Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 169: Tưởng Thiên Sinh căm tức (1)

Chương 169: Tưởng Thiên Sinh căm tức (1)
Tưởng Thiên Sinh khoát tay cười nói: "Anh em nhà mình, không cần khách khí. Mau ngồi xuống, nếm thử cà phê ta vừa lấy từ Brazil về."
Hai người cảm ơn một tiếng rồi tự ngồi xuống.
Thái Tử hỏi: "Tưởng tiên sinh, ngài tìm chúng ta có chuyện gì muốn phân phó sao?"
Tưởng Thiên Sinh gật đầu, nói: "Tình huống của Vương Bảo không tốt lắm, tất cả mọi người đều đang chuẩn bị để tranh đoạt địa bàn, hai người các ngươi nghĩ như thế nào?"
Thái Tử không chút do dự nói: "Ta đã sớm triệu tập thủ hạ. Chỉ cần Vương Bảo vừa chết, ta sẽ lập tức đánh chiếm địa bàn Tiêm Sa Chủy của hắn ta."
Trần Hạo Nam nói: "Ta cũng vậy."
Tưởng Thiên Sinh uống một ngụm trà, nói: "Các bang phái khác đều làm như vậy, các ngươi có biết phí an gia cho các anh em chết đi trong lần tranh đấu địa bàn Nghê lần trước là bao nhiêu không?"
Không đợi hai người trả lời, Tưởng Thiên Sinh vươn năm ngón tay, nói: "Năm mươi lăm triệu. Ngoài ra, còn hai lăm triệu tiền thuốc men và tiền ăn uống."
Trần Hạo Nam kinh hô: "Tám mươi triệu. Cái này cái này cũng quá nhiều rồi."
Tưởng Thiên Sinh nói: "Đại pháo vừa khai hỏa, hoàng kim vạn lượng. Đánh nhau cũng vậy."
Thái Tử nói: "Tưởng tiên sinh, ngài có cách nào để tránh việc này không?"
Tưởng Thiên Sinh gật đầu, nói: "Ý ta là tập hợp toàn bộ lực lượng Hồng Hưng ăn Tiêm Sa Chủy. Những địa bàn khác của Vương Bảo, chúng ta không cần lấy dù chỉ một chút."
Trần Hạo Nam nói: "Không chiến mà khiến binh khuất phục. Tưởng tiên sinh, biện pháp này của ngài không tồi. Nhưng muốn các đường chủ khác đồng ý phương án này, e rằng không phải chuyện dễ dàng."
Tưởng Thiên Sinh cười nói: "Ta đã điều tra rồi, địa bàn của Vương Bảo ở Tiêm Sa Chủy có thể mang lại cho hắn khoảng ba triệu lợi nhuận mỗi tháng. Thái Tử, ngươi phải lấy ra ba mươi phần trăm giao cho đường chủ, ba mươi phần trăm giao cho công ty, bản thân chỉ lấy bốn mươi phần trăm. Ngươi cảm thấy thế nào?"
Thái Tử không chút do dự nói: "Không thành vấn đề. A Nam, ngươi hẳn là sẽ ủng hộ ta đúng chứ?"
Quan hệ giữa Trần Hạo Nam và Thái Tử không tệ, hắn ta nghe vậy lập tức nói: "Đương nhiên."
Tưởng Thiên Sinh nói: "Thái Tử, thuyết phục các đường chủ khác như thế nào là tùy ngươi."
Thái Tử gật đầu, nói: "Hiểu."
Tưởng Thiên Sinh hỏi Trần Hạo Nam: "A Nam, quan hệ của ngươi với A Đống thế nào?"
Sau khi biết được cái chết của Đại B ca có liên quan đến Tưởng Thiên Sinh, ngoài mặt Trần Hạo Nam biểu hiện rất trung thành, nhưng trong lòng vẫn luôn hơi đề phòng Tưởng Thiên Sinh.
Nghe Tưởng Thiên Sinh hỏi vậy, Trần Hạo Nam sờ mũi, cười khổ nói: “Bọn ta chưa từng gặp lại sau đại hội Hồng Hưng lần trước.”
Tưởng Thiên Sinh nói: “Hôm nay ta mới nhận được tin hắn sẽ tiếp quản hộp đêm Bích Hải thay cho Vương Bảo.”
“Sao có thể thế được?”
Thái tử không khỏi thốt lên.
Trần Hạo Nam cũng bị sốc.
Cả hai đều biết rằng hộp đêm Bích Hải được xếp vào top năm ở đảo Hồng Kông, giá trị hơn hai trăm triệu.
Trước đây rơi vào tay Vương Bảo, Thái Tử còn ngưỡng mộ không thôi.
Giờ thì hay rồi, Vương Bảo còn chưa kịp bắt đầu kinh doanh, hộp đêm đã bị Thẩm Đống chiếm mất.
Thật không thể tin được.
Trên thực tế, không chỉ Thái Tử và Trần Hạo Nam, ngay cả Tưởng Thiên Sinh khi mới nghe tin này cũng không tin nổi vào tai mình.
Sau khi xác nhận đây là sự thật, Tưởng Thiên Sinh như ngồi trên đống lửa.
Thẩm Đống phát triển nhanh đến mức khiến hắn sợ hãi.
Nếu tiếp tục phát triển với tốc độ này, trong vòng hai năm nữa, e rằng Hồng Hưng sẽ theo họ Thẩm mất.
Tưởng Thiên Sinh dù thế nào cũng không thể chấp nhận nổi chuyện này.
Cho dù Thẩm Đống không có ý muốn trở thành thủ lĩnh thì cũng không được.
Giường của mình, sao có thể để kẻ khác lên đó nằm ngủ?
Tưởng Thiên Sinh hiện giờ thật sự rất muốn giết chết Thẩm Đống.
Trần Hạo Nam thở dài một hơi, nói: “Đống ca thật là lợi hại. Tưởng tiên sinh, làm thể nào Đống ca giành được hộp đêm Bích Hải từ tay Vương Bảo thế?”
Tưởng Thiên Sinh lắc đầu nói: “Không rõ lắm. Điều duy nhất ta có thể chắc chắn chính là, giữa hắn và Vương Bảo sẽ chẳng bao giờ tốt đẹp.”
Thái Tử nói: “Tưởng tiên sinh, chuyện lớn như vậy lẽ nào A Đống không báo cáo với ngươi sao?”
Tưởng Thiên Sinh cười khổ nói: “Thủ lĩnh ta làm gì quản được hắn? Ha ha, hiện tại A Đống hùng mạnh như vậy, công việc làm ăn cũng vô cùng thuận lợi, e rằng trong mắt hắn đã không còn là người thủ lĩnh này nữa rồi.”
Trần Hạo Nam nghe vậy, lập tức nhận ra rằng Tưởng Thiên Sinh đang cố tình bày tỏ sự bất mãn về Thẩm Đống.
Lúc Tịnh Khôn tranh giành vị trí thủ lĩnh, Tưởng Thiên Sinh vì muốn diệt trừ Tịnh Khôn đã đẩy Đại B ra.
Chẳng lẽ lần này hắn muốn mình và Thái Tử đối đầu với Thẩm Đống?
Trần Hạo Nam trong đầu nhảy số, nói: “Tưởng tiên sinh, Đống ca và Vương Bảo xảy ra mâu thuẫn, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến Hồng Hưng, cách làm của Đống ca quả thật không thỏa đáng. Như vậy đi, bây giờ ta sẽ đi tìm Đống ca hỏi rõ chuyện này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận