện thoại, Đường Bồi Quân quay đầu nhìn thoáng qua bảng hiệu công ty đầu tư Đằng Phi, lẩm bẩm nói: "Xin lỗi, ta không có lựa chọn khác."
Bên kia, Thẩm Đống đang thảo luận về Đường Bồi Quân với Tống Tử Hào.
Tống Tử Hào khuyên nhủ: "Đống ca, em thừa nhận Đường Bồi Quân là một nhân tài, cũng quen thuộc với hạng mục bất động sản, nhưng rốt cuộc hắn ta có trung thành với ngươi hay không, còn cần rất nhiều thời gian để quan sát. Mạo hiểm để hắn leo lên vị trí CEO như vậy, có phải không thích hợp lắm không?"
Trong con ngươi Thẩm Đống lóe lên một tia sáng suốt, mỉm cười nói: "Không cần quan sát, Đường Bồi Quân có vấn đề."
Tống Tử Hào sửng sốt, nói: "Đống ca, ngươi nhìn ra gì rồi?"
Thẩm Đống nói: "Ngay từ ban đầu khi ta thấy Đường Bồi Quân, ta đã cảm thấy hắn không thật lòng muốn gia nhập vào công ty chúng ta. Sở dĩ để hắn làm CEO, chủ yếu là muốn xem tên này rốt cuộc muốn làm gì. Ha ha, ta thậm chí hoài nghi hắn rất có thể là ngươi Long Thanh Quần phái tới nằm vùng."
Tống Tử Hào kinh ngạc nói: "Năm đó Long Thanh Quần quả thật đáng gãy chân hắn, còn đuổi hắn ra khỏi công ty, mối thù lớn như vậy, hắn có thể buông xuống được sao?"
Thẩm Đống nói: "Nguyên nhân khiến một người bị ép làm việc cho kẻ thù đơn giản cũng chỉ có vài việc thế thôi, Đường Bồi Quân hẳn không phải loại người thấy tiền sáng mắt."
Tống Tử Hào thốt ra: "Chẳng lẽ là người nhà của hắn?"
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Ta cũng nghi ngờ điều này, thế nên lúc nãy ta mới hỏi chuyện người nhà hắn. Mặc dù Đường Bồi Quân che giấu rất tốt, nhưng ta vẫn nhìn ra một tia hận ý không thể che giấu trong mắt hắn."
Tống Tử Hào trầm giọng nói: "Đống ca, Long Thanh Quần không thể giữ lại."
Thẩm Đống cười nói: "Long Thanh Quần muốn ăn thịt ta, ta cũng muốn ăn thịt hắn. A Hào, nói thật với ngươi, từ ngày Long Thanh Quần tìm ta hợp tác, ta đã biết tên này không có lòng tốt. Nửa năm nay, ta bỏ ra nhiều tiền mua chuộc không ít người bên người hắn. Khoảng thời gian trước, ta biết Long Thanh Tuyền cử người đến Đăng Tháp Quốc một chuyến, nhưng cụ thể làm gì thì không rõ lắm. Bây giờ xem ra, rất rõ ràng là vì Đường Bồi Quân này."
Tống Tử Hào thán phục: "Đống ca, ngươi thật sự đa mưu túc trí, ta tâm phục khẩu phục."
Bạn cần đăng nhập để bình luận