Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 646: Thu phục đài truyền hình (1)

Có được ký ức của kiếp trước, Thẩm Đống biết được rất nhiều cơ hội để kiếm tiền.
Ví dụ như bong bóng thị trường chứng khoán Đông Doanh vào năm tới, hay cuộc khủng hoảng dầu mỏ vào 2 năm sau, hoặc sự tan rã của Liên Xô vào 4 năm nữa.
Có được năng lực giao dịch chứng khoán cấp đại sư, Thẩm Đống hoàn toàn có thể kiếm được lợi nhuận khổng lồ từ những sự kiện này.
Đặc biệt là sự kiện Liên Xô tan rã, ở kiếp trước, đó quả thật là một bữa tiệc lớn để giới tư bản phố Wall có thể cướp được khối tài sản trị giá hàng nghìn tỷ đô la Mỹ.
Vì sao Thẩm Đống lại phái tiểu Mã ca đi Liên Xô, chính là vì chuẩn bị trước cho bữa tiệc lớn ấy.
Âu Vịnh Ân sờ sờ trán Thẩm Đống, nói: “Ngươi có phát sốt không? Sao tự nhiên lại nói mê sảng?”
Thẩm Đống nói với vẻ mặt tự tin: “Ngươi có tin không? Trước khi trở về đảo Hồng Kông, tổng tài sản của ta sẽ vượt quá 500 tỷ đô la Mỹ. Trong 10 năm sau khi trở về, tổng tài sản của ta sẽ vượt quá 1 nghìn tỷ đô la Mỹ.”
Âu Vịnh Ân nói: “Ngươi chắc chắn là mình không nói đùa chứ?”
Thẩm Đống nghiêm túc nói: “Đương nhiên là không. Chờ khi ta có được tài sản phú khả địch quốc rồi, ta sẽ giúp Hạ quốc phát triển mạnh về kinh tế, khoa học kỹ thuật và quân sự. Để con cháu Viêm Hoàng chúng ta có thể không bao giờ bị người nước ngoài khinh thường bắt nạt nữa.”
Trong đôi mắt của Âu Vịnh Ân tràn ngập ngưỡng mộ và tình yêu, nói: “Lão công, ta tin ngươi nhất định có thể trở thành người tài giỏi nhất trên toàn thế giới.”
Thẩm Đống bế Âu Vịnh Ân lên, sải bước đi về phía phòng ngủ, nói: “Chuyện này là tất nhiên.”
Khi Âu Vịnh Ân phục hồi lại tinh thần thì giật mình kêu: “Ngươi định làm gì?”
Thẩm Đống cười hì hì: “Thử xem giường trong phòng nghỉ có chất lượng như thế nào.”
“Ngươi điên à? Đang là ban ngày.”
“Ban ngày mới thú vị chứ.”
Rất nhanh, giường lớn bên trong phòng ngủ bắt đầu “Đất rung núi chuyển.”
2 giờ chiều, Đường Bồi Quân vội vàng đi vào văn phòng của Thẩm Đống.
“Đống ca, à không, Thẩm tổng, có chuyện rồi.”
Thẩm Đống ngẩng đầu lên hỏi: “Có chuyện gì?”
Đường Bồi Quân nói: “Tiểu khu mà chúng ta xây dựng ở Nguyên Lãng không được các cơ quan có thẩm quyền liên quan kiểm tra và chấp nhận.”
Sắc mặt Thẩm Đống biến đổi, hỏi: “Vì sao lại thế?”
Đường Bồi Quân cười khổ, nói: “Cục bảo vệ môi trường và Cục cứu hỏa cho rằng công trình của chúng ta không phù hợp với quy định của bọn họ, không cấp giấy phép kinh doanh cho chúng ta. Sáng nay ta đã đến nơi để tìm hiểu, vấn đề bảo vệ môi trường và phòng chống cháy nổ đều hoàn toàn ổn.”
Thẩm Đống: “Vậy tức là có người cố ý làm khó dễ chúng ta?”
Đường Bồi Quân nghiến răng nghiến lợi nói: “Chắc chắn là một trong tứ đại gia tộc rồi.”
Thẩm Đống hỏi: “Cục trưởng của Cục bảo vệ môi trường và Cục cứu hỏa là ai?”
Đường Bồi Quân trả lời: “Cục trưởng của Cục bảo vệ môi trường là Will, ba tháng sau là hết nhiệm kỳ. Cục trưởng của Cục cứu hỏa tên là Trương Hướng, là người của phái trung lập.”
Thẩm Đống cười nói: “Ngươi đã điều tra rất rõ ràng rồi nhỉ.”
Đường Bồi Quân: “Ta có danh sách tất cả các quan chức từ chức vị phó cục trưởng trở lên của chính phủ đảo Hồng Kông. Đống ca, chúng ta nên làm sao bây giờ?”
Thẩm Đống nhún vai nói: “Không cần làm gì cả. Lão Đường, tiểu khu ở Nguyên Lãng là tiểu khu lớn nhất trên đảo Hồng Kông. Sau khi được xây dựng xong thì nếu vẫn luôn không có người ở thì ngoại trừ chúng ta ra, ngươi nghĩ còn ai sốt ruột nữa?”
Đôi mắt Đường Bồi Quân sáng lên, nói: “Chắc chắn là chính phủ. Tiểu khu ở Nguyên Lãng có thể giải quyết được vấn đề chỗ ở của mấy ngàn hộ gia đình. Nếu là bởi vì nguyên nhân bảo vệ môi trường và phòng cháy mà khiến cho tiến độ công trình bị chậm chạp, người dân không vào ở được thì hai cục này khẳng định sẽ bị khiếu nại tới tấp.”
Thẩm Đống gật đầu nói: “Đúng thế. Cho nên, lão Đường, không cần nóng vội lo lắng làm gì, tình hình hiện tại là hành động không bằng ngồi im quan sát diễn biến, dùng vô chiêu phá hữu chiêu.”
Đường Bồi Quân nhíu mày nói: “Nhưng mà ta lo lắng là tứ đại gia tộc sẽ tung tin đồn thất thiệt ra ngoài, nói chất lượng của tiểu khu chúng ta có vấn đề.”
Thẩm Đống nói: “Trong thời gian ngắn thì sẽ không, còn trong thời gian dài thì không chắc chắn. Như thế này đi, ngươi đi tìm phóng viên của đài truyền hình và các chuyên gia có chuyên môn về bảo vệ môi trường cùng phòng chống cháy nổ, để bọn họ đến quay chụp và thẩm định tình hình bên trong tiểu khu ra sao.”
Đường Bồi Quân nói: “Đống ca, ngươi quên rồi sao, đài truyền hình Châu Á và đài truyền hình TVB không dám đắc tội tứ đại gia tộc. Dù cho có quay chụp xong thì chúng ta có không có chỗ để phát sóng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận