Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 630: Người được chọn để quản lý cảng Tân Giới (1)

Trương Hàng nhướng mày, nhìn về phía Thẩm Đống: “Ngài chính là Thẩm tiên sinh, người đã đánh bại tập đoàn tài chính Ương Tương và tứ đại gia tộc để đoạt được cảng Tân Giới?”
Thẩm Đống cười nói: “Chuyện này lan truyền thật nhanh.”
Trương Hàng nói: “Mười ngày trước, giá cổ phiếu của cảng Tân Giới đã xuất hiện biến động kịch liệt, ta đã chú ý từ lúc đó. Lúc đầu ta còn nghĩ rằng người có khả năng thành công nhất là tứ đại gia tộc, không ngờ họ lại thua dưới tay ngài, đúng thật là một chiến thắng vẻ vang.”
Thẩm Đống nghe thế thì hứng thú nói: “Xem ra dù ngươi đã bán cá viên nhiều năm nhưng cũng không quên đi năng lực trước đây nhỉ?”
Trương Hàng gật đầu: “Đương nhiên. Trong mười năm nay, ta vẫn luôn trau dồi thêm kiến thức cho bản thân. Lúc rảnh rỗi, ta sẽ tự học lại tất cả các môn học của MBA Harvard (1). So sánh với trước đây, ta cho rằng bản thân mình đã có tiến bộ rất lớn, vấn đề duy nhất là thiếu một cơ hội để ta thể hiện và phát huy tài năng của mình.”
(1) MBA Harvard là một trong những chương trình giảng dạy kinh doanh hàng đầu thế giới, được giảng dạy tại một trong những trường Đại học danh tiếng nhất thế giới.
Nói xong, Trương Hàng dùng ánh mắt sáng rực nhìn về phía Thẩm Đống.
Thẩm Đống hỏi: “Ngươi có cảm thấy hứng thú với cảng Tân Giới không?”
Trương Hàng trả lời không chút do dự: “Là vô cùng cảm thấy hứng thú. Nếu ta có thể quản lý cảng Tân Giới thì ta chắc chắn có thể khiến cho lợi nhuận tăng thêm 20%.”
Thẩm Đống mỉm cười nói: “Ngươi đang vẽ cái bánh ngon cho ta.”
Trương Hàng: “Cho ta một tuần để ta có thể tìm hiểu đầy đủ cách thức vận hành của cảng Tân Giới, sau đó ta sẽ đưa ra một kế hoạch vận hành khiến ngài hài lòng.”
Thẩm Đống nói: “Ta có thể cho ngươi cơ hội này để chứng tỏ bản thân. Không chỉ ngươi mà những người khác cũng sẽ có được cơ hội này. Một tuần sau, ta sẽ tổ chức một buổi hội thảo để các ngươi có thể tự mình trình bày kế hoạch quản lý và vận hành của mỗi người. Ai có thể trổ hết năng lực trong hôm đó thì phải xem bản lĩnh của các ngươi.”
Trương Hàng cao hứng nói: “Cảm ơn Thẩm tiên sinh, ta nhất định sẽ chuẩn bị thật tốt.”
Đường Bồi Quân cười nói: “Lời cảm ơn này của ngươi có phải quá không có thành ý rồi không? Ít nhất ngươi cũng nên mời chúng ta một bát cá viên chứ?”
Trương Hàng vội vàng nói: “Chờ ta năm phút.”
Rất nhanh, cá viên đã được đem lên.
Thẩm Đống nếm thử một miếng, gật đầu nói: “Hương vị ngon lắm, còn ngon hơn so với cá viên ở khách sạn cao cấp năm sao.”
Đường Bồi Quân nói: “Đây là tay nghề gia truyền của tổ tiên nhà bọn họ đấy.”
Thẩm Đống: “Ra là vậy.”
Sau khi thu phục được Trương Hàng, Thẩm Đống lại tìm đến các Headhunter (2) để yêu cầu cung cấp một bản danh sách những người có chuyên môn quản lý xuất sắc.
(2) 猎头: Headhunter được dịch sang tiếng Việt nghĩa là “săn đầu người”. Nghề này còn được gọi bằng những cái tên như: Chuyên viên tuyển dụng cấp cao, người đi săn “chất xám”. Đây là dịch vụ tuyển dụng được cung cấp bởi bên thứ ba cho tổ chức, doanh nghiệp có nhu cầu tìm kiếm nhân sự, đặc biệt là ở các vị trí cấp cao. Tóm lại, headhunter có thể hiểu là một công ty tuyển dụng nhân tài cấp cao, đóng vai trò “bà mối” cho các nhân tài cấp cao và công ty, doanh nghiệp khác.
Ngày hôm sau, Tống Tử Hào dẫn theo Trương Hàng và ba người quản lý chuyên nghiệp khác đến trụ sở chính của cảng Tân Giới, để họ hiểu rõ hơn về cách vận hành của công ty.
Thời gian tiếp theo, bọn họ phải vừa quan sát nghiên cứu, vừa viết kế hoạch quản lý.
Sau một tuần, Thẩm Đống sẽ tiến hành đánh giá.
Ai có kế hoạch phù hợp nhất để quản lý cảng Tân Giới thì người đó chính là người được chọn phụ trách quản lý. Mức lương mỗi năm là 1 triệu đô la Hồng Kông, cộng thêm một khoản lợi nhuận nhỏ được chia cho.
Với đãi ngộ tốt như thế, bốn ứng cử viên đương nhiên phải dốc hết sức mình.
Đối với chuyện của cảng Tân Giới, Thẩm Đống tạm thời giao cho Tống Tử Hào phụ trách quản lý.
Chờ đến khi xác định được người thích hợp để làm CEO thì Tống Tử Hào sẽ được chuyển về.
Tiếp theo, Thẩm Đống chuẩn bị đi một chuyến vào đại lục(1), bắt đầu bố trí kinh doanh tại các thành phố lớn.
(1) Người Hồng Kông thường gọi Trung Quốc là đại lục.
Ai ngờ hắn còn chưa kịp đi thì rắc rối đã ập đến.
Thẩm Đống đã xuất hiện trên trang nhất của hơn 20 tờ báo và tạp chí lớn ở đảo Hồng Kông.
Không có bất cứ một điểm khác biệt nào, những tờ báo đó đều tập trung đề cập đến việc Thẩm Đống từng có thân phận trong quá khứ là đại ca của Hồng Hưng. Báo chí cho rằng sở dĩ hắn có thể đạt được thành tựu lớn như thế trên thương trường, hoàn toàn là nhờ vào các loại thủ đoạn bẩn thỉu của xã hội đen để đoạt đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận